Đạo Trưởng Tiên Sinh

Mộng Cảnh Của Bút Thần 7


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Có thể xây dựng nên một thiên đạo khác, đây là loại năng lực kinh khủng như thế nào?
Trong lòng Hạ Tuy suy nghĩ miên man, sắc mặt lại càng thêm nghiêm trọng.

Nhưng bây giờ cũng đã nhìn ra được chân tướng của thế giới trong mơ rồi, dù là hành động gì cũng coi như có thể ứng phó.

Không chần chờ nữa, Hạ Tuy thu hồi hành trang đứng lên, im lặng nhìn xung quanh, rồi sau đó tìm ra một phương hướng, đưa tay chỉ cho đội trưởng Dương và Tiểu Uông, "Bây giờ chúng ta cần phải lập tức hành động, đuổi theo ba sợi chỉ vàng ở trên trời kia.

"
Vì sao thiên đạo lại xuất hiện ở thế giới trong mơ, Hạ Tuy cần phải điều tra rõ ràng, có lẽ có thể tìm ra bước đột phá.

Nếu như để người kia thật sự xây dựng nên thiên đạo, vậy mới thật sự là trở thành chúa tể của thế giới này.

Tự xây dựng ra một tiểu thế giới, đến lúc đó đừng nói hắn, coi như là Tổ sư gia đến cũng không thể dễ dàng đánh vỡ, bởi vì không người nào có thể chống lại thiên đạo, cho dù thiên đạo kia chỉ là một thiên đạo bé nhỏ vừa mới hình thành.

Cho dù là thiên đạo của thế giới thật ở bên ngoài, cũng không thể trực tiếp bóp chết một thế giới đã có sinh linh, thậm chí còn không thể không nhắm mắt nhắm mũi thừa nhận sự tồn tại của nó.


Lá bùa gấp thành hình tam giác, một miếng nhỏ nhỏ đặt ở dưới lưỡi nên không ảnh hưởng gì đến việc nói chuyện.

Hạ Tuy nói xong, cũng không nhìn lại ánh mắt của mọi người, bản thân dẫn đầu bước đi, có thể thấy đúng là thật sự gấp rút lắm rồi.

Ba người coi như là có chút ăn ý, đội trưởng Dương và Tiểu Uông cũng đứng lên theo sát phía sau.

"Tôi đi thu dọn hành trang, phải mang theo thức ăn và đồ dùng.

"
"Ở trên đường chắc phải lấy một chiếc xe, không thể cứ đi bộ như vậy được.

"
Đội trưởng Dương và Tiểu Uông thương lượng với nhau, một người hỏa tốc thu dọn đồ đạc, một người đuổi theo Hạ Tuy thấp giọng nói chuyện.

Giang Húc trong lòng căng thẳng, nghĩ tới thế giới này không biết là cấu trúc quỷ quái gì nữa, trong lòng cảm thấy mông lung hơn trước nhiều.

"Chờ tôi một chút, tôi lấy một chiếc xe đi cùng mọi người.

"
Giang Húc biết đi theo bọn người Hạ Tuy sẽ càng thêm nguy hiểm, dù sao bọn người Hạ Tuy chắc chắn sẽ trực tiếp đối đầu với thứ yêu ma quỷ quái kia, nhưng Giang Húc tình nguyện chết một cách dứt khoác, cũng không muốn bản thân mình bị suy nghĩ của mình hù dọa cả đời.

Hạ Tuy gật đầu, không nói gì, đứng tại chỗ dùng la bàn xác định phương hướng.

Trên không trung mờ mịt lại có ba sợi chỉ vàng, giống như bắt đầu đan một tấm lưới.

"Hạ Tuy, có cách nào có thể khiến cho ông nội của tôi không bị kéo vào thế giới này không?"
Tuy rằng nhân vật kia không phải là ông nội của mình, nhưng Giang Húc lo lắng lỡ như một ngày nào đó ông nội thật sự bị kéo vào đây thì sao?
Hạ Tuy bớt thời giờ nhìn cô ấy, chần chờ một chút, sau đó lấy từ trong túi vải ra một hạt gỗ đào, "Cô tự mình tìm dây đeo.

"
Hạt gỗ đào có tính thuần dương, sau khi người đeo lên sẽ có dương khí, có thể lừa gạt cho qua, để bộ phận hoàn thiện thế giới này nghĩ rằng nhân vật này đã được hoàn thiện rồi.

