Chương 252: Đường dài đằng đẵng
Edit : Luna Huang
Thiệu Bình Ba ngây người ra, rồi vừa cười vừa nói: “Ta sẽ không có chuyện gì, tỷ giữ lại câu này đưa cho Ngưu Hữu Đạo đi!”
Tô Chiếu lắc đầu: “Ngươi không giống với hắn, hắn có quy chuẩn mềm dẻo, có thể co đầu rụt cổ tu luyện lâu như vậy không ra ngoài liền có thể thấy được đôi chút. Mặt khác, hắn là tu sĩ, có thể điều tiết khí huyết bản thân, bách bệnh bất xâm, sức khỏe thân thể hắn, không phải ngươi có thể sánh được!”
Đưa tay lên nhẹ nhàng nhấn trên ngực của hắn, “Nhớ kỹ! Muốn thắng, liền phải bảo trọng thân thể cho tốt, ai ngã xuống trước, đó mới thật sự là người thua, chỉ có người còn sống, mới có thể cười đến cuối cùng!”
Thiệu Bình Ba cũng đưa tay lên ngực, đặt ở trên mu bàn tay của nàng, “Thân thể của ta, ta càng trân trọng hơn tỷ nghĩ!”
“Vậy là tốt rồi! Bất quá ta muốn hỏi ngươi một câu, là giết Ngưu Hữu Đạo quan trọng, hay là mua chiến mã quan trọng, muốn ta đi giải quyết Ngưu Hữu Đạo trước, hay là đi mua chiến mã trước đây?” Tô Chiếu nhìn thẳng vào hắn hỏi.
Thiệu Bình Ba trầm mặc, tựa hồ có chút khó lựa chọn, hỏi: “Hai chuyện này có xung đột sao?”
Tô Chiếu: “Đương nhiên, nếu như giết Ngưu Hữu Đạo quan trọng hơn, ta sẽ tự mình đi tọa trấn giải quyết hắn, nếu như chuyện chiến mã quan trọng hơn, thì ta liền đi Tề quốc tọa trấn, chuyện giải quyết Ngưu Hữu Đạo sẽ sắp xếp người bên dưới đi xử lý.”
Ánh mắt Thiệu Bình Ba lấp lóe, từ từ nói: “Đương nhiên là chiến mã, trước mắt chiến mã là chuyện quan trọng nhất, nếu như chiến mã xảy ra vấn đề gì, ảnh hưởng là tới toàn bộ Bắc Châu. Vì tầm quan trọng của chiến mã, có thể tạm hoãn chuyện giải quyết Ngưu Hữu Đạo cũng được, huống chi mục đích của Ngưu Hữu Đạo cũng có thể là chiến mã, hẳn là tạm thời hắn cũng không rảnh để ý phía ta bên này, hoãn một chút cũng không có vấn đề gì.”
“Tốt!” Tô Chiếu gật đầu mỉm cười, trong lòng thở phào nhẹ nhõm.
Kỳ thật hai chuyện này đối với nàng mà nói, cũng không có xung đột cái gì, chỉ là nàng thử thăm dò một chút, nàng thật sự là sợ vị này có chấp niệm quá sâu, coi Ngưu Hữu Đạo còn quan trọng hơn cả toàn bộ Bắc Châu.
Thật tình không biết, tại trong lòng Thiệu Bình Ba, đã nhận định Ngưu Hữu Đạo mới là uy hiếp lớn nhất của hắn ở Bắc Châu trong tương lai.
Cái gì Yến quốc, cái gì Hàn Quốc, cái gì Đại Thiền sơn các thứ, hắn kỳ thật cũng không thèm để vào mắt, dây dưa những năm nay, đối phó mấy nhà này thế nào hắn đã quen tay hay việc rồi, hắn có thể ổn định tại Bắc Châu, hiện thực liền đã chứng minh. Cho đến trước mắt, người khiến hắn liên tiếp ăn phải thiệt thòi, còn rất là kiêng kỵ, chỉ có mỗi Ngưu Hữu Đạo, mà trong lòng hắn lại biết rất rõ Ngưu Hữu Đạo nghĩ gì, sẽ không bỏ qua cho hắn!
Có một số việc nói ra người khác chưa chắc sẽ tin, chỉ có thân là kỳ phùng địch thủ, song phương mới hay, mới không cần nói cũng rõ, cũng hiểu được tâm tư của đối phương.
Nếu như có thể chắc cú rằng Tô Chiếu có thể diệt trừ được Ngưu Hữu Đạo, hắn nhất định để Tô Chiếu đi giải quyết Ngưu Hữu Đạo trước hết, nhưng hắn không cho rằng Tô Chiếu có thể có dễ dàng đắc thủ được như vậy.
Như lời hắn nói với Tô Chiếu trước đó, Ngưu Hữu Đạo nếu dám đi ra, liền sẽ có chuẩn bị.
Hắn lo lắng Tô Chiếu bị Ngưu Hữu Đạo quấn lấy, tuy nói tổ chức phía sau Tô Chiếu rất cường đại, thế nhưng hắn cho rằng tên Ngưu Hữu Đạo này rất nguy hiểm, tuyệt không phải là kẻ vớ vẩn, một khi bị Ngưu Hữu Đạo quấn lấy, sợ là Tô Chiếu sẽ có phiền phức, một khi Tô Chiếu xảy ra chuyện, làm không tốt muốn hỏng mất chuyện mua sắm chiến mã của hắn.
