Chương 248: Cần phải có lòng tin với Đạo gia
Edit : Luna Huang
Còn quấn lấy cái đề tài này mãi không xong, lại nhìn chằm chằm vào hai thị nữ của hắn không thả, Lệnh Hồ Thu đành mỉm cười nói: “Các nàng cũng không phải thị nữ bình thường, tu vi đều đạt tới cảnh giới Kim Đan, xem như là tu sĩ hộ pháp cho ta dạo chơi bốn phương, không phải tiền nhiều hay tiền ít là có thể đổi được.”
“Thì ra là thế.” Ngưu Hữu Đạo làm bộ mặt kinh ngạc lại đầy đáng tiếc.
Lệnh Hồ Thu cười nói: “Ta đã có thể đến đây, đó chính là thành tâm kết giao, lão đệ cũng không cần vòng vo nữa, chẳng qua là vì chiến mã, muốn mời ta đi Tề quốc một chuyến với ngươi đi!”
Ngưu Hữu Đạo đưa tay ra hiệu mời uống trà: “Là ta lỗ mãng, mời Lệnh Hồ tiên sinh dùng trà.”
Sự tình cao trào trước đó giống như là nói nhảm vậy, nói qua liền cho qua luôn.
Lệnh Hồ Thu khoát tay: “Gọi tiên sinh tiên sinh nghe quá khách khí, ta thành tâm kết giao bằng hữu, nếu là không chê, chúng ta có thể xưng hô huynh đệ với nhau.”
Ngưu Hữu Đạo thuận thế liền ‘trèo cao’, mừng rỡ nói: “Vâng, tiên sinh nếu là không chê, nguyện cùng tiên sinh kết bái làm huynh đệ khác họ, được không?” Mắt đầy chờ mong.
“. . . . . .” Lệnh Hồ Thu đần người ra.
Hồng Tụ, Hồng Phất quay mặt nhìn nhau.
Biểu cảm của ba người Phí, Trịnh, Hạ hơi rất đặc sắc, phát hiện vị này ‘Đạo gia’ thiệt là đa sự, mới được mấy chút thời gian, liền liên tiếp tung ra từng trò lại từng trò mặt dày.
Lệnh Hồ Thu cười, gật đầu một cái, “Được!”
Ngưu Hữu Đạo lập tức quay sang sai Hắc Mẫu Đơn : “Bày hương án!”
“Vâng!” Hắc Mẫu Đơn rời đi chuẩn bị.
Không lâu sau, Thương Thục Thanh vẫn ở lại trên lầu các, dựa vào lan can nhìn xem hai người đang quỳ gối song song với nhau, bái lạy thề thốt ở trước hương án được bày ra ở bên dưới lầu, ánh mắt nàng lấp loé không ngừng.
Trong đình viện, ba người Phí, Trịnh, Hạ đứng ở một bên làm chứng kiến, mắt thấy hai người quỳ lạy, đứng dậy, cầm tay nhau xưng huynh gọi đệ, cứ như là đang xem kịch vậy, từ lúc Lệnh Hồ Thu tới đây mới qua bao lâu, hai người vốn không quen biết, chỉ chớp mắt liền trở thành huynh đệ kết bái, cả hai còn làm bộ như hận đã gặp nhau quá muộn ý, cái này nên gọi là gì đây.
Bất quá nói đi thì nói lại, mặc kệ có phải hai người là làm lấy lệ để góp vui hay không, trên danh nghĩa, danh sĩ Tấn quốc Lệnh Hồ Thu, đã trở thành huynh đệ kết bái với Ngưu Hữu Đạo rồi!
“Hắc Mẫu Đơn, đi, nói cho Viên Phương biết, huynh trưởng của ta tới chơi, bảo Nam Sơn tự hắn chuẩn bị rượu ngon, đồ ăn ngon nhất đem lên!” Đang cầm tay Lệnh Hồ Thu hí hửng, Ngưu Hữu Đạo chợt quay đầu lại quát, có vẻ rất là cao hứng.
“Vâng!” Hắc Mẫu Đơn lĩnh mệnh, rời đi.
Sau đó Ngưu Hữu Đạo lại tự mình dẫn Lệnh Hồ Thu đi tham quan phòng hắn, lại tham quan trang viên, cũng đích thân bồi hắn đi dạo chơi bốn phía.
Ba người Phí Trường Lưu đứng tại cửa trang viên đưa mắt nhìn theo, chợt nghe có tiếng bước chân truyền đến, ba người nhìn lại, thấy là Thương Thục Thanh, đều hơi cúi người xuống một chút, biểu đạt kính ý chào, “Quận chúa!”
Thương Thục Thanh đáp lễ, sau đó dẫn tùy tùng đi theo xuống núi.
Hạ Hoa: “Chắc là muốn về quận thành bên kia để báo cáo tình huống kết bái này cho Vương gia biết đây.”
Hai người Phí, Trịnh gật đầu, cái này là chắc chắn rồi, ánh mắt Phí Trường Lưu chuyển sang hướng có bóng dáng ‘hai huynh đệ’ đang dạo chơi ở phía xa xa kia, khẽ thở dài một hơi, “Nghe nói vị này vốn là chưởng môn Thượng Thanh tông, bị hiềm khích vì tư lịch quá cạn, rồi bị đá ra khỏi Thượng Thanh tông, nếu để vị này lên làm chưởng môn Thượng Thanh tông thật, bằng năng lực của vị này, chỉ sợ Thượng Thanh tông bây giờ đã có một tình cảnh khác rồi, Thượng Thanh tông hoàn toàn sai lầm, mất đi người tài dẫn dắt môn phái phục hưng, ta dám chắc chắn, Thượng Thanh tông sớm muộn cũng sẽ hối hận!”
