"Ắt xì......"
Hứa gia, Hứa Thanh Thanh đang cùng Thẩm Khang Bình ngồi ở nhà chính một bên sưởi ấm một bên nướng khoai, bỗng nhiên hắt xì một cái.
"Em gái làm sao vậy?" Thẩm Khang Bình nghe cô hắt xì, không khỏi ngẩng đầu nhìn về phía cô.
Hứa Thanh Thanh lắc đầu, xoay người cầm lấy lu trà uống chút nước ấm, dùng cặp gắp than khảy khoai lang đỏ trong chậu than, cảm thấy hẳn là nướng chín rồi.
"Nướng chín rồi sao?" Nhìn cô gắp khoai lang đỏ ra, Thẩm Khang Bình lập tức dời đi lực chú ý.
"Hẳn là chín rồi." Hứa Thanh Thanh nói xong, dùng giấy bao lấy một củ, nhéo nhéo trực tiếp bẻ thành hai nửa.
Đừng nhìn khoai lang đỏ bên ngoài bị nướng đến đen tuyền có chút khó coi, bị bẻ ra, nháy mắt tản mát ra mùi thơm ngọt ngào cùng nhiệt khí thoạt nhìn cực kỳ mê người.
Mùa đông, ngồi ở trong phòng ăn khoai nướng sưởi ấm, cảm giác đó cực kỳ đã.
Hứa Thanh Thanh hít sâu một ngụm mùi thơm nướng khoai, đem một nửa đưa cho Thẩm Khang Bình, ngay sau đó cúi đầu cắn một ngụm.
Khoai lang đỏ vừa nướng chín có chút nóng, nhưng vị ngọt làm người ta trực tiếp có thể làm lơ nhiệt độ này.
"Hô......!ngọt quá......"
Hứa Thanh Thanh cầm nửa củ khoai nướng, một bên hút khí một bên ăn.
So với cô, Thẩm Khang Bình từ nhỏ đến lớn ăn không biết bao nhiêu khoai nướng phản ứng khá bình tĩnh, bất quá hắn ăn cái gì cũng đều rất nghiêm túc.
Trải qua một buổi chiều thảnh thơi, buổi tối Hứa Thanh Thanh lại đặt cơm hộp.
Trời lạnh, ăn chút đồ nóng có canh mới thoải mái, vì thế cô đặt hai phần bún qua cầu.
Chờ ăn xong thu dọn rác rưởi, Hứa Thanh Thanh phát hiện điểm bảo vệ môi trường có hai mươi điểm, vừa lúc có thể quay một lần.
Cô nhìn thấy vừa lúc có thể quay một lần, cho nên thuận tay click mở đĩa quay, cũng không ôm hy vọng gì quá lớn, ai ngờ có tâm trồng hoa hoa không nở, vô tâm cắm liễu liễu lên xanh, thế nhưng quay được......!
"A ——"
Hứa Thanh Thanh nhìn ô "mưa nhân tạo", không nhịn được kêu một tiếng, làm Thẩm Khang Bình vốn chuẩn bị về phòng nghỉ ngơi quay lại.
"Em gái!" Hắn chạy tới, duỗi tay đập cửa phòng.
Hứa Thanh Thanh thật sự rất vui, tắt đi giao diện trước mặt xoay người mở cửa, nhón chân, duỗi tay niết mặt hắn.
Thẩm Khang Bình ngoan ngoãn để cô nhéo, trong miệng hàm hồ lại kêu một tiếng: "Em gái?"
"Không có việc gì, chỉ là em rất vui vẻ." Hứa Thanh Thanh buông tay, cười đến hai mắt cong thành hình trăng non.
Phía trước quay mười mấy lần cũng khoogn quay được thứ mình muốn, hôm nay một lần liền quay được, loại vận may này làm cô kích động một ít cũng là bình thường.
Thẩm Khang Bình cũng không suy nghĩ vì sao cô lại vui như vậy, cười rộ lên theo cô.
"Anh có muốn ăn đồ hộp không?" Hứa Thanh Thanh cảm thấy vận khí tốt như vậy, nên chúc mừng một chút, nghĩ đến trong ngăn tủ còn có một lọ đào vàng đóng hộp, vì thế hỏi.
Thời buổi này, ai có thể cự tuyệt mị lực của đào vàng đóng hộp.
Thẩm Khang Bình sau khi gật đầu, hai anh em liền cùng nhau lấy hộp đào ngồi ở trước bàn ăn.
Đồ hộp lạnh, vào loại thời tiết này ăn có chút lạnh, đồng thời lại có điểm sảng khoái.
Cùng hắn chia sẻ cảm xúc vui sướng cùng đào đóng hộp ngọt ngào, Hứa Thanh Thanh bảo hắn trở về phòng nghỉ ngơi, chính mình bắt đầu nghiên cứu "Mưa nhân tạo."
"Mưa nhân tạo" cùng giống bao lì xì quay được lúc trước, đều để ở trong bao, Hứa Thanh Thanh click mở nhìn hướng dẫn sử dụng, xác định tác dụng, do dự hai giây, trực tiếp nhấn xuống.
Chọn xong, bao "Mưa nhân tạo" biến mất, Hứa Thanh Thanh nhịn không được đi tới bên cửa sổ, mở ra cửa sổ nhìn ra bên ngoài.
Một trận gió lạnh nháy mắt thổi vào, làm cô run lập cập, trở tay đóng cửa sổ lại một lần nữa.
Đợi một lúc không nghe được động tĩnh gì, Hứa Thanh Thanh dứt khoát trở lại trên giường tiếp tục nằm chờ.
Cô chờ chờ, không chờ tới lúc trời mưa, ngược lại đi vào mộng đẹp.
Không phải là vô dụng đi......!
Nhắm mắt lại, trong đầu cô còn đang suy nghĩ.
Ầm ——
Ầm ầm ầm ——
Ngày kế mới tờ mờ sáng, từng đạo sấm sét đánh thức toàn bộ người trong thôn.
Mọi người bị đánh thức ngay từ đầu tự nhiên có chút khó chịu, chờ phản ứng lại đây là tiếng sét đánh, nháy mắt liền kích động.
Đại đội trưởng càng gấp tới quần áo cũng không mặc hẳn hoi, đi giày vào liền chạy từ phòng ra, vẫn là vợ hắn chạy nhanh cầm áo bông đuổi theo cho hắn mặc thêm.
"Xem hôm nay, hình như là muốn trời mưa!" Đại đội trưởng ngửa đầu nhìn trời, ngữ khí có chút kích động.
Hắn vừa mới nói xong, bầu trời tiếp tục sấm sét ầm ầm, sau dó từng trận gió lạnh mãnh liệt thổi qua.
Nhìn đến cảnh tượng này, vợ hắn cũng kích động: "Trời thực sự muốn mưa!"
Không riêng gì bọn họ, người trong thôn nghe được động tĩnh trên cơ bản đều chạy ra cửa, tất cả đều chờ mong mà ngửa đầu nhìn bầu trời.
Thời tiết lúc trước cũng từng có sét đánh, bất quá đều là có sét mà không có mưa, cho nên lúc này mọi người chờ mong, lại có chút lo lắng.
Cũng may, cuối cùng cũng không làm cho bọn họ thất vọng, trên bầu trời sấm sét ầm ầm mà ấp ủ, bầu trời bắt đầu đổ mưa.
Mùa đông, mưa dừng ở trên đầu, trên mặt, gió thổi tới, đúng là lạnh thấu tim.
Nhưng mà mọi người bị gió mưa quật tới lại cười rộ lên, cao hứng kêu lên: "Trời mưa! Trời mưa!"
Lúc này, mặc dù là trẻ con cũng biết, trời mưa là chuyện tốt, nhìn thấy người lớn kích động, bọn họ cũng vui