Tiểu Trương cầm dao thái thịt nhưng thật ra tâm trí đang dồn vào người đứng bên cạnh rửa rau.
Đào Tinh hầm hầm không nói gì, cứ như cậu và rau thù hận nhau lắm vậy. Tiểu Trương nhịn không được nữa mới lên tiếng: “Tính làm nước ép luôn hay gì đấy, rửa cho đàng hoàng vào.”
“Ờ ờ ờ.” Đào Tinh nhanh mồm chống chế: “Rửa nhẹ sao sạch được, ăn đồ bẩn lại rước bệnh vào người.”
Tiểu Trương khỏi nghĩ cũng biết lúc này Đào Tinh chỉ muốn ra ngoài ăn vặt và chơi điện thoại, hắn càng nhìn càng giận, lúc này chỉ biết trút vào miếng thịt dưới thớt. Giữa tiếng rầm rầm của dao chặt thịt, Tiểu Trương hỏi Đào Tinh: “Sinh nhật mình mà cậu vẫn không nói được câu nào hay hay nhỉ?”
Đào Tinh: “Cậu thái thịt đẹp đấy, làm thịt xào ớt xanh nhé?”
“…” Giọng Tiểu Trương lạnh tanh: “Mình cho cậu thêm một cơ hội nữa.”
“Vậy thôi xào với cà tím đi.”
Tiểu Trương hít một hơi thật sâu, bỏ dao xuống, xoay người sang đối diện với Đào Tinh.
“Hôm nay cậu chỉ được ăn đồ luộc, không thêm muối.”
Đào Tinh lầm bầm trong miệng một chữ “Đéo.”
“Thế thử nói một câu tiếng người nghe xem nào, mình vui sẽ cho cậu ăn đàng hoàng.”
“Khó quá, hay mình tấu hài cho cậu vậy, nghe xong bảo đảm vui.”
Tiểu Trương hết hi vọng rồi, hắn không để ý tới Đào Tinh nữa mà tiếp tục thái thịt, lúc này Đào Tinh mới đột nhiên vỗ đầu một cái: “Á à, ra là cậu muốn mình chúc mừng sinh nhật cậu đúng không?”
“…”
Đào Tinh tiếp tục rửa rau, vừa rửa vừa nói: “Chúc bạn Trương sinh nhật vui vẻ, nếu bạn Trương không vui mình sẽ tấu hài, giờ bạn đã vui chưa nào?”
Tiểu Trương quay sang nhìn cậu, nở một cười giả trân: “Đã vui.”
Vốn hắn định hôm nay sẽ để mối quan hệ của hai người tiến thêm một bước nữa, nhưng vì cái nết của Đào Tinh cứ trệt dưới mương làm hắn rất mệt tim, theo dự định tối nay hắn sẽ ngủ chung với Đào Tinh nhưng cuối cùng ăn cơm xong hắn vẫn đá Đào Tinh về ký túc xá.
Tối đó Tiểu Trương nằm trên gường mãi mà không ngủ được, hắn thấy ngực nhói nhói, hắn nghiêm túc tự hỏi bản thân rằng mình thích Đào Tinh ở điểm nào. Nghĩ cả buổi chẳng ra được kết quả, điều này làm hắn thấy tuyệt vọng gần chết, Đào Tinh không có điểm một tốt nào mà hắn đã thích đến vậy, rồi khi tìm được lý do không biết hắn sẽ thích đến nhường nào