Chương 360: Người Giáo Sự Đài
Edit: Luna Huang
Bị giày vò như thế, đêm nay ai cũng đừng nghĩ được an ổn.
Ngày kế tiếp, Cao chưởng quỹ đến hậu viện tìm Viên Cương, thức cả một đêm, vẻ mặt hắn đầy mệt mỏi, cười khổ nói: “Đông gia, đã tìm được tam thiếu gia rồi, mọi người có thể an tâm.”
Hôm nay, hắn không có đến Đậu Hũ quán làm đúng giờ, một mực ở chỗ Hô Diên gia bên kia chờ tin tức, dù sao phí tổn cho Hô Diên Uy chạy trốn là Viên Cương cung cấp.
Viên Cương hỏi: “Tìm được ở chỗ nào?”
Cao chưởng quỹ: “Ai, cũng chưa có chạy đi quá xa, tới một chỗ cách hơn hai trăm dặm thì bắt được. Nghe nói là bị truy đuổi, nên trốn vào trong đống cỏ khô của một nông trường, bị lục soát được, vừa sáng sớm hôm nay bị áp giải về. Ai nha, cả người nhìn rất là chật vật, một thân đầy vụn cỏ, sao lại phải tự làm khổ mình cơ chứ!”
Viên Cương im lặng, không biết nên nói Hô Diên Uy thế nào cho tốt, không khỏi quá vô dụng đi, mới đó đã bị bắt trở về, không có bản sự chạy còn ráng chạy cái gì?
Thật tình không biết, ngay từ đầu Hô Diên gia đúng là không biết Hô Diên Uy chạy chỗ nào thật, nhưng mà việc này lại kinh động đến hoàng đế, Hạo Vân Đồ sao có thể để cho Hô Diên Uy chạy được, lập tức mệnh cho Giáo Sự Đài, cần phải tìm cho được người mang về, rất nhanh, liền theo dấu được Hô Diên Uy khi hắn tới một nông trường để đổi ngựa.
Giáo Sự Đài cũng không có trực tiếp đi bắt người, Hạo Vân Đồ cũng muốn mặt mũi, sao có thể cưỡng ép, đi bắt người không nguyện ý cưới nữ nhi của mình trở về để cưới nữ nhi của mình được.
Thế nên có người lặng lẽ đem tin tức ném tới cho Hô Diên gia, để người Hô Diên gia tự mình nhìn mà xử lý.
Hô Diên gia lập tức phát ra quân lệnh, điều động Kiêu Kỵ quân ở gần đó đuổi theo hướng Hô Diên Uy chạy trốn, tiến hành vây bắt.
Mấy ngàn thiết kỵ quét ngang, chỉ vì bắt một cái Hô Diên Uy, mà vị trí mục tiêu đã được xác minh, còn có tu sĩ phối hợp nữa, một Hô Diên Uy lẻ loi trơ trọi, như chó nhà có tang chạy đi được chỗ nào? Cứ như vậy Hô Diên Uy bị bắt giải trở về!
Cao chưởng quỹ lấy ra ba tấm kim phiếu mệnh giá 1000, “Đông gia, đây là tiền Tam thiếu gia mượn ngươi, Thượng tướng quân bảo ta trả lại cho ngươi, lấy giấy nợ Tam thiếu gia viết trở về.”
Viên Cương nhận lấy, phiếu nợ cũng còn để ở trên người hắn, thuận tay lấy ra đưa cho Cao chưởng quỹ, lại hỏi: “Người bị bắt trở về có bị phạt gì không?”
Cao chưởng quỹ than thở nói: “Phải gọi là thảm a, người vừa bị bắt trở về, Thượng tướng quân ra lệnh một tiếng, một trận gia pháp hầu hạ ngay, đánh cho tam thiếu gia quỷ khóc sói gào, nói là về sau không dám nữa. Đoán chừng trong thời gian ngắn, tam thiếu gia cũng đừng nghĩ nằm ngủ hay đi bộ được, chớ nói chi là chạy trốn. Ai, đông gia, nếu không có việc gì gấp ta đi trước đây.”
Viên Cương yên lặng khẽ gật đầu. . . . . .
Cũng không lâu lắm, một tin tức được truyền ra, toàn bộ Tề kinh oanh động.
Nghe nói trong lúc tảo triều, Thượng tướng quân Hô Diên Vô Hận đột nhiên ở ngay trước mặt bách quan, hướng hoàng đế cầu thân, giúp nhi tử Hô Diên Uy cầu hôn trưởng công chúa Hạo Thanh Thanh, hoàng đế ở ngay trước mặt bách quan một lời đồng ý xuống.
Miệng vàng lời ngọc, quân vô hí ngôn, ván đã đóng thuyền.
Về phần người trong cuộc, mặc kệ là nhà trai, hay là nhà gái, đều không có quyền cự tuyệt!
Nhưng đối với một số người mà nói, sự tình cần chú ý lại không phải là cái này.