Suy tính cân nhắc xuống, hắn tự nhiên chọn cách ổn thỏa hơn.
Tô Chiếu rời đi, choàng đấu bồng đen lên người, từ cửa hông rời khỏi.
Thiệu Bình Ba chỉ đưa tiễn đến cửa hông, không có đưa ra ngoài cửa, sợ gây chú ý.
Mắt thấy Tô Chiếu dẫn tùy tùng biến mất rồi, Thiệu Tam Tỉnh mới tiến tới bên người Thiệu Bình Ba, “Đại công tử, giờ quay về phủ thứ sử sao?”
Thiệu Bình Ba quay người trở vào trong, dẫn hắn vào lại trong thư phòng, ánh mắt lại nhìn lên trên địa đồ, đưa tay chỉ vào địa đồ vẽ Hàn quốc, “Đường thủy này có thể bắt đầu sử dụng, có thể bảo đảm mấy chốt trạm ven đường thủy không có vấn đề gì chứ?”
Thiệu Tam Tỉnh nghiêm túc nói: “Đại công tử yên tâm, nên câu thông, nên thu mua đều đã phái người bí mật giải quyết, cũng đã phái người đi kiểm tra, hẳn là sẽ không xảy ra vấn đề gì.”
“Hẳn là?” Thiệu Bình Ba bỗng quay đầu lại, trầm giọng nói: “Không cho phép nói với ta cái gì hẳn là, một khi bắt đầu sử dụng, tuyệt đối không cho phép có bất kỳ gì sơ xót, một khi ‘hàng’ bị Hàn quốc giữ lại, Hàn quốc không có khả năng trả lại cho chúng ta, đường thủy này cũng bị bại lộ, không có khả năng sử dụng lại nữa, chuyện đó với chúng ta mà nói, chính là đả kích rất lớn, nhất định phải làm cho không ra sơ xót!”
“Vâng!” Thiệu Tam Tỉnh dạ, “Lão sẽ phái người đi kiểm tra lại.”
Thiệu Bình Ba quay đầu lại nhìn lên địa đồ, “Chẳng những phải kiểm tra lại, còn phải dùng thử một chút, an bài một nhóm thuyền đi thử một chuyến, nhìn xem coi có vấn đề gì hay không.”
Thiệu Tam Tỉnh: “Lão sẽ đi an bài ngay!”
“Chi tiết nhất định phải cẩn thận, việc này không cho phép có bất kỳ sơ xót gì!” Thiệu Bình Ba lại quay lại nhìn thẳng hắn, “Đi thử một chuyến, chỗ nào phát hiện có vấn đề, lập tức giải quyết chỗ đó, cần phải cam đoan thông suốt con đường thủy này, cần phải bảo đảm khi bắt đầu sử dụng sẽ không xuất hiện vấn đề gì.”
“Đã hiểu. . .” Thiệu Tam Tỉnh gật đầu dạ, lại có chút do dự nói: “Thật sự nếu gặp phải vấn đề gì cần giải quyết mà nói, muốn giải quyết nhanh chóng để không gây ra động tĩnh lớn, tốt nhất cần có tu sĩ phối hợp, Đại công tử có thể phái ít nhân thủ Đại Thiền sơn cho lão hay không ?”
“Hồ đồ!” Thiệu Bình Ba quát mắng, ” Ngay từ đầu ta muốn giấu diếm Đại Thiền sơn chuyện này là vì cái gì? Đại Thiền sơn cứ luôn chìa tay ra đòi tiền ta, ta một mực hô nghèo, không phải ngươi không biết! Nếu để Đại Thiền sơn biết chuyện này, Đại Thiền sơn tất nhiên muốn biết rõ ta muốn làm gì, đến lúc đó ta còn giấu như thế nào được nữa?”
“Một khi để bọn hắn biết trên tay của ta có một khoản tiền lớn để mua sắm chiến mã, ngươi bảo ta phải giải thích thế nào? Nếu như Đại Thiền sơn bảo ta giao tiền ra cho bọn hắn, để bọn hắn đi xử lý chuyện này cho, ta có thể cự tuyệt được sao? Chuyện này chỉ có chờ đến khi ván đã đóng thuyền, tiêu hết sạch tiền đã, mới tiện tìm lý do giải thích, mới có thể không bị hỏng chuyện, bằng không, nói quy tắc với đám quỷ hút máu này là mãi không thông!”
“Huống chi Đại Thiền sơn có nhiều người rất phức tạp, một khi chuyện này lan truyền trong nội bộ Đại Thiền sơn, ai dám cam đoan sẽ không có người để lộ bí mật hả? Đường thủy này tuyệt đối không thể để lộ ra ngoài sáng được!”
“Cái kia. . .” Thiệu Tam Tỉnh khổ sở nói: “Thượng Thanh tông có quan hệ thật không rõ ràng với Ngưu Hữu Đạo bên kia, cũng không tiện dùng, hay là chọn ra mấy người thích hợp từ mấy