Chương 532: Xưng hô tỷ muội
Edit: Luna Huang
Cảm giác sợ hãi đã từng trải qua có thể nói lại lần nữa tràn ngập cả cõi lòng, nàng rõ ràng hơn ai khác biết vị yêu vương này khủng bố đến nhường nào, một yêu nghiệt có thể thoải mái xuyên qua xuyên lại trong năng lượng công kích to lớn của Thiên Kiếm Phù a!
Ngưu Hữu Đạo từ trên người Ngân nhi không cảm giác thấy có thiện ý, bèn bắt đầu lui về sau, thối lui đến bên người Viên Cương, khẽ hỏi, “Cái này chính là cái ‘vấn đề không lớn’ mà ngươi nói đó hả?”
Trước đó Viên Cương có đưa tin, báo cáo lại tình huống phía bên này, biết Ngưu Hữu Đạo đang còn lo liệu sự tình can hệ rất trọng đại, sợ làm ảnh hưởng tới công việc của Ngưu Hữu Đạo tại phủ thành, vì vậy không có nói vấn đề nghiêm trọng lắm.
“Cũng chỉ là buộc nàng trở về cùng với mấy người Ngũ Lương sơn mà thôi, nàng không chịu đi, nhất định phải chờ ngươi, ta muốn động thủ khống chế nàng, cưỡng ép bắt nàng mang đi, nên nàng thành ra như vậy. Cũng đúng là không có vấn đề gì, sau khi ta dừng lại, nàng cũng liền không có náo loạn nữa.” Viên Cương hơi giải thích một chút, bất quá lại có chút nhắc nhở, “Đạo gia, trước đó chúng ta có khả năng đã phán đoán sai, có vẻ như một khi nàng ta bị kích thích mà nói, thì như có thể tùy thời khôi phục lại bản thể yêu vương.”
Ánh mắt Ngưu Hữu Đạo lấp lóe, đánh giá Ngân nhi, không có kinh nghiệm, cũng không hiểu rõ là vì sao.
Quản Phương Nghi cũng thối lui đến bên người Viên Phương, thấp giọng hỏi: “Lão Hùng, đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Viên Phương nhỏ giọng nói: “Viên gia bắt nàng ta trở về cùng với mấy người Ngũ Lương sơn, nàng ta không đi. Viên gia là người thế nào ngươi còn không biết a, nhất quán mạnh mẽ, liền trực tiếp động thủ, thế là nàng liền bắt đầu phát tác, may mắn Viên gia kịp thời thu tay lại, bằng không hậu quả thiết tưởng đã không chịu nổi.”
Trong lòng hắn cũng vẫn còn sợ hãi a, trước đó ở chung một đoạn thời gian, dần dà cảm thấy yêu vương này cũng rất dễ ở chung, cũng rất dễ lừa dối, ngốc xít, vì vậy dần dà không có coi Ngân nhi ra gì, lần này Ngân nhi khẽ lật mặt một cái, quả thực để hắn nghĩ lại mà cảm thấy sợ hãi vì những cử chỉ lỗ mãng lúc trước với nàng.
“Mạnh mẽ á? Theo ta thấy là ngu xuẩn đi!” Quản Phương Nghi nhìn chằm chằm bóng lưng Viên Cương chửi mắng, vừa sợ vừa giận, không biết ‘hầu tử’ này có phải đầu óc có vấn đề rồi hay không, biết rõ yêu vương này khủng bố, thế mà còn dám động thủ, có người ngu xuẩn đến như vậy sao?
Ngưu Hữu Đạo hiện đang còn suy nghĩ làm sao để câu thông với Ngân nhi cho phù hợp.
Thì Ngân nhi bỗng nhiên nở nụ cười tươi, phản ứng nhìn có hơi chút trì độn, giống như vừa mới nhận ra Ngưu Hữu Đạo đến vậy, nhảy xuống khối đá, chạy tới, bắt lấy ống tay áo Ngưu Hữu Đạo lay gọi, “Đạo Đạo!”
Nàng trò chuyện chỉ là mấy từ đơn giản, Đạo gia từ trong miệng người khác, đến miệng của nàng thì biến thành ‘Đạo Đạo’, cũng xem như là cách xưng hô đặc trưng của nàng.
Ngưu Hữu Đạo vô ý thức muốn rụt lui lại, lẩn tránh nguy hiểm, có điều nhìn thấy có vẻ như cũng không có chuyện gì, mới nhịn lại được.
Nhìn kỹ lại phản ứng của đối phương, xác nhận thật sự không có chuyện gì, hắn mới yên tâm đứng yên.
Ngân nhi tươi cười xán lạn, rốt cục chờ được hắn trở về, rất cao hứng, chỉ là những vết ngân văn tà mị ở trên mặt kia khiến cho nụ cười của nàng có hơi chút quỷ dị, vừa lau gọi xong liền đưa ngón tay chỉ chỉ Viên Cương, có chút cáo tố nói: “Hầu Tử, người xấu!”
Vừa thấy mặt liền đã bắt đầu cáo trạng rồi.
Quản Phương Nghi âm thầm nói trong lòng, tố hay lắm!
Ngưu Hữu Đạo quay đầu lại nhìn nhìn, Viên Cương vẫn mặt lạnh như cũ.
Ánh mắt Ngưu Hữu Đạo lại liếc qua Trần bá với Hứa lão lục, cũng không có nói nhiều, đưa tay nắm lấy tay Ngân nhi dắt nàng rời đi, biến mất ở trong tầm mắt của mọi người.
Đến một nơi vắng vẻ, hai người dừng lại, mặt đối mặt.
Ngân nhi một mặt hiếu kỳ nhìn ngó hắn, không biết hắn đang muốn làm gì, chỉ gọi : “Đạo Đạo?”
Ngưu Hữu Đạo nắm lấy cánh tay của nàng, bắt đầu thi pháp rót pháp lực vào trong cơ thể nàng, điều tra xem tình huống trong cơ thể.
Vừa điều tra thử liền ấn chứng cho hoài nghi của hắn, yêu lực trong cơ thể của Ngân nhi quả nhiên đã bạo tăng lên không ít.
Trước kia lúc ở tại Huyễn Giới, hắn liền đã phát hiện ra rồi, mặc dù khi ấy đã hóa giải gần hết yêu lực ở trong cơ thể Ngân nhi, nhưng sau đó trong cơ thể Ngân nhi vẫn sẽ từ từ sinh sôi ra yêu lực trở lại, chỉ có điều là sẽ không có dụ đột nhiên bạo tăng lên nhiều như thế này, xem ra đúng là như Viên Cương nói, cái này có thể là hậu quả do bị kích thích quá mức đây.
Trước đó, khi phát hiện yêu lực của Ngân nhi sẽ sinh sôi ra lại, hắn cũng không biết sẽ có hậu quả gì.
Trải qua lần này, hắn đã xác nhận, một khi yêu lực trong cơ thể Ngân nhi tích tụ đến một trình độ nhất định, thì lại sẽ lần nữa tiến giai trở thành yêu vương, tám chín phần mười là sẽ tái hiện lại chân thân Thánh La Sát đáng sợ kia.
Càn Khôn Quyết lần nữa vận chuyển, lần nữa hàng phục yêu lực trong cơ thể Ngân nhi, yêu lực giãy giụa phản kháng, lại như gặp phải khắc tinh, không thể trốn đi đâu được.
Ngân nhi từ từ ngẩng đầu, hai mắt nhắm lại, vẻ mặt trông có vẻ rất thoải mái.
Theo yêu lực từng bước được hóa giải, ngân văn tà mị ở trên mặt Ngân nhi cũng từng bước giảm bớt đi, cho đến khi toàn bộ biến mất.
Ngưu Hữu Đạo thu hồi pháp lực, buông tay nàng ra, Ngân nhi cũng chầm chậm mở hai mắt ra, lại trở thành nữ nhân có bộ dáng ngây thơ kia, đôi mắt sáng to tròn thuần khiết, chớp chớp nhìn hắn.
Ngưu Hữu Đạo mỉm cười, quay người rời đi.
Ngân nhi chạy đuổi theo, ngây ngô hô gọi: “Đạo Đạo.”
Ba con phi cầm cự hình từ trong rừng núi nhảy lên, đằng không bay đi.
Có Ngân nhi bên cạnh, màng tai Ngưu Hữu Đạo được thanh tịnh, Quản Phương Nghi đã không còn càm ràm chuyện bán đổ bán tháo phi cầm nữa.
“Đi đâu vậy?” Phân biệt hướng đi một chút xong Viên Cương lên tiếng hỏi.
Ngưu Hữu Đạo đáp: “Tề kinh, Thiệu Bình Ba có khả năng đang núp ở Tề kinh. . .” Hắn kể lại chuyện Hạo Chân gửi thư cho.
Viên Cương: “Muội muội của hắn ở tại Tề kinh, manh mối này có phải hơi quá trực tiếp hay không? Nếu không có ở đấy, thế chẳng phải là đã phí công chạy một chuyến?”
Ngưu Hữu Đạo: “Chính là bởi vì quá trực tiếp, cho nên ban đầu ta mới không để mắt đến, cảm thấy Thiệu Bình Ba bỏ chạy đào mệnh, không có khả năng tiến về nơi mục tiêu quá rõ ràng như thế, về sau ngẫm lại, nói không chừng Thiệu Bình Ba này chính là đang lợi dụng điểm đó. Với lại bất kể có đúng hay không, đều phải đi thử một chuyến. . ., ta có khả năng lại phạm phải vào cái sai lầm đồng dạng mất rồi!”
Hắn là chỉ phần hồi âm hắn viết gửi cho Hạo Chân.
Trước đó bởi vì hắn bảo Hoàng Liệt đưa tin về cho Bắc Châu, mới kinh động để Thiệu Bình Ba chạy mất, lần này nếu như Thiệu Bình Ba thật sự có ở tại Tề kinh mà nói, thì không khéo hắn lại đánh rắn động cỏ lần nữa rồi.
Sau khi kịp phản ứng lại về sau, hắn bèn chào từ biệt Hoàng Liệt, lập tức chạy tới Tề kinh.
Đổi lại trước kia thì hắn cũng không có năng lực này, hiện tại thì đã có phi hành tọa kỵ rồi, có phương tiện di chuyển thuận lợi, khi ý thức được vấn đề, tự nhiên là muốn cấp tốc chạy đi ngăn, tránh cho để lọt.
Viên Cương minh bạch, đây là muốn truy sát Thiệu Bình Ba cho đến cùng, không để cho đối phương có cơ hội quật khởi trở lại, nhất là thế cục Bắc Châu hiện nay, không có khả năng để cho Thiệu Bình Ba tương lai có thể quay trở lại Bắc Châu được, về phần trước mắt, Thiệu Bình Ba là đã không thể nào quay trở về lại được nữa rồi. . . . . .
Thiên Vi phủ, đã xóa bỏ lớp phấn trang điểm, để mặt mộc, Huyền Vi vẫn ăn mặc kiểu nam trang không thay đổi, đang đứng trước một bức địa đồ quan sát.
Đường Nghi từ ngoài cửa tiến vào, đã không cần thông báo.
Có thể nói đây là một sự tin tưởng rất lớn mà Huyền