Hai người Hạ với Trịnh nguyên bản cũng đều là người của Tống gia bên kia, vốn cũng là người muốn giết chết Ngưu Hữu Đạo, nên có biết chút tình huống của Ngưu Hữu Đạo lúc ở Thượng Thanh tông, tự nhiên cũng hiểu rõ ý trong lời nói của Phí Trường Lưu.
Trịnh Cửu Tiêu cũng gật đầu, thở dài, phụ họa: “Chỉ sợ ngay cả bản thân Lệnh Hồ Thu cũng không nghĩ tới, khi hắn chạy tới đây lại có màn này, lúc đầu, ta còn không hiểu vị ‘Đạo gia’ này của chúng ta nhiễu tới nhiễu lui là muốn làm gì, hiện tại xem như đã minh bạch.Đề cập đến chuyện mua sắm chiến mã, Lệnh Hồ Thu liên tục tỏ ra khó làm, hắn lập tức dây dưa yêu cầu thị nữ của người ta, cũng càng lúc càng tăng giá lên, nhưng Lệnh Hồ Thu lại lần nữa cự tuyệt, hắn lại lập tức yêu cầu người ta kết bái huynh đệ. Vừa gặp mặt liền cự tuyệt liên tiếp hai lần rồi, nếu lại cự tuyệt nữa, còn nói gì là đến kết giao bằng hữu nữa, cái này không tính là bị hắn ép cho thành huynh đệ kết bái sao? Vị ‘Đạo gia’ này của chúng ta lợi hại a!”
Ba người không giống như Công Tôn Bố của Ngũ Lương sơn, thực lực, lực lượng môn phái bày ra ở đó, mà cũng không giống như hình thức phụ thuộc lắm, bình thường sẽ không như Công Tôn Bố, xưng hô Ngưu Hữu Đạo là ‘Đạo gia’, bây giờ lại có thể nói ra ‘Vị Đạo gia này của chúng ta’, bởi vậy có thể thấy được, trong lòng cả đám đã bội phục hắn rồi.
Hạ Hoa cũng gật đầu, “Lúc đầu Lệnh Hồ Thu không đáp ứng, hiện tại đã thành huynh đệ kết bái, huynh đệ kết bái có phiền phức thỉnh cầu ngươi tương trợ, vị đại ca kết bái Lệnh Hồ Thu kia, sợ rằng không tiện cự tuyệt tiếp nữa rồi. Nói lui nói tới, lượn quanh một vòng vẫn là vì mua chiến mã, chỉ bất quá vì đạt được mục đích, lại thay đổi phương thức thực hiện mà thôi!”
Phí Trường Lưu: “Một người nguyện ‘đánh’, một người nguyện ‘bị đánh’ thôi. Vì cái gì Lệnh Hồ Thu lại không đến bái phỏng chúng ta? Ngưu Hữu Đạo giết Yến sứ dương danh thiên hạ, làm cho hắn chú ý tới cố nhiên là một chuyện, nhưng sợ là Lệnh Hồ Thu cũng có mục đích gì trong đó.”
Hai người bên cạnh cũng minh bạch ý tứ trong lời nói của hắn, hẳn là Lệnh Hồ Thu đã nhìn trúng thứ gì đó của Ngưu Hữu Đạo rồi, nếu không sẽ không đến nhà chơi, cũng sẽ không tùy tiện kết bái như vậy.
Trịnh Cửu Tiêu: “Xem cái bộ dạng này của Ngưu Hữu Đạo, hẳn là hắn đã biết chuyện mua sắm chiến mã vô cùng cấp bách, cục diện cân bằng nguy cơ sắp bị phá vỡ, không còn cách nào tiếp tục trốn tránh thanh tu, hắn cũng không ngồi yên được nữa, nếu không hôm nay hắn cũng không có gọi chúng ta tới đây để đàm luận về chuyện này, xem ra là muốn đích thân xuất thủ!”
Hạ Hoa cười khanh khách nói: “Vậy là chuyện tốt! Người của chúng ta tại Tề quốc liều sống liều chết, vị này ngược lại tốt quá, trốn ở chỗ này không quan tâm thế sự, một lòng thanh tu. Ở Tề quốc bên kia, muốn dựa vào man lực giải quyết mọi chuyện là không thể, nếu vị này có thể rời núi, ngược lại để cho ta rất là mong chờ! Các ngươi cũng đã được thấy, thủ đoạn làm việc của vị này lợi hại như thế nào rồi đi!”
Ánh mắt Phí Trường Lưu lại nhìn về phía phương hướng quận thành, “Không được bao lâu, Thiên Ngọc môn liền sẽ biết chuyện hắn kết bái với Lệnh Hồ Thu, lại thêm một tầng quan hệ này trên người, Thiên Ngọc môn lại càng không dám tùy tiện động đến hắn!”
Hạ Hoa lại cười một cái rồi nói, “Cái này cũng là