Chương 283 : Không để tên nào còn sống sót.
Edit : Luna Huang
Tần Miên nghe xong vẻ mặt có chút lo lắng nói, “Đông gia, đừng quên cảnh cáo của Bạch tiên sinh!”
Tô Chiếu thả hai chân xuống giường, đứng dậy đi lui đi tới nói: “Sư phụ căn dặn tất nhiên ta sẽ tuân theo, cũng không cần vận dụng đến nhân thủ của tổ chức, kinh thành Tề quốc chính là nơi phong vân hội tụ, đã tới đây rồi còn có thể rời đi được hay không, thì phải xem vận mệnh của hắn!”
Tần Miên nhắc nhở lần nữa: “Đông gia, Thiệu công tử cũng đã nói, bảo ngươi tạm thời không nên trêu chọc hắn, hay là đừng làm thêm phức tạp nữa thì tốt hơn.”
Tô Chiếu quay người lại, hai tay giang ra, “Ta không có đi trêu chọc hắn, nhưng nếu là có người khác trêu chọc hắn, vậy chuyện này liền không liên quan đến ta. Hắn đang ở đâu?”
Tần Miên: “Vừa mới vào thành, còn chưa biết hắn sẽ ở đâu.”
Tô Chiếu: “Ta vẫn muốn gặp người này thử xem, xem coi hắn đến tột cùng là hạng người gì, nghe danh không bằng gặp mặt, ngươi nghĩ biện pháp an bài một chút.”
Tần Miên nhíu mày, “Đông gia, việc này ta không tán thành, thân phận của ngươi không nên chủ động đối mặt với hắn! Từ lời nhắn của Thiệu công tử, còn có thêm một vài chuyện đã qua, người này quả thật rất nguy hiểm, ngươi chủ động tiếp cận hắn, rất dễ xảy ra ngoài ý muốn, có chút bất trắc xảy ra, có khả năng sẽ làm bại lộ thân phận của ngươi liền! Chuyện ở Vô Biên các, đã đánh cỏ động rắn, hắn tất nhiên sẽ nâng cao cảnh giác, có bất cứ cái gì dị thường cũng có thể khiến cho hắn hoài nghi! Cái chết của Trác Siêu rất khả nghi, trước khi chưa làm rõ chuyện đó, ta không tán thành việc ngươi tiếp cận hắn!”
Tô Chiếu hơi lặng yên, không nhắc lại vấn đề này nữa, ngấm ngầm thừa nhận lời khuyên nghị của Tần Miên.
Bèn thay đổi chủ đề, “Hắn là nhằm vào chiến mã mà tới, ta ở chỗ này, hắn mơ tưởng đạt được!”
Thấy Tần Miên lại muốn nói cái gì, bèn đưa tay ngăn lại, “Ngươi suy nghĩ nhiều, việc này không cần đến chúng ta ra mặt, ‘người sợ nổi danh, heo sợ mập’, giết Trác Siêu, lại làm cho Đan Bảng thay đổi, khiến hắn một lần nữa danh dương thiên hạ. Song chỉ sợ không ai tin tưởng rằng hắn có thực lực xử lý được Trác Siêu, người dám khiêu chiến Trác Siêu có lẽ không có nhiều, nhưng người dám khiêu chiến 1 tên Trúc Cơ tu sĩ như hắn, sợ là có không ít đâu.”
“Hắn trốn ở quận Thanh Sơn, có Thiên Ngọc môn ở đó nên không ai dám chọc hắn, tới nơi này rồi sợ là không phải do hắn nữa, người giết chết Trác Siêu, cơ hội dương danh tốt như vậy, hẳn là có rất nhiều người không muốn bỏ lỡ cơ hội này đâu! Lập tức thả ra tin đồn, liền nói Ngưu Hữu Đạo ám sát Yến sứ đến rồi!”
Tần Miên nghe xong chợt mỉm cười, gật gù nói: “Biện pháp này được đó, cũng có thể nhân dịp này cân nhắc xem hắn có bao nhiêu cân lượng luôn, xem coi có thể bóc ra được chân tướng cái chết của Trác Siêu hay không, để xem sau lưng hắn phải chăng còn có cao nhân nào khác nữa không!”
Kinh thành là khu vực phồn hoa, nơi ồn ào nơi tĩnh lặng, trong một tòa đại trạch viện kín đáo.
Lệnh Hồ Thu dẫn Ngưu Hữu Đạo đi dạo trong viện một vòng, xong hỏi: “Lão đệ, nơi này như thế nào?”
Ngưu Hữu Đạo gật đầu liên tục khen, “Nằm trong một khu vực phồn hoa, không một ai dám nháo sự, một khi nhiễu loạn dân, tất nhiên sẽ kinh động đến tu sĩ trấn thủ kinh thành của triều đình, không cần lo vấn đề an toàn. Nhân mạch quan hệ của huynh trưởng quả nhiên lợi hại, vừa mới đến đã có thể lấy được nơi ở tốt như thế này.”
“Ít bày bộ này!” Lệnh Hồ Thu liếc mắt coi thường nói, “Nghiêm chỉnh chút coi, tiếp xuống ngươi chuẩn bị làm gì nữa?”
Ngưu Hữu Đạo: “Bôn ba một quãng đường dài rồi, mọi người trước tiên nghỉ ngơi một ngày cho thật tốt, cũng để cho ta tìm hiểu tình huống một chút đã.”
“Tốt, vậy trước tiên đi nghỉ ngơi. Bên ngươi có nhiều người, chủ viện này để lại cho ngươi, có việc gì thì đến Tây viện tìm ta.” Lệnh Hồ Thu nói xong, dẫn Hồng Tụ, Hồng Phất rời đi.
Sau đó bên này cũng tiến hành bố trí những người đi theo, đám người tán đi, Ngưu Hữu Đạo hỏi Công Tôn Bố: ” Có tài liệu tình huống đại khái của bên này không?”
Công Tôn Bố: “Thám tử tại kinh thành bên này đã chuẩn bị rồi, cũng đã gửi địa chỉ chỗ chúng ta đặt chân, hẳn là sẽ nhanh chóng đưa đến thôi.”
Ngưu Hữu Đạo khẽ gật đầu.
Đợi Công Tôn Bố lui ra, Hắc Mẫu Đơn nói: “Ta đi chuẩn bị nước nóng.” Nàng biết thói quen sinh hoạt Ngưu Hữu Đạo, vừa tới đây nghỉ ngơi, khẳng định phải ngâm trong bồn tắm.
Ai ngờ Ngưu Hữu Đạo khẽ lắc đầu, “Ngươi đi ra cửa chờ đó, chắc người của Hầu Tử rất nhanh sẽ tới, ngươi đi tiếp ứng một chút.”
Y như lời hắn nói, rất nhanh sau đó có người đến nhà, Viên Phong cải trang cách ăn mặc sau đó đi tới.
Hắc Mẫu Đơn dẫn Viên Phong tới thư phòng nội trạch, Ngưu Hữu Đạo đang ở bên trong chờ đợi.
“Đạo gia!” Viên Phong gặp mặt hành lễ, sau đó nói: “Lão đại bị người ‘Bạch Vân gian’ để mắt tới, nói không tiện tới gặp, bảo ta tới đây gặp ngài.”
Hắc Mẫu Đơn cấp tốc nhìn sang Ngưu Hữu Đạo, quả nhiên, mặt Ngưu Hữu Đạo trầm xuống, “Bạch Vân gian là cái quỷ gì?”
Viên Phong: “Bạch Vân gian là thanh lâu lớn nhất tại kinh thành Tề quốc này.”
“Thanh lâu?” Ngưu Hữu Đạo sửng sốt, hồ nghi nói: “Hầu Tử không phải người thích đi thanh lâu, làm sao lại bị người thanh lâu để mắt tới, tình huống ra sao?”
“Chính lão đại cũng không biết rõ nữa, đoán chừng có liên quan đến lần xuất thủ giúp nàng kia. . .” Viên Phong kể lại tình huống ngày đó Viên Cương cứu tiểu tỳ kia, “Lão đại là người rất có tính cảnh giác, Đạo gia ngài cũng biết, muốn nhìn chằm chằm lão đại mà không bị lão đại phát hiện là rất khó, sau ngày đó, lão đại liền phát hiện, có người dang còn theo dõi hắn, về sau, hắn bèn bố trí người ‘phản trinh sát’, tìm ra được chỗ đối phương ra vào là ngay tại Bạch Vân gian, mà người Bạch Vân gian tựa hồ cũng đang cố ý tiếp cận lão đại, lão đại nói, tạm thời còn chưa biết được ý đồ của bọn hắn.”
Ngưu Hữu Đạo: “Có thể kinh doanh chốn ăn chơi lớn nhất ở kinh thành này, không thể nào không có chút bối cảnh, nội tình của Bạch Vân gian này như thế nào?”
Viên Phong: “Bà chủ của Bạch Vân gian Tô Chiếu, là độc sủng của Tây viện đại vương Tề quốc Hạo Vân Thắng, cái này đã được Hô Diên Uy xác nhận, sẽ không sai.”
Ngưu Hữu Đạo nhíu mày, tại sao lại chui ra một cái Tây viện đại vương Tề quốc nữa, tại sao lại muốn theo dõi Hầu Tử? Bà chủ của Bạch Vân gian Tô Chiếu. . .
Lông mày đột nhiên co giật kịch liệt, trong đầu hiện lên cái từ ‘Chiếu tỷ’ này.
Bất quá nghĩ tới xong lại bị hắn tự bác bỏ, không có khả năng, bằng những hiểu biết của hắn với Thiệu Bình Ba, nếu nó thật sự nắm được thân phận của Viên Cương, không thể còn có ý đồ tiếp cận, ngại bên này không biết hay là sao?
Ngưu Hữu Đạo: “Ngươi nói cho Hầu Tử, bảo hắn nếu cơ hội thích hợp, có thể tiếp xúc Tô Chiếu này một chút, sờ mó nội tình của nàng, mặt khác, ghi nhớ thật kỹ tướng mạo của nàng cho ta, ta có việc khác cần dùng!”
Viên Phong gật đầu: “Vâng! Đạo gia, nếu không có phân phó nào