Đào Tinh cảm thấy từ khi cậu có nhịp tim thì mấy quả đào trong người cậu càng manh động hơn.
Cậu có cảm giác bản thân y như mấy cô nữ sinh nhìn thấy F4 trên tivi mà quắn quéo vậy. Mỗi ngày cậu đều thầm hát Cùng ngắm mưa sao băng, thậm chí còn muốn nắm tay Tiểu Trương đi khắp thế gian.
Cậu không thể khống chế bản thân nữa rồi.
Ngờ đâu Tiểu Trương còn manh động hơn cả cậu, bắt đầu show ân ái một cách mờ ám. Kiểu như hắn đăng ảnh chụp một cặp nhẫn, sau đó sẽ thả haha vào những bình luận chỉ ra kích thước nhẫn có điểm bát thường. Bạn cùng phòng của hắn ngày nào cũng nhận được vô số tin nhắn nhiều chuyện, khiến bọn họ không còn cách nào khác ngoài ra sức bảo vệ cho cặp tình nhân này, giống như bậc phụ huynh bảo vệ đứa con trắc nết của mình vậy. Họ sợ nếu hai đứa trẻ kia không thành thì họ sẽ bị kéo vào đường dây đa cấp.
Người xưa có câu: Vui quá hóa buồn.
Hôm đó Tiểu Trương vui vẻ nằm trong khách sạn đánh game với Đào Tinh. Đào Tinh thua liền tám ván thì ra vẻ buồn bã trách game kỳ thị cậu. Tiểu Trương nói hắn có thể gánh team*, Đào Tinh lập tức bật lại bảo cậu là con trai! Tiểu Trương nói biết rồi, chíp chíp vẫn còn nhỉ, cho anh xem chíp chíp của cưng nha.
*Ở đây nguyên văn là 带妹, chữ 妹 lại có nghĩa là em gái, nên Đào Tinh mới trả lời mình là con trai.
Nếu đối thoại cứ tiếp tục