“ Bảo mẹ đừng quan tâm? Năm đó ba mẹ đều phản đối con kết hôn cùng Tả Tử Khiết, con lại cố ý cưới cô ta, còn chạy đi công chứng kết hôn. Cuối cùng thì sao, kết hôn mới nửa năm đã dọn ra ở riêng rồi.”
Lục Thừa Diệp cảm thấy có chút cháng váng, là vì công việc quá mệt mỏi sao? Đối với lời trách cứ của mẹ, mấy năm nay anh đã nghe qua không biết bao nhiêu lần. Anh không nói gì, cũng không đổ lỗi cho bất kỳ ai, dù sao năm đó là do chính bản thân anh lựa chọn.
“ Còn nữa, khi con và cô ta ở riêng, nếu con nghe lời mẹ lập tức ly hôn thì mấy năm nay con cũng không phải sống một mình, có lẽ đã sớm tái hôn, hơn nữa chắc cũng đã có đứa bé…”
“ Mẹ, con đã làm việc cả ngày rồi, hiện giờ rất mệt, chuyện này nói sau được không? Con muốn nghỉ ngơi trước.” Anh ngoại trừ cảm thấy mệt mỏi, thật ra còn không muốn nghe mẹ anh oán trách những chuyện kia trước kia nữa.
“ Mỗi lần mẹ nhắc đến là con lại lãng tránh, chẳng lẽ con định cả đời này không kết hôn nữa sao?”
“ Mẹ, con thật sự rất mệt mỏi, hôm nay nói đến đây thôi, tạm biệt.”
Anh không thể không tắt điện thoại của mẹ. Giờ phút này, đầu anh không chỉ cháng váng mà còn cảm thấy đau đớn. Anh đi về phía tủ rượu rót ình ly rượu, hy vọng vó thể giảm bớt những đau đớn này.
Anh ngồi trên ghế sa lon mềm mại, nghĩ đến việc mẹ muốn thay anh mai mối làm anh dở khóc dở cười, đừng nói vợ anh mới mất không lâu, đoạn hôn nhân năm năm đó cũng đã khiến anh mệt mỏi cả thể xác lẫn tinh thần. Bây giờ anh cũng không còn tâm tư mà nghĩ đến chuyện tái hôn.
Năm đó, tại sinh nhật của ban mà anh quen biết Tử Khiết, anh không phủ nhận dung mạo của cô rất đẹp nhưng party nào mà trên người phụ nữ lại không có nhiều son phấn, đối với dung mạo xinh đẹp của cô, anh cũng không ấn tượng nhiều. Chỉ là sau đó, khi anh đến câu lạc bộ tennis thì lại thấy cô đi chung với bạn anh, nhìn cô trên người chỉ còn đồ trang sức đơn giản cùng đêm đó hoàn toàn bất đồng. Hai người thường hay gặp ở câu lạc bộ, vì vậy cùng nhau đánh tennis, tuy cô đánh không giỏi nhưng rất nghiêm túc học tập. Bạn anh thấy anh và Tử Khiết thân cận liền nói cho anh biết tin đồn của Tử Khiết, ai cũng nói cô là một người hám tiền, hay đi đến những chỗ thượng lưu là vì muốn câu dê béo, hơn nữa thủ đoạn rất inh nên bị người ta lén lút gọi là “ Hoa Hồ Điệp”. Về chuyện này, Tử Khiết cũng từng nói với anh, hi vọng anh không tin vào những tin đồn đó, cô không phải là người như vậy, đối với chuyện này anh cũng chỉ cười trừ.
Bởi vì gia thế nên anh được không ít thiên kim tiểu thư yêu quý, cũng gặp qua không ít phụ nữ muốn quyến rũ anh. Nhưng so với việc quan tâm dung mạo, trang phục hay tài sản thì anh để ý đến tâm ý của đối phương hơn, thật tâm đối với anh nói anh là người quan trọng nhất trong lòng người ấy.
Chuyện năm đó cũng vì công ty thua lỗ mà cảm thấy phiền lòng, Tử Khiết không giống như những người phụ nữ khác suốt ngày bám dính lấy anh, rất ít khi chủ động liên lạc với anh, duy chỉ có lần đó vì biết tâm tình anh không tốt nên chủ động hẹn anh Chủ nhật đi thư giãn, cô nguyện ý cùng anh đi giải sầu, giải tỏa tâm tình.
Nếu nói đó là một trong những thủ đoạn của cô thì anh cũng không quan tâm. Lúc đó tâm tình anh rất kém nên anh đã đồng ý. Cũng chỉ được nghỉ khoảng