Chờ Thẩm Khang Bình ăn xong chim nướng cùng nướng khoai rồi trở về phòng của mình, Hứa Thanh Thanh đóng cửa lại, chuẩn bị đặt một phần cháo trắng ăn đêm.
Mở ra giao diện cơm hộp, cô bỗng nhiên nhớ ra trên app cơm hộp còn có thể mua thuốc, suy nghĩ có nên mua ít thuốc dạ dày hay không.
Đúng rồi!
Nghĩ đến thuốc, cô lại đột nhiên nhớ tới, trên app cơm hộp còn có siêu thị tiện lợi, có thể mua đồ ăn sống, gạo, trái cây.
Hai mắt Hứa Thanh Thanh sáng ngời, lập tức tìm kiếm, quả nhiên nhìn thấy "Siêu thị tiện lợi" và "thuốc giao tới cửa", chẳng qua avatar cửa tiệm lại là màu xám.
Phía trước không chú ý, lúc này nhìn thấy 2 cửa hàng này đều không sáng đèn, trong lòng cô có cảm giác không tốt, bất quá vẫn bấm thử vào.
Nhưng mà, cô bấm mấy cái cũng không phản ứng.
Tiếp tục thử vài lần, phát hiện không mở được 2 cửa hàng này, Hứa Thanh Thanh có chút nhụt chí.
Thôi, dù sao mình cũng không nấu cơm, dù mua gạo và đồ ăn sống sẽ tiết kiệm hơn chút cũng sẽ không biết làm, hơn nữa nấu cơm sẽ gây ra động tĩnh lớn, càng dễ khiến người trong thôn chú ý.
Hứa Thanh Thanh tự an ủi mình, nhưng mà thấy "thuốc" lại không mua được, trong lòng vẫn có chút thất vọng.
Cô cũng không phải là hoàn toàn không biết nấu cơm, làm ít cơm, nấu ít mì, làm chút cà chua trứng gà linh tinh, mấy món cơm nhà đơn giản cũng không thành vấn đề, chỉ là trình độ cũng bình thường cho nên không cảm thấy muốn nấu nướng.
Mặc dù không vào được "siêu thị tiện lợi" và "thuốc giao tới cửa", cơm chiều vẫn cần ăn, Hứa Thanh Thanh trực tiếp tìm cửa hàng bán bánh bao, cháo, chọn một cửa hàng có hoạt động khuyến mãi, mà xem cũng không tồi.
Cửa hàng cháo này là cửa hàng mới, cho nên ưu đãi khá lớn, đơn trên 20 đồng giảm 8 đồng, đơn trên 30 đồng giảm 15 đồng, lại còn miễn phí giao hàng.
Hứa Thanh Thanh ngày thường không thích ăn cháo trắng, ăn cháo cô thường chọn vị trứng vịt Bắc Thảo, cháo thịt nạc cho hương vị phong phú, nhưng hôm nay khó có khi cô muốn ăn cháo trắng.
Cô bỏ một phần cháo trắng vào xe mua sắm trước, thấy chưa đủ mức đơn giá để nhận khuyến mãi, lại bỏ thêm một phần màn thầu cùng một phần bánh trứng gà chà bông, vừa đủ 30 đồng được giảm 15 đồng.
Lựa chọn xong, chuẩn bị chốt đơn, cô do dự hai giây, vẫn điền vào ô ghi chú —— làm phiền ông chủ làm đồ ăn đầy đủ, nếu được thì cho tôi xin thêm khăn giấy, chân thành cảm ơn!
Nghĩ đến trước kia đặt cơm hộp cô đều là ghi chú chủ tiệm làm đồ ăn ít một chút, hiện tại lại......!Hứa Thanh Thanh nhịn không được thở dài một hơi.
Cô cũng biết làm như vậy có chút không hay lắm, nhưng vào loại thời đại này cái gì cũng thiếu thốn, cô cũng không có biện pháp.
Đặt cơm hộp vượt thời không có một cái đặc biệt tốt, chính là không cần chờ, Hứa Thanh Thanh mới vừa hạ đơn không tới vài giây, liền vang lên tiếng chuông nhắc nhở hàng đã giao tới.
Một lần lạ, hai lần quen.
Cô duỗi tay lấy cơm hộp, giao diện cơm hộp tự động biến mất.
Nhận được cơm hộp, đầu tiên Hứa Thanh Thanh thấy một tập khăn giấy, khắn giấy thoạt nhìn không quá lớn, nhưng xem độ dày, ít nhất cũng có khoảng 200 tờ.
