Hiện giờ giao nhân bị nuôi trong vương cung, đã hoàn toàn tiếp nhận thân phận sủng vật của mình.
Nàng ta cho rằng trừ không được tự do, mọi thứ đều tốt.
Đồ ăn của nhân loại thật sự ngon, lại còn có người nói chuyện phiếm cùng nàng ta.
Tuy rằng con hồ ly kia cũng không phải thường xuyên tới gặp nàng ta, nhưng hiện tại nàng ta rất vui vẻ.
Chỉ là nàng ta chưa bao giờ nghĩ tới, ngày tháng vui vẻ của nàng ta ngắn ngủi như vậy đã kết thúc, thậm chí không hề có bất cứ dấu hiệu nào.
“Ta giaocho ngươi nhiệm vụ, chính là để ngươi ở vương cung lừa ăn lừa uống sao?”
Xích nhìn giao nhân trong bồn nước vui đến quên cả trời đất, thật sự là hận sắt không thành thép, hắn để giao nhân tới mị hoặc Đế Tân, khống chế Đế Tân, nhưng nàng ta tới nơi này cho người ta nuôi làm sủng vật chơi? Còn trôi qua rất vui vẻ, không có một chút tôn nghiêm.
“Những cái đó cũng không thể trách ta a, các nàng quá lợi hại, căn bản là không cho ta cơ hội, đặc biệt là con hồ ly kia, ta hoài nghi nàng thật sự yêu quân chủ nhân loại kia, nàng căn bản không cho ta gặp hắn.”
Giao nhân nói tới đây, bẹp bẹp miệng, một bộ rất ủy khuất.
“Tộc nhân ta đều ở trong tay của ngươi, ta cũng rất muốn hoàn thành nhiệm vụ a, chính là ta vốn dĩ chính là một con cá mặn, một chút cũng không lợi hại, căn bản là không đánh lại con hồ ly kia, còn bị nàng coi như sủng vật mà dưỡng, ngươi cũng không tới cứu ta, ta có thể làm sao bây giờ a, ta cũng rất bất đắc dĩ a.”
Giao nhân càng nói càng cảm thấy thương tâm, nàng ta giống như đã quên hiện giờ nàng ta đang ở trong bồn nước, ở tẩm cung Tô Đát, thậm chí muốn gào khóc thật lớn.
“Được rồi, ngươi đừng nói nữa, ồn ào làm ta đau đầu.”
Xích rất hối hận, sao hắn lại làm cho thứ làm nhảm này xuất hiện ở đây, trừ bỏ nói nhiều phiền nhiễu, thật là một chút tác dụng cũng không có.
“Ngươi nhớ kỹ cho ta, ta phái ngươi đến đây, không phải để ngươi tới làm sủng vậy cho người chơi, lần này ta thả ngươi ra, lần sau ngươi lại bị bắt được, cũng đừng trách ta xuống tay với tộc nhân của ngươi.”
Xích không nghĩ lãng phí thời gian nói tiếp với nàng, giơ tay muốn giúp nàng ta cởi bỏ cấm chế, nhưng mà Tô Đát không phải là hạ cấm chế, mà là bày trận pháp.
Bảy bảy bốn mươi chín đạo phù giấy dán sát mỗi một chỗ của bồn nước, nếu muốn cưỡng chế phá trận, tất nhiên làm ra động tĩnh.
Vì thế khi trận pháp bị động, Tô Đát mở hai mắt.
Đồng thời phát hiện vương cung có dị động còn có Tử Diễn, tuy rằng hắn chưa từng vào phòng Tô Đát, nhưng khi tới tìm Đế Tân, lại nhìn ra phòng có chỗ lạ.
“Đây là cái gì?”
Xích cau mày, hắn biết con hồ ly kia chuyển sang kiếp khác là thần côn, nhưng cũng không có bản lĩnh gì, nếu không cũng sẽ không chết nhanh như vậy.
Hắn một đường đi theo con hồ ly kia chuyển sang kiếp khác, đi theo nàng trở về, hiểu rõ nàng như lòng bàn tay.
“Ta cũng không biết a, ta chính là bị nàng dùng mấy thứ này chế phục, bằng không ta cũng không thể nghẹn khuất như vậy a.”
Giao nhân bĩu môi, nàng biết Xích dựa vào cậy mạnh bắt lấy tộc nhân của mình, căn bản không cong cong vòng vòng như Tô Đát.
Phải nói hiện tại yêu quái đều dựa vào nguyên hình chém giết, căn bản sẽ không giống nhân loại có công pháp gì, bọn họ thậm chí chướng mắt một bộ kia của nhân loại.
“Không đúng, nhất định có cái gì không đúng, ta đã để sót cái gì?”
Xích nhíu mày, hắn biết hắn để sót một điểm mấu chốt, là chân tướng cũng là □□¹.
[1] bản cv cũng để vậy nên ed cũng không biết là gì
“Có cái gì không đúng, không ngại nói ra, chúng ta cùng nhau tâm sự?”
Tô Đát xác định Đế Tân không bị đánh thức, chạy tới phòng đặt giao nhân, trận pháp này là nàng mới đổi, không nghĩ tới thế nhưng có tác dụng quan trọng.
Xích nghe thấy thanh âm Tô Đát, quay đầu nhìn nàng.
“Hồ ly, thật đúng là ngươi đã cho ta một kinh hỉ, thì ra ngươi có nhiều đồ vật như vậy sao?”
Khóe môi xích hơi hơi cong lên, nhưng trên mặt hắn cố tình không cười.
“Ngươi gọi ta là hồ ly? Ngươi là ai?”
Tô Đát không khỏi nheo hai mắt, xưng hô như vậy chỉ sợ không phải người xa lạ sẽ gọi, mặc dù là địch nhân, phỏng chừng cũng là địch nhân cũ.
“Ngươi đã quên ta?”
Xích nghe Tô Đát hỏi như vậy, có chút kinh ngạc nhìn nàng, nhưng rất nhanh hắn phản ứng lại.
“Không đúng, ngươi còn chưa có khôi phục ký ức! Ngươi hiện tại vẫn là Tô Đát.”
Xích nói làm Tô Đát càng thêm khẳng định, đây tuyệt đối là địch nhân cũ của nàng, hơn nữa rõ ràng biết tất cả của nàng, tuy rằng không biết vì sao hắn nhất định nàng là Đát Kỷ.
“Ngươi đang nói lời nói thối tha gì, ta vẫn luôn là Tô Đát, đến nỗi hồ ly ngươi nói, cùng ta một chút quan hệ cũng không có.”
Tô Đát cũng không thừa nhận nàng và Tô Đát hại nước hại dân là một người, nàng có ý thức rõ ràng, biết mình là Tô Đát, cũng không phải Tô Đát, nàng cũng không yêu Đế Tân.
Tuy rằng đúng là Đế Tân rất tuấn tú, nàng ngẫu nhiên cũng có đôi khi tim đập gia tốc.
“A, mặc kệ ngươi có thừa nhận hay không, ngươi chính là nàng, vốn đang muốn để ngươi lại hai ngày, nếu hôm nay ngươi đụng phải tay của ta, vậy chớ có trách ta không niệm tình cảm.”
Xích nhìn ánh mắt Tô Đát đều trở nên nguy hiểm, hắn vốn dĩ muốn chậm rãi như tằm ăn lên Triều Ca, nếu con hồ ly chết tiệt kia muốn bảo vệ Đế Tân, vậy hắn sẽ khiến cho nàng thất bại trong gang tấc.
Không nghĩ tới con hồ ly chết tiệt kia còn chưa có khôi phục ký ức, ngay cả yêu đan cũng chưa thu hồi, vậy hắn còn có gì phải kiêng kị?
“Vậy cũng phải nhìn ngươi