Chương 377: Đại tỷ hẳn là nên cảm tạ ta mới đúng!
Edit: Luna Huang
Nghe được lời này, Ngưu Hữu Đạo đột nhiên nhíu mày lại, giống như nghĩ tới điều gì đó.
Quỷ Mẫu tiếp tục nói: “Ta ở tại Tề quốc mấy trăm năm nay, có chút nội tình ta biết rõ ràng, nếu triều đình mà không muốn cho chiến mã xuất cảnh, với số lượng chiến mã nhiều như vậy, căn bản là không có khả năng nào xuất cảnh được. Hạo Vân Thắng biết bí mật của ta, lại nguyện ý chi tiền, ta chỉ là thuận nước đẩy thuyền, làm chân chạy cho hắn mà thôi. Song phương trước đó cũng đã nói, hắn có thể mang chiến mã đi ra, ta mới có thể hỗ trợ, cho nên ngươi yên tâm, vô luận là Hạo Vân Đồ, hay là Hạo Vân Thắng, cũng sẽ không truy cứu ta, không nhọc ngươi quan tâm, ngươi bây giờ chỉ cần hết lòng tuân thủ hứa hẹn, giao người lại cho ta là được!”
Đưa tay vỗ vỗ lên xấp kim phiếu ở trên bàn, “Xem ở mặt mũi số tiền này, ta cho ngươi cái cam đoan, chỉ cần người trở về bình an vô sự, ta sẽ không động tới ngươi, buông tha cho ngươi lần này!”
Thật sự là bởi vì thấy đối phương đã khám phá ra tâm tư của mình, thế mà lại không chút nào bận tâm, vẫn ngồi đó cười cười nói nói, khiến nội tâm nàng hơi có chút lo nghĩ, nếu như đối phương hết lòng tuân thủ hứa hẹn, nàng cũng dự định chỉ thu số tiền kia cho xong chuyện, không muốn tiếp tục trêu chọc phiền toái không cần thiết, dù sao nơi này cũng là Yến quốc.
Ngưu Hữu Đạo chậm rãi gật đầu nói: “Cảm tạ Quỷ Mẫu khoan hồng độ lượng, chỉ là Quỷ Mẫu mặc dù nguyện ý buông tha cho ta, chỉ e là có người lại không muốn buông tha cho Quỷ Mẫu!”
Ánh mắt Quỷ Mẫu đột nhiên lạnh lẽo, “Ngươi muốn thử một chút sao?”
“Không không không! Quỷ Mẫu hiểu lầm, không phải là ta.” Ngưu Hữu Đạo liên tục khoát tay, “Người không muốn bỏ qua cho Quỷ Mẫu không phải là ta, mà là hoàng đế Tề quốc Hạo Vân Đồ!”
Đang đứng một bên Quản Phương Nghi ve vẩy quạt tròn trên tay, nhiều hứng thú nhìn Ngưu Hữu Đạo, cũng muốn xem coi, tên này lại muốn giày vò cái gì nữa.
Nhìn thấy một bộ dạng không xem ra gì của Ngưu Hữu Đạo, làm nàng cũng an lòng theo không ít, tiếp xúc lâu như vậy, ít nhiều cũng biết được một chút năng lực của Ngưu Hữu Đạo, lòng tin đối với hắn cũng tăng lên một chút.
Đương nhiên, trong tay áo nàng vẫn là có giấu phù triện, đã chuẩn bị xong tùy thời bộc phát.
Quỷ Mẫu: “Ngươi quan tâm không phải cũng quá nhiều đi?”
Ngưu Hữu Đạo hỏi lại: “Có phải ngươi cảm thấy, thế lực của Hạo Vân Đồ là không đủ để tiêu diệt Hãm Âm sơn ngươi phải không?”
Quỷ Mẫu: “Nếu có địch quốc đột kích, Hãm Âm sơn ta nguyện giúp hắn một tay, Hạo Vân Đồ không phải là người ngu, sẽ biết phân rõ lợi hại.”
