Đạo Tình 2 [Tùy Tâm - Lam Tư]

Chương 53


trước sau

Lúc Tùy Tâm vừa chuẩn bị quay người đi thì Jrep Aparbes Pan gọi tên cô , ba chữ khiến Tùy Tâm cõi lòng xôn xao khó chịu.


-" Mộc Tùy Tâm ".


Tùy Tâm đơ người vài giây rồi tươi cười quay người lại , chạm phải ánh mắt của Jrep Aparbes Pan khiến cô bị thu bé lại trước cái uy lực mà tỏa ra , vì sao cô cũng chẳng hiểu .


Vừa chuẩn bị cất lời hỏi thì Ảnh đã vội vàng bước vào bẩm báo . -" lão đại, tiến sĩ Từ đến ".


Jrep Aparbes Pan không quá ngạc nhiên khi người của ông xuất hiện ở đây , ngược lại Lam Đàm đứng cạnh Tùy Tâm lại thấy hứng thú -" ông ta đến đây làm gì ? ".


Dứt câu hỏi thì tiến sĩ Từ bước vào chính điện , trước cái nhìn của mọi người cung kính chào hai vị lão đại .


Lam Tư im lặng nhìn không nói gì , nhưng có vẻ tiến sĩ Từ đang hoảng hốt , có vài nét gấp gáp ẩn hiện trên gương mặt ông .


Lam Đàm càng thêm nghi ngờ -" rốt cuộc là chuyện gì làm ông gấp gáp như vậy ?".


Vừa rồi là nét hoảng loạn nhưng giờ trước câu chấp vấn của Lam Đàm , tiến sĩ Từ lại trở nên ấp úng -" tôi....".


Tùy Tâm cứng cạnh cũng cảm thấy bầu không khí này có vẻ không ổn , cô nhìn sang Lam Tư vẫn không thấy cảm xúc gì trên gương mặt anh , cô bèn cười trừ cầu mong hóa giải bầu không khí này .


-" tiến sĩ Từ , chắc là ông đi theo Jrep Aparbes Pan lão đại đúng không , lần sau đừng đi trễ là được ".


Theo trực giác của phụ nữ , Tùy Tâm đương nhiên nhìn ra tiến sĩ Từ này có lai lịch thế nào , cộng thêm lúc ông ta bước vào , thái tử Json có liếc mắt nhìn ông ta một cái , người đi theo hắn cũng đứng thẳng tấp giống như kiểu nếu gặp tiến sĩ Từ ở đâu đó sẽ cung kính chào .


Không ai lường trước Tùy Tâm lại phản ứng như vậy , Lam Đàm liếc mắt thở dài một cái bất lực , Ảnh thì lo nươm nướp nhìn Lam Tư .


1 ,2,3,4 giây sau vẫn không thấy Lam Tư lên tiếng , bầu không khí im lặng đến nổi nghe được tiếng ai đó đang thở .


Jrep Aparbes Pan bỗng bật cười , ông dựa lưng vào ghế , vắt chéo chân , hai tay để lên đùi . Khí chất lão đại đúng là cái để miêu tả gương mặt của Jrep Aparbes Pan , sương gió bao năm cũng chẳng biết ông lăng lộn trong hắc đạo bao nhiêu lâu và đã từng trãi cái gì , chỉ thấy nhòe trên đôi mắt ông một chút nếp nhăn do kí hiệu của thời gian để lại . Còn lại mọi thứ khác đều anh tuấn bất phàm .


-" Mộc Tùy Tâm , con đã lớn thế này rồi ư ?". Giọng nói trầm có hơi khàn của Jrep Aparbes Pan vang lên , mọi ánh mắt bắt đầu tập trung vào Tùy Tâm , Lam Tư cũng bắt đầu

có cảm xúc trên mặt .


Tùy Tâm khó hiểu nhưng trong lòng lại trỗi lên một thứ khó tả , cảm xúc bây giờ trong lòng cô như thể không muốn cô kiểm soát , muốn bộc phá văng ra ngoài . Khóe mắt cô nóng ẩm sau câu nói đó từ từ nặng trễu . Nhưng cuối cùng vẫn muốn đặt một câu hỏi ngăn chặn thứ vô hình này -" tại sao lại như vậy ?".


Tiến sĩ Từ đột nhiên kích động , cơ thể ông lao đến chắn trước mặt Tùy Tâm , đối mặt với Jrep Aparbes Pan thẳng thừng lớn tiếng -" ông không được động đến con bé ".


Tùy Tâm lại ngây người không hiểu chuyện gì đang xảy ra , cũng chẳng hiểu sao tiến sĩ Từ lại manh động như vậy ?


Lam Đàm đứng đó thở dài một tiếng rồi thản nhiên ngồi xuống sofa vắt chéo chân xem một màn kịch . Anh đăm chiêu rồi lại khán cự với ánh mắt của Jrep Aparbes Pan mà không sợ hãi -" tại sao không nói ra sự thật ".


Trong lúc mọi người vẫn chìm trong sự thắc mắc và nghi ngờ , thái tử Json lại thản nhiên lớn tiếng nói -" sự thật quái gì thế ? Đừng nói cô ta là đứa con gái mất tích nhiều năm của tiến sĩ Từ à ?".


Đầu Tùy Tâm như một câu búa bổ mạnh xuống , không phải cô không biết ý câu nói vu vơ của thái tử Json mà là quá khứ của tiến sĩ Từ lại trùng hợp khớp với quá khứ của cô . Ánh mắt của tiến sĩ Từ lại tràn đầy sự lo lắng và ấm áp như vậy , nếu sự thật là đúng như thái tử Json nói thì sao lại thất lạc nhau nhiều năm như vậy ?


Tiến sĩ Từ phản ứng mạnh như vậy đương nhiên là có lí do , lí do chỉ một .


Chẳng lẽ là .... Ý nghĩ vừa chợt lóe đã bị tiếng cười của Jrep Aparbes Pan chặn đứng .


Jrep Aparbes Pan bật cười thõa mãn , tiếng cười của ông kéo dài đi sâu vào đầu của Tùy Tâm như tiếng sấm , vừa khó chịu vừa muốn phản kích .


-" mất tích là thật , con gái của tiếng sĩ Từ thì không ".


Lam Tư vốn im lặng từ nãy đến giờ cũng đã bắt đầu lên tiếng -" đủ rồi , Tùy Tâm em lên phòng trước đi ".


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện