Chương 265: Xếp hạng của ta tăng lên một bậc
Edit : Luna Huang
Có thể nói ra câu này, đã nói lên ngay từ đầu hắn đã công nhận biện pháp của Ngưu Hữu Đạo, cho nên mới giúp giữ bí mật.
Sư huynh vỗ vỗ bả vai hắn, “Đã hiểu, không cần giải thích.”
Phan chưởng quỹ lại cảm thán thêm một tiếng, “Chuyện chúng ta bó tay chịu thua, hắn lại tiện tay làm xong. . . Tuổi còn trẻ đã có thủ đoạn như thế này rồi, khó trách có thể ổn định ở hai quận!”
Sư huynh gật đầu: “Trên đường đi màn trời chiếu đất, đã bắt phải ẩn tàng hành tung, lại còn muốn tùy thời có thể nhanh chóng tiếp viện hắn, thật sự là giày vò chúng ta quá sức, một đoạn đường dài không thấy tình huống hắn nói xuất hiện, lúc đầu mọi người ai cũng nói mấy câu oán giận, cuối cùng sự thực chứng minh dự đoán của hắn là đúng. Hàng loạt tình huống trước mắt, đều đã chứng minh hắn thật sự là có chút năng lực, cũng chứng minh mấy tình huống ngoài ý muốn đều nằm trong vòng khống chế của hắn, đây không phải là chuyện gì xấu, mà là chuyện tốt, cũng hi vọng hắn có thể tiếp tục giữ vững trạng thái này. Việc quan hệ đến tiền đồ cùng vận mệnh toàn bộ đệ tử Lưu Tiên tông ta, chuyện này nếu có thể thành công, Toàn sư đệ cũng không tính là hi sinh vô ích!”
Trong sa mạc trước đó, trong hai tu sĩ Kim Đan bị người cao gầy giết chết, có một người chính là đệ tử Lưu Tiên tông.
Phan chưởng quỹ yên lặng gật đầu, thở dài một hơi nói: “Sư huynh, nên đi gặp hắn liền đi, hắn đang còn chờ tin tức của chúng ta bên này đó.”
Hai người ra khỏi cửa hàng, đi thẳng đến khách sạn Thiên Hồ, lúc gõ cửa phòng Ngưu Hữu Đạo, phát hiện Ngưu Hữu Đạo với cả Hắc Mẫu Đơn đều không còn ở trong phòng.
Đoàn Hổ ra tiếp bọn hắn, nói Ngưu Hữu Đạo đi theo Lệnh Hồ Thu uống rượu dùng cơm rồi, bảo bọn hắn chờ một lát.
Mà Tả chưởng quỹ của Phù Vân tông cũng đã tới đây trước một bước rồi, cũng đang ngồi trong phòng chờ đợi.
Song phương nhìn nhau liền mỉm cười, một ít chuyện lòng dạ đã biết rõ, có thể ở ngay tại thời điểm này gặp ở đây, hiển nhiên, phía Phù Vân tông bên kia cũng đã có kết quả.
Đoàn Hổ mời song phương dùng trà.
Cứ như vậy, chờ hơn nửa canh giờ sau, mới thấy Ngưu Hữu Đạo và Hắc Mẫu Đơn cùng trở về.
“Đạo gia!” Mấy người cùng đứng lên, đều khách khí một tiếng, tỏ ra tôn kính không ít.
Có nhiều thứ, sự thật thắng hết tất cả, người có thể xuất ra bản lĩnh thật sự, tự nhiên có thể được người khác tôn kính.
Hắc Mẫu Đơn dời cái ghế dựa đặt ở sau lưng Ngưu Hữu Đạo, Ngưu Hữu Đạo đưa tay ra hiệu mấy người cùng ngồi, hắn cũng rất tự nhiên ngồi xuống, đã quen với việc Hắc Mẫu Đơn hầu hạ.
“Có kết quả rồi sao?” Ngưu Hữu Đạo hỏi thử.
“Có rồi.” Phan chưởng quỹ cùng Tả chưởng quỹ đồng thanh đáp, hai người sững sờ, nhìn nhau, lại cùng nhau đưa tay ra mời, “Ngươi trước đi, ngươi trước đi. . .”
“Không vội, từng người nói một.” Ngưu Hữu Đạo chỉ Phan chưởng quỹ, “Ngươi nói về kẻ giả mạo ngươi trước đi.”
Thế là hai người lần lượt thuật lại tình huống thẩm tra được.
Phan chưởng quỹ giả nguyên bản gọi là Diệp Tam Lang, còn người được Phù Vân tông thẩm vấn gọi là Đơn Thường Thành, còn có hai tên bị chết nữa, cả thảy bốn người đều là thủ hạ của Trác Siêu, trên danh nghĩa mấy người đều là tán tu, là người của tổ chức sát thủ tiếng tăm lừng lẫy ‘Hiểu Nguyệt các’ kia.
Hai người cũng không biết rõ vì sao muốn giết Ngưu Hữu Đạo, dù sao cả hai đều là nghe lệnh của Trác Siêu. Còn là giết theo lệnh ai, dựa theo quy củ của tổ chức, Trác Siêu cũng không thể nói cho bọn hắn biết, bọn hắn cũng sẽ không đi nghe ngóng, cho nên bọn hắn cũng không rõ nữa.
Về phần trong ‘Hiểu Nguyệt các’ đến tột cùng có bao nhiêu người gì gì đó, bọn hắn là hoàn toàn không biết, nội bộ tổ chức cũng sẽ không để cho bọn hắn biết được cái này.
Bọn hắn đến nay chỉ biết Trác Siêu có sáu thủ hạ, tính cả Trác Siêu nữa là bảy người, trước mắt bọn hắn chỉ có năm người sa lưới.
Mấy người bọn hắn bình thường cũng không biết đối phương ẩn thân ở đâu, ngay cả những người ta tên là gì cũng không biết, bình thường đều dùng danh hiệu để xưng hô, riêng phần cá nhân bọn hắn đều là cùng một đường dây với Trác Siêu, bình thường cũng rất ít khi thấy mặt nhau, khi nào có nhiệm vụ đã mới có thể nhìn thấy, mà khi nhiệm vụ vừa kết thúc xong, thì người nào tự người đó lặng lẽ rời đi, lần này cũng là Trác Siêu triệu tập, bọn hắn mới tập trung lại với nhau
Mọi hành động đã làm qua trong lần này, tình huống hai bên thẩm tra được cơ bản chỉ có chừng đó, lời khai của hai tên đó trên cơ bản đều trùng khớp.
Nghe hai người thuật lại xong, Ngưu Hữu Đạo trầm mặc hồi lâu, cuối cùng từ từ nói: “Nói cách khác, hai người này cũng không biết gì nhiều về tình huống nội bộ Hiểu Nguyệt các hết, thậm chí còn là chẳng biết gì luôn.”
Phan chưởng quỹ nói: “Đây cũng là chuyện hợp tình hợp lý, thế lực Hiểu Nguyệt các trải rộng khắp chư quốc, chuyên làm mấy chuyện không thể lộ ra ngoài ánh sáng, nhân thủ khẳng định không ít, không giữ bí mật cho tốt rất dễ bị lộ. Nêu như ai cũng có thể nắm rõ nội tình của Hiểu Nguyệt các, tổ chức sát thủ này cũng đã không có thần bí như vậy được.”
Ngưu Hữu Đạo yên lặng gật đầu, lại hỏi: “Bảy người, chỉ có năm người sa lưới, còn hai kia đã làm gì, đi đâu, bọn hắn cũng không biết sao?”
Tả chưởng quỹ nói: “Có khai, nói là đều có phân công khác, dựa theo quy củ tổ chức, chỉ hoàn thành nhiệm vụ của riêng phần mình, không cho phép nghe ngóng nhiệm vụ của những người khác, thậm chí còn không biết hai người kia có tới Vô Biên các không hay nữa.”
Phan chưởng quỹ cũng gật đầu, biểu thị là như vậy.
Ngưu Hữu Đạo trầm mặc, hắn còn muốn hỏi thử xem có nhiệm vụ gì dính dáng đến Lệnh Hồ Thu hay không, thí dụ như trước đó điều Lệnh Hồ Thu đi, hiện tại xem ra, giả thuyết này là không có cách nào nghiệm chứng được nữa rồi.
Bây giờ nghĩ lại, giết Trác Siêu chết không khỏi hơi đáng tiếc chút, Trác Siêu là đầu lĩnh của những người này, tình huống biết đến chắc là sẽ nhiều hơn.
Hắn rất muốn biết người trong tình báo mà Trần Quy Thạc truyền về, người Thiệu Liễu Nhi gọi là ‘Biểu tỷ’, Thiệu Bình Ba gọi là ‘Chiếu tỷ’ kia, đến tột cùng là ai.
Trên thực tế, coi như Trần Quy Thạc không có truyền về phần tình báo kia, hắn cũng đã sớm bảo Thương Triều Tông âm thầm phái người đi điều tra nhưng mối quan hệ thân thuộc của Thiệu Bình Ba trước rồi.
Nhận được tìn báo của Trần Quy Thạc, tự nhiên là càng muốn nghiêm tra.
Nhưng mà cũng không có tra ra được cái gì hữu dụng hết, tình huống điều tra được cơ hồ giống y như những gì Thương Triều Tông, Lam Nhược Đình biết được vậy.
Thiệu Đăng Vân trước kia là tướng lĩnh dưới trướng của Ninh Vương Thương Kiến Bá, Thương Kiến Bá không có khả năng không nắm giữ tình huống gia quyến của tướng lĩnh quan trọng bên dưới, huynh đệ tỉ muội của Thiệu Đăng Vân sớm đã chết ở trong chiến loạn rồi, vợ cả của Thiệu Đăng Vân tựa hồ có một tỷ tỷ, nghe nói cũng đã sớm đã qua đời rồi, cũng chẳng nghe nói Thiệu Bình Ba còn có họ hàng gì nữa cả.
Theo tình huống đã biết trước đó, nếu như mà nói có, cũng chỉ có phía Nguyễn thị bên kia, bất quá toàn bộ gia tộc Nguyễn thị bên kia, giống như đều đã bị diệt tộc rồi, mẹ con Nguyễn thị lại mới chết, có thể nói Nguyễn thị gia tộc đã chết không còn một mống. Theo lý thuyết, phía Nguyễn thị bên kia cho dù có họ hàng, cũng không có khả năng đi giúp Thiệu Bình Ba, Nguyễn thị nếu thật có được quan hệ