Hạ Tuy cũng có dây đeo, nhưng nếu lại lấy ra một sợi, Hạ Tuy cảm thấy tiếc.


Nếu không phải nghĩ đến lúc trước Giang lão gia đối xử với mình không tệ, cho dù là hạt gỗ đào thì Hạ Tuy cũng tiếc không muốn cho.

Cũng không phải Hạ Tuy keo kiệt, nhưng thật sự bây giờ vật liệu khan hiếm, trong thế giới này từng cọng cây ngọn cỏ đều không thể dùng để đối phó với bút thần hay với người cầm bút, toàn bộ thế giới này đều là do bút thần tạo ra, vung bút lên là có thể vẽ ra hoặc là xóa bỏ.

Giang Húc cũng không nói nhiều, gỡ dây buộc tóc của mình ra để xỏ hạt châu vào, tóc tai bù xù chạy về đeo hạt châu cho ông nội, rồi sau đó nhanh chóng thu xếp một chiếc xe và đồ đạc, nói với ông nội mình phải đi một khoảng thời gian, cũng không giải thích nhiều.

Từ khi biết người này không phải ông nội của mình, hơn nữa nhìn thấy bộ dạng xám trắng cứng ngắc của đối phương khi đeo hạt châu, Giang Húc đã hoàn toàn không còn cảm giác gần gũi hay kính yêu gì nữa.

Bây giờ Giang Húc nhìn thấy chính là một con rối đang bị người ta điều khiển, căn bản không phải là ông nội của mình, hiện giờ ngăn cản được ông nội bị kéo vào giấc mơ trở thành nhân vật này, Giang Húc lại càng không còn lo lắng gì nữa, chỉ dặn dò vài câu chứ không nói thật mọi chuyện.

Nhìn thấy chỉ trong mười phút Giang Húc đã thu xếp xong một chiếc xe việt dã với đầy đủ vật tư chạy đến, đội trưởng Dương sau khi lên xe quay đầu lại nhìn thấy Giang lão gia hai mắt trông mong nhìn bọn họ rời đi, nhịn không được vẫn hỏi, "Giang tiểu thư, cô thật sự không lo lắng an toàn của ông nội cô sao?"
Giang Húc đang lái xe bớt thời giờ nhìn kính chiếu hậu cho đội trưởng Dương một ánh mắt như nhìn người ngốc, chờ đến đến khi xe vượt qua đoạn gồ ghề đi ra đường lớn, lúc này mới trả lời, "Nếu tôi mà có tình cảm với thứ kia, thì chính là không tôn trọng ông nội của tôi.

"
Nếu ông

nội biết có thứ kia tồn tại, cũng tuyệt đối sẽ không hy vọng cô ấy vì mềm lòng mà để bản thân gặp nguy hiểm.

Lại nói, không phải là người nhà thì đâu xứng được cô ấy lo lắng, không lo lắng, vì sao còn phải bận tâm đến vấn đề an nguy?
Mình cũng đâu cần thứ kia, còn về việc bộ dạng giống nhau? Đâu liên quan gì tới cô ấy.

Ngẫm lại nếu có người cực kỳ giống mình ở nhà họ Giang được yêu thương chiều chuộng, sau đó nói là bởi vì giống cô ấy nên mới đem người trở thành cô ấy mà yêu thương, Giang Húc không thể nào chấp nhận được, cô ấy còn chưa chết mà, tình cảm lại được chuyển dời đến trên người thế thân, trên bản chất chính là một loại phản bội, cho dù nguyên nhân có hoàn hảo cỡ nào thì cũng chỉ là dối trá.

Đội trưởng Dương sửng sốt, lâm vào trầm tư, phỏng chừng đang nghĩ tới sự sắp xếp người nhà của mình ở thế giới trong mơ.

Cũng không phải cảm thấy hối hận, mà đơn giản là thấy vô cùng hợp lý.

Tiểu Uông thì lại không nghĩ nhiều đến vậy, từ lúc tiến vào thế giới trong mơ hắn đã xin phép nghỉ dài hạn, còn về những người giống như đúc mọi người trong cục an ninh quốc gia?
Suy nghĩ này chưa từng xuất hiện, nhiệm vụ hiện giờ của hắn là hỗ trợ Hạ trưởng phòng nhanh chóng giải quyết vấn đề người thật bị kéo vào thế giới trong mơ.

Lúc ba người nói chuyện Hạ Tuy vẫn luôn im lặng hoặc là bấm quyết hoặc nhẹ giọng niệm chú cảm ứng quỷ tà, đáng tiếc thu hoạch không lớn.

Hạ Dạ từ hạt gỗ hòe nhảy ra ngoài, ngồi xổm trên vai Hạ Tuy nhắm mắt hóa thành một cụm khí.

Căn bản Hạ Dạ chính là do ba loại khí chí âm tạo thành, trong cụm sương mù có ba loại khí xanh, xám trắng, đen giao nhau, thấp thoáng còn có những sợi chỉ vàng vây quanh ở ngoài cùng, đây là ánh sáng công đức Hạ Dạ luyện hóa dung hợp mà thành.


Hạ Dạ thoáng chốc biến thành cụm khí, Hạ Tuy nhìn thấy lập tức nhướng mày quát lớn một tiếng, đưa tay bắt ấn vỗ lên Hạ Dạ phục hồi nguyên hình, "Làm càng!"
Thế giới này đang thiếu linh khí, có rất nhiều vật chết, những thứ quỷ quái thì dễ dàng ngưng tụ tạo thành, nhưng mà con người, động vật thực vật các kiểu, thì cần phải từ từ kéo từ bên ngoài vào để hoàn thiện.

Nói cách khác, Hạ Dạ ở trạng thái khí giống như một miếng thịt, tuy rằng thịt nhỏ không đủ nhét kẽ rằng, nhưng người đang thèm thuồng thì chắc chắn sẽ không buông tha, ngược lại chờ không được mà lập tức muốn ăn vào bụng.

Hạ Dạ bị vỗ một chưởng, trong chớp mắt khôi phục bộ dạng đứa trẻ con, đưa cánh tay ngắn củn sờ sờ cái trán, một chút cũng không tức giận, ngược lại đôi mắt sáng lấp lánh như sao đưa ngón tay chỉ, "Tôi cảm thấy rồi, chính là ở hướng đó!"
Vừa rồi trong nháy mắt hóa thành khí, Hạ Dạ đã cảm nhận được một sức mạnh lôi kéo, nếu không nhờ Hạ Tuy đúng lúc đánh nó phục hồi hình người, thì chắc là Hạ Dạ phải hi sinh một phần lực lượng mới có thể thoát thân được.

Trên trời có tổng cộng ba sợi chỉ vàng, Hạ Tuy lúc đầu có ý tưởng nhưng lại không có thêm phát hiện gì mới, chỉ có thể dùng đến phương pháp ngốc nhất, chính là ba sợi chỉ thì có sáu hướng, cứ đi hết sáu hướng là được, trên đường có gặp phải xác sống các kiểu cũng không nói gì, nếu như phải đi cùng trời cuối đất thì mới là vấn đề.

Tuy rằng khả năng này rất nhỏ, dù sao thế giới trong mơ bây giờ vẫn chỉ giới hạn ở Hải Thành, thiên đạo xây dựng ở thế giới trong mơ hẳn là còn ở Hải Thành hoặc khu vực lân cận Hải Thành mà thôi.

Nếu lỡ như phải chạy đến những tỉnh lẻ ngoài biển, cũng không phải đơn giản như vậy.

Bây giờ đã có phương hướng chính xác, Hạ Tuy ôm Hạ Dạ trong lòng, thở dài, xoa xoa tóc máu trên đầu tiểu quỷ, nói với Giang Húc phải đổi hướng.

"Đi hướng đông nam, đội trưởng Dương, phía sau xe có một tấm bản đồ, chú lấy ra, chúng ta xác định những thành trấn phải đi qua.

"
Giang Húc nhìn thoáng qua phía trước, sau đó thay đổi phương hướng, nói một tiếng với đội trưởng Dương ngồi phía sau.

Đội trưởng Dương gật đầu, tìm được bản đồ ở phía sau, chụm đầu xem xét với Tiểu Uông.

Kỹ năng nhìn bản đồ, hai người đều có kinh nghiệm, rất nhanh đã khoanh vòng những khu vực theo hướng mà Hạ Dạ chỉ, những khu vực chênh lệch khoảng mười độ theo hướng đông nam cũng được khoanh vùng.

Bởi
.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện