Chương 510: Bởi vì có ngươi ở đây
Edit: Luna Huang
“Có khả năng liên quan tới Ngưu Hữu Đạo không nhỉ?”
Một phen đàm luận, sau đó Tây Hải Đường trở lại chính điện tĩnh tọa, Cừu Sơn vừa mới đến bẩm báo tình huống bèn thử hỏi thăm.
Trần Đình Tú chết có liên quan tới Hồng Nương, không khỏi khiến cho người ta hoài nghi đến Ngưu Hữu Đạo, người đứng ở phía sau lưng Hồng Nương.
Nhất là hai người bọn hắn, Trần Đình Tú đi tìm Cừu Sơn nhờ hỗ trợ, hai người biết rõ Trần Đình Tú đến đây rất có thể là nhằm vào Ngưu Hữu Đạo, cho nên không khó lý giải việc Trần Đình Tú chạy đến chỗ Thiên Hành tông bên kia đề cập tới chuyện của Hồng Nương, hơi suy nghĩ một chút liền đoán ra được, Trần Đình Tú này có lẽ là muốn lợi dụng Thiên Hành tông đối phó Ngưu Hữu Đạo.
Mọi chuyện mặc dù đã được giải quyết, thế nhưng bất kể là giải quyết thế nào, Vạn Thú môn khẳng định cũng phải muốn đích thân đi điều tra lại, việc Trần Đình Tú làm sao biết Văn Tâm Chiếu đánh Hồng Nương, việc này thế nhưng đã hạ cấm lệnh rồi, là người nào để lọt tin tức?
Có một số việc là không thể dấu được điều tra, vừa tra cái liền biết được Trần Đình Tú và Trần bá cơ hồ đều là người chân trước, người chân sau cùng tiến vào chỗ Thiên Hành tông tạm ở.
Cừu Sơn: “Ta vừa mới tới chỗ Ngưu Hữu Đạo hỏi thăm qua, hắn nói trước đó hắn căn bản cũng không biết Trần Đình Tú cũng có tới, có lẽ thủ hạ của Hồng Nương giận dữ vì chủ tử của mình bị đánh, bởi trước kia cũng có chỗ quen biết với Đỗ Vân Tang, nên chạy đi tìm Đỗ Vân Tang lý luận, lúc ấy mới nhìn thấy Trần Đình Tú, hắn cũng là sau khi vị đó trở về nói lại, mới biết được là Trần Đình Tú cũng tới. Cũng không biết hắn nói thật không, hay là cố tình tẩy trắng cho bản thân hắn nữa, việc này căn bản không tìm thấy được bất cứ chứng cớ gì, để chứng minh là có liên quan đến hắn cả.”
Tây Hải Đường suy nghĩ một trận, lại hỏi: “Là ai để lộ tin tức cho Trần Đình Tú biết?”
Cừu Sơn do dự một chút nói: “Có hai khả năng, một là trong mấy đứa đệ tử ở bên cạnh chúng ta bên này đã có tiếp xúc hắn để lộ, hai chính là tôn tử của Triều sư huynh, lúc Triều Thắng Hoài đi ngang qua chỗ Trần Đình Tú bên kia, có bị Trần Đình Tú lôi kéo lại một lúc, có đệ tử thấy bọn hắn ngồi nói chuyện với nhau một hồi, nhưng không biết đã nói những gì.”
Sự tình liên lụy tới Triều Kính, lông mày Tây Hải Đường nhảy lên một cái, bèn cụp mắt xuống yên tĩnh hỏi: “Mấy tên đệ tử kia đã tra hỏi qua chưa?”
Cừu Sơn nói: “Đã hỏi qua, đều không có thừa nhận tiết lộ chuyện đó, có điều lại có cùng lời nói, là phía Thiên Ngọc môn bên kia từng gặp bọn hắn hỏi thăm xác minh, là có chuyện Văn Tâm Chiếu đánh Hồng Nương hay không, bọn hắn cũng thật bất ngờ, không biét Thiên Ngọc môn làm thế nào mà biết. Từ mặt thời gian phán đoán, là từ sau khi Trần Đình Tú gặp được Triều Thắng Hoài, Thiên Ngọc môn mới bắt đầu triển khai đi xác minh.”
Tây Hải Đường: “Ngươi hoài nghi là Triều Thắng Hoài tiết lộ?”
Sự tình liên lụy tới Triều Kính, Cừu Sơn cân nhắc cách dùng từ một chút: “Hoàn toàn chính xác là có khả năng này. Nếu thật như vậy, hẳn là hắn cũng không phải cố ý, theo đệ tử chứng kiến nói, Triều Thắng Hoài chỉ là đi ngang qua bên đó, căn bản cũng chướng mắt Trần Đình Tú, thậm chí là nói năng còn có chút lỗ mãng nữa, là Trần Đình Tú mặt dày nịnh bợ, giữ Triều Thắng Hoài lại dùng trà, về sau thấy hai người nói chuyện có vẻ thật hợp ý. Trần Đình Tú này ta có tiếp xúc qua một chút, tính cách hắn ra sao trong lòng ta cũng có nắm được chút, trước đó từng có nịnh nọt qua ta rồi, hắn có ý đồ tiếp xúc nịnh nọt Triều Thắng Hoài để moi chút tin tức hữu dụng, cũng là chuyện hợp tình hợp lý, người trẻ tuổi chưa có kinh nghiệm, sao đa mưu túc trí bằng Trần Đình Tú được, bị ton hót hai ba câu liền để lộ ra là hoàn toàn có khả năng.”
Tây Hải Đường lặng yên một chút, “Đã tra hỏi Triều Thắng Hoài chưa?”
Cừu Sơn: “Vẫn chưa, dù sao cũng liên lụy tới Triều sư huynh, sợ người ta chú ý, nên tới muốn hỏi ý tứ chưởng môn chút.”
Tây Hải Đường: “Tiểu tử này thiên tư tu hành có hạn, cũng không có tiền đồ gì đáng nói, nếu không phải có Triều sư đệ ở đây, nó cũng chẳng quậy được gì. Chuyện không có gì lớn, cũng đã giải quyết xong, đừng làm lớn ra nữa ảnh hưởng trong môn, dừng ở đây đi. Sư đệ, Vạn Thú môn gia đại nghiệp lớn, nhiều người, đều mang tâm tư cả, quản cũng không dễ a!” Vừa nói vừa than thở.
Cừu Sơn hiểu ý tứ của hắn, chuyện cũng không có gì lớn, thật muốn bắt Triều Thắng Hoài đưa tới, thì phải xử thế nào đây? Sẽ chỉ làm cho Triều sư huynh khó xử, người cùng một phe, không cần thiết tự đi đánh mặt mình cho người khác thừa cơ hội, liền dạ đáp, “Vâng!”
Nhưng mà vừa quay đầu đi, Cừu Sơn vẫn là đem chuyện này nói cho Triều Kính biết, để Triều Kính tự đi hỏi thăm, đơn giản là muốn để cho Triều Kính biết, chuyện tình là do hắn và chưởng môn áp xuống giúp.
Triều Kính tự nhiên là lĩnh cái tình này, quay đầu lại đi bắt Triều Thắng Hoài về chất vấn.
Triều Thắng Hoài khóc, quỳ xuống, tóm lại chết cũng không thừa nhận, chỉ nói là bị oan uổng, cảm thấy bị ủy khuất, còn muốn đi tìm người Thiên Ngọc môn để đối chất, cháu trai này đúng là nắm trúng mạch của lão gia tử nhà mình mà.
Triều Kính sao có thể để hắn đi đối chất được, cũng không có khả năng tự làm cho chuyện lớn ra, bất kể đúng hay sai, cũng mắng nốt, phạt đứa cháu trai này mấy tháng tiền tiêu, rồi cũng chìm, cũng chả giải quyết được gì.
. . . . . .
Ngược lại, Ngưu Hữu Đạo giờ này đang ngồi ở trong đình, ngồi đối mặt với bàn cờ, suy tư, tự đánh cờ với chính mình.
Sự tình cũng có chút nằm ngoài dự liệu của hắn, Trần bá còn sống trở về, là hắn biết hắn đã suy đoán chuẩn rồi, biết chuyện Đỗ Vân Tang năm đó vứt bỏ Hồng Nương có lẽ không chỉ đơn giản như vậy, Trần bá vừa về cái là hắn biết Trần Đình Tú chết chắc.
Chỉ là như thế nào cũng không có nghĩ đến, Thiên Hành tông cự nhiên lại công nhiên làm thịt Trần Đình Tú như vậy, đây không phải tự gây phiền toái cho bản thân sao?
Càng làm cho hắn ngoài ý muốn chính là, cự nhiên là Văn Tâm Chiếu tự thân lộ diện ra tay, có ý gì đây? Cái này có chút khiến hắn hồ đồ luôn rồi.
Lúc đầu a, theo suy nghĩ của hắn, Thiên Hành tông không muốn chuốc lây phiền toái sẽ tự giải quyết êm Trần Đình Tú, vậy hắn nơi này cũng sẽ chẳng có việc gì, hiện tại làm ra động tĩnh này, Vạn Thú môn vừa tra một cái, tự nhiên là hồ nghi tới hắn, tránh không được nghi hắn đã làm gì đó, mới cố ý cho Cừu Sơn chạy qua hỏi hỏi một chút.
Dần dần, hắn cũng đã hơi lý giải được một chút, bèn buông tiếng thở dài, “Xem ra quan hệ giữa Đỗ Vân Tang với Văn Tâm Chiếu cũng không có bết bát như vậy.”
Viên Cương đứng bên cạnh nói: “Liền sợ sẽ tra được đến trên đầu Triều Thắng Hoài, sẽ làm cho ngươi bị liên lụy.”
Ngưu Hữu Đạo nhẹ nhàng đặt quân cờ trong tay xuống bàn cờ, nói “Quá lo lắng, mặc dù Triều Thắng Hoài là tên chẳng ra sao cả, thế nhưng vẫn tính là đứa thông minh, trong lòng của hắn biết rõ ràng, việc này coi như có tra ra đến hắn, cùng lắm thì sẽ nói là vô ý buột miệng nói ra, chịu chút trừng phạt, còn nếu như lôi ta ra í,