Ngưu Hữu Đạo: “Vậy cũng phải xem là chuyện gì mới được, nếu là Hãm Âm sơn uy hiếp đến hoàng vị của hắn đâu, hắn sợ là muốn triệu tập lượng lớn tu sĩ tới tiêu diệt Hãm Âm sơn một mẻ hết sạch!”
Quỷ Mẫu cười lạnh: “Hãm Âm sơn ta uy hiếp đến hoàng vị của hắn? Ngươi ám chỉ Hạo Vân Thắng a? Phái người giúp Hạo Vân Thắng bảo vệ thuyền đi đường, liền có thể uy hiếp đến hoàng vị của hắn rồi? Quả thực là nói chuyện tiếu lâm!”
Ngưu Hữu Đạo: “Cưỡi ngựa hành tẩu giang hồ, đi là đường, gặp nhau là bằng hữu, Quỷ Mẫu nếu là không chê, ta nguyện cùng Quỷ Mẫu kết bái làm tỷ đệ khác họ, không biết ý của Quỷ Mẫu như thế nào?”
Bỗng nhiên toát ra cái này đến, đang dự thính mấy người đều ngạc nhiên.
Quỷ Mẫu cũng sửng sốt cả nửa ngày, cuối cùng châm chọc nói: “Ngươi kết bái với ta? Thời điểm ta thành danh, chỉ sợ gia gia của ngươi còn không biết đang nghịch đất ở đâu đâu, ngươi dựa vào cái gì kết bái với ta?”
“Phì. . .” Quản Phương Nghi chợt che miệng lại phì cười, cười đến run rẩy cả người.
Quỷ Mẫu giương mắt nhìn lại, “Ta nói nghe rất buồn cười sao?”
“Không phải không phải.” Quản Phương Nghi cố nén cười lắc lắc quạt tròn, thật sự là nhịn không nổi nữa, nàng chợt nhớ tới Lệnh Hồ Thu, tên huynh đệ kết bái của Ngưu Hữu Đạo kia, nàng rất rõ ràng, Lệnh Hồ Thu là bị người nào đưa vào đại lao.
Vẻ mặt Công Tôn Bố cũng biểu lộ rất đặc sắc, phát hiện Đạo gia rất là ưa thích kết bái với người khác nha.
Ngưu Hữu Đạo quay đầu lại, lạnh lùng nhìn chằm chằm Quản Phương Nghi một cái, thầm trách cứ nữ nhân này không biết phối hợp, lại quay đầu lại, “Được rồi, nếu Quỷ Mẫu chướng mắt tại hạ, ở Tề quốc bên kia có một số việc ta cũng không muốn vô duyên vô cớ dính vào.” Đưa tay chỉ kim phiếu trên bàn, “Số kim phiếu này vẫn xin nhận lấy đi, Chương Hành Thụy ta cũng sẽ cho người đưa trả lại hoàn hảo không chút tổn hại nào, trong vòng vài ngày tới, ngươi hẳn là sẽ nhận được tin tức, nếu ngươi không yên tâm, có thể tùy thời nhìn chằm chằm ta.”
Nói xong đứng dậy, chắp tay muốn đi.
Ngay lúc hắn đang tính quay người, Quỷ Mẫu ánh mắt lấp loé không yên, chợt hỏi một câu, “Ngươi cảm thấy làm loại kết bái lừa mình dối người này có ý nghĩa sao?”
Quản Phương Nghi thầm nghĩ đã xong, có thể hỏi câu này, nói rõ vị Quỷ Mẫu này đã bị lời nói của Ngưu Hữu Đạo đả động, hiển nhiên ít nhiều gì vẫn là có chút lo lắng Hạo Vân Đồ sẽ gây bất lợi cho Hãm Âm sơn, không biết được cho rõ ràng, nội tâm sợ là cũng sẽ không yên.
Ngưu Hữu Đạo: “Có ý nghĩa hay không cần nhìn ở tương lai, lâu ngày mới biết được lòng người! Vả lại, nếu không có ý nghĩa gì, cả ngươi và ta cũng đều không có bị tổn thất cái gì, cùng lắm thì về sau cả đời không qua lại với nhau mà thôi.”
Quỷ Mẫu: “Ta cảnh cáo ngươi, tốt nhất đừng có đùa ta!”
Ngụ ý rất rõ ràng, nếu không tồn tại tình huống như ngươi nói, dù có kết bái gì đó cũng không thể ước thúc được ta.
Ngưu Hữu Đạo hỏi lại: “Đùa ngươi thì được cái gì nào?”
Nói đến tình trạng này, Quỷ Mẫu cũng dứt khoát, “Vậy thì bắt đầu đi!”
Ngưu Hữu Đạo quay đầu lại sai: “Công Tôn, bày hương án!”
Khóe miệng Công Tôn Bố giật giật một chút, gật đầu dạ: “Vâng!” Rồi quay người rời đi.
Quản Phương Nghi ve vẩy quạt tròn trong tay, ngẩng đầu nhìn nóc nhà, ngó trái ngó phải, cũng không biết là đang ngó tìm cái gì.
Lục Ly Quân tùy hành ở bên người Quỷ Mẫu, vẻ mặt cũng biểu lộ rất đặc sắc, ánh mắt thỉnh thoảng liếc liếc Ngưu Hữu Đạo đang ngồi đó nói chuyện chững chạc rõ ràng. . . . . .
Ngay ở ngoài dịch trạm, dọn dẹp xong bày ra cái hương án, hai người muốn kết bái sóng vai nhau bước tới, đốt mấy cây hương, hai người cầm ở trên tay.
Ngưu Hữu Đạo rất gọn gàng linh hoạt, phất vạt áo qua, quỳ xuống.
Quỷ Mẫu nghiêng đầu nhìn hắn một hồi, lặng im, rõ ràng là có chút do dự.
Ngưu Hữu Đạo cười hỏi: “Sao vậy?”
Quỷ Mẫu: “Nghe nói, có một tên gọi là Lệnh Hồ Thu, còn có cái trưỡng lão gì đó của Thiên Ngọc môn, cũng đều là huynh đệ kết bái của ngươi phải không?”
Ngưu Hữu Đạo: “Sẽ không có ảnh hưởng đến nhau.”
Quỷ Mẫu do dự một lúc, cuối cùng vẫn là quỳ xuống, hai ngươi song song tế hương, phát lời thề kết bái.
Lúc này Ngưu Hữu Đạo mới biết tên thật của Quỷ Mẫu gọi là Ngô Tuyết Quân.
Mà động tĩnh bên này tự nhiên là hấp dẫn không ít tu sĩ đang trông chừng chiến mã ở phụ cận chạy tới vây xem, đám người Thương Triều Tông, Lam Nhược Đình, Mông Sơn Minh cũng tới, Phí Trường Lưu, Trịnh Cửu Tiêu, Hạ Hoa cũng tới, một đám Quỷ tu Hãm Âm sơn cũng rất buồn bực, đại đa số người đều không hiểu rõ đây là tình huống gì.
Tận mắt nhìn thấy qua lần Ngưu Hữu Đạo kết bái với Lệnh Hồ Thu, ba người Phí, Trịnh, Hạ rất là cảm khái, lần này lại kết bái cùng ai đây? Còn là nữ quỷ tu nữa.
Cắm hương, toàn bộ nghi thức ‘diễn’ xong, Ngưu Hữu Đạo chắp tay trịnh trọng xưng hô Quỷ Mẫu: “Đại tỷ!”
Quỷ Mẫu quay người bước đi, trực tiếp về thẳng trong dịch trạm.
Ba người Phí, Trịnh, Hạ lập tức tiến lên, kéo Ngưu Hữu Đạo đang tính đi theo nàng ta vào dịch trạm lại, Hạ Hoa hỏi: “Ta nói này Đạo gia của ta, ngài đây là đang làm gì thế, vị cùng ngài kết bái này là ai vậy?”
“À, Quỷ Mẫu!” Ngưu Hữu Đạo