Hứa Thanh Thanh cầm lấy tập giấy ướng tính mình có thể dùng trong mấy ngày, trong lòng cảm động đồng thời lại có chút khó chịu.
Cảm động chính là chủ cửa hàng này nhìn thấy ghi chú thế nhưng tặng một tệp giấy dầy, khó chịu chính là, nếu còn ở hiện đại, làm sao mà thiếu một bao giấy để dùng.
Đại khái là cửa hàng mới muốn xây dựng danh tiếng, trừ bỏ tặng một tệp giấy, phân lượng cơm hộp cũng rất nhiều, mặt khác còn tặng hai hộp món ăn kèm.
Hứa Thanh Thanh đem toàn bộ cơm hộp lấy ra, đặt trên bàn trong phòng mình, hướng về phía ngoài hô một tiếng: "Thẩm Khang Bình ——"
"Ơi!" Thẩm Khang Bình đáp lời, đồng thời người cũng chạy nhanh tới.
"Thanh Thanh." Hắn chạy vào phòng trực tiếp tiến đến trước mặt Hứa Thanh Thanh.
Tuy rằng hình dung có chút không quá thích hợp, nhưng Hứa Thanh Thanh thật sự cảm thấy dáng vẻ này của hắn cực kỳ giống con cún nghe được tiếng gọi chủ nhân mà chạy như bay đến.
Hứa Thanh Thanh không nhịn được xoa nhẹ trán hắn một cái, phát hiện trong phòng chỉ có một cái ghế, nói với hắn: "Đi dọn cái ghế dựa lại đây, chuẩn bị ăn cơm chiều."
"Hả?" Đại khái là hắn cảm thấy ăn thịt nướng và khoai nướng vừa nãy đã là ăn cơm chiều rồi, biểu tình Thẩm Khang Bình mang theo chút nghi hoặc.
"Mau đi." Hứa Thanh Thanh cũng không giải thích cái gì, trực tiếp đẩy hắn một chút.
Thẩm Khang Bình vẫn rất nghe lời cô, theo chủ dẫn chạy nhanh ra ngoài, thực mau liền cầm một cái ghế dựa tiến vào.
"Ngồi." Hứa Thanh Thanh ngồi xuống trước, ngay sau kêu hắn.
Thẩm Khang Bình ngoan ngoãn đem ghế dựa đặt bên người cô, ngồi xuống dựa gần vào cô.
Hứa Thanh Thanh ở hiện đại có hai em trai ruột, nhưng bị ông bà, cha mẹ chiều hư một chút cũng không có nghe lời, tùy tiện dùng đồ của cô thì thôi, tay chân còn không sạch sẽ, cố tình cô đánh không đến mắng không được, bằng không chính là cô sai, thế cho nên cô với sinh vật "em trai" chỉ hận không thể cách càng xa càng tốt.
Hôm nay, cô mới bỗng nhiên phát hiện, cũng có "em trai" đáng yêu, ví dụ như người trước mắt này, vừa ngoan lại nghe lời.
Hộp cháo trắng được đựng tràn đầy, mở nắp ra còn dính cháo trên nắp, tản ra mùi thơm thuần túy của gạo.
Hứa Thanh Thanh tự hiểu lấy mình, biết bản thân khẳng định không uống hết phần cháo lớn như vậy, mở hộp màn thầu ra, đem mấy màn thầu đặt ra nắp hộp cơm, đổ hơn phân nửa chỗ cháo trắng vào hộp không.
Thẩm Khang Bình sớm đã ngửi được mùi thơm, nhìn đến thức ăn trên bàn cũng không rời nổi mắt.
Hứa Thanh Thanh chú ý tới ánh mắt củ hắn, cười cười đem hộp cháo đặt tới trước mặt hắn: "Nhanh ăn đi." Nói xong, cô lại mở hai hộp đồ ăn kèm và hộp bánh trứng gà chà bông ra.
Đồ ăn kèm đặt trong hộp cơm to bằng lòng bàn tay, đều là rau trộn rong biển,củ cải.
Bát cháo trắng đầy mùi thơm của gạo, màn thầu có mùi sữa, đồ ăn kèm đầy dầu đỏ, còn bánh trứng kẹp chà bông vàng ruộm, chỗ đồ ăn trên bàn này, dù là trước thiên tai, Hứa gia cũng không ăn được.
Cũng vì tâm trí Thẩm Khang Bình không thể so với người thường, lúc này mới không đào