Bạch Vân gian, Tô Chiếu cùng Tần Miên đang đứng trước một tấm bản đồ, Tần Miên đưa tay chỉ một đường hướng Đông trên địa đồ, nói “Nhìn tuyến đường, rõ ràng là muốn rời khỏi Tề quốc quay trở về Yến quốc!”
Bên này nhận được tin tức, có người trong lúc vô tình ở trên đường nhìn thấy Ngưu Hữu Đạo đã cải trang cách ăn mặc đi cùng với đám đệ tử Thiên Ngọc môn, sau khi bên này biết được, thì lập tức sai người tới vùng đó điều tra, quả thật phát hiện có đệ tử Thiên Ngọc môn cải trang.
“Ta liền biết tặc tử kia rất xảo trá mà!” Tô Chiếu cắn răng chửi mắng, không dám nói là bản thân sớm đã có hoài nghi, bây giờ kết quả ấn chứng suy đoán của nàng, bèn quả quyết nói: “Lập tức liên hệ phía trên, thỉnh cầu người ở nơi khác phối hợp, không tiếc bất cứ giá nào chặn đường hắn lại! Một khi để hắn trốn trở về Thanh Sơn quận, đến trên địa bàn của hắn còn muốn động đến hắn, tổ chức sẽ phải bỏ ra cái giá không nhỏ, quyết không thể để hắn chạy về đó được!”
Nàng đã sớm muốn giải quyết Ngưu Hữu Đạo, lần này được phía trên cho phép, tự nhiên là nỗ lực hết sức.
“Được!” Tần Miên đáp ứng, nhanh chóng rời đi.
Nhưng mà sau khi ra ngoài không bao lâu, Tần Miên lại vội vàng quay trở về, mở miệng liền nói: “Ngưu tặc gian trá, nhóm đi về phía đông là đang lừa gạt chúng ta, còn hắn thì đi về phía tây.” Trên tay chìa ra một phần mật tín, “Phía trên nói, Ngưu tặc đã cách xa khu vực chúng ta quản hạt, nói nhân thủ chúng ta ở bên này chạy đến cũng đã không kịp, bảo chúng ta đừng hành động thiếu suy nghĩ, miễn cho bị bại lộ!”
“Đi về phía tây?” Tô Chiếu kinh ngạc: “Xác nhận rồi sao?”
Tần Miên: “Phía trên có thể trực tiếp phát ra chỉ lệnh cho chúng ta, tất nhiên là đã nắm giữ được tình báo đáng tin, bằng không sẽ không trực tiếp bảo chúng ta kết thúc hành động!”
Tô Chiếu lần nữa nhìn về phía địa đồ, “Đi về phía tây, đến vị trí nào vậy?”
“Tình huống cặn kẽ phía trên không có nói cho biết, chỉ nói nguyên nhân bảo chúng ta kết thúc hành động. Bất quá, nếu có thể nói đã cách xa khu vực chúng ta quản hạt, bảo người của chúng ta tiến đến cũng không kịp, vậy Ngưu tặc hẳn là đã sắp đến bờ biển, một khi để hắn chạy trốn lên trên biển, khắp nơi đều là chỗ có thể tùy thời ẩn núp, còn muốn tìm được hắn, cơ bản là không có hi vọng.” Tần Miên đưa tay chỉ hướng vùng biển của Tề quốc.
Vừa nghe được Ngưu Hữu Đạo đi tới bờ biển, Tô Chiếu lập tức hãi hùng khiếp vía, lo lắng Ngưu Hữu Đạo muốn ra tay với đám chiến mã kia.
Bất quá nghĩ lại, có thể bản thân đã quá lo lắng, đám chiến mã cho Bắc Châu kia đã sớm đi ra biển rồi, Ngưu Hữu Đạo hiện tại chạy tới, thì có thể làm được cái gì. Huống chi, đội tàu một mực vẫn có liên hệ với bên này, đội tàu đã chạy vòng sang hướng bắc, trước mắt vị trí của đội tàu cũng đã sớm cách xa bờ biển Tề quốc rồi.
Còn nữa, Ngưu Hữu Đạo rất không có khả năng biết được đám chiến mã kia.
Khả năng càng lớn hơn là, Ngưu Hữu Đạo đã biết việc Hiểu Nguyệt các muốn đối phó hắn, biết được thế lực Hiểu Nguyệt các khổng lồ, nếu mà đi đường bộ, mặc kệ đi hướng nào cũng không an toàn, nên muốn lên trên biển để dễ bề thoát thân hơn.
Nghĩ thông suốt cái này rồi, Tô Chiếu nhẹ nhàng thở ra một hơi, lại có chút hận đến nghiến răng, “Bán đứng Lệnh Hồ Thu, chính mình thì vụng trộm chạy mất, làm chúng ta không biết được là có chuyện gì xảy ra, lại thả ra tin tức cả hắn với Lệnh Hồ Thu đều rơi vào trên tay triều đình, làm mồi nhử hấp dẫn lực chú ý của chúng ta, tiếp tục yểm hộ cho hắn chạy trốn. Hiện tại lại toát ra một nhóm đi về phía đông, trên thực tế người lại chạy về phía tây, tặc này chân chính là gian trá vô cùng!”
Tần Miên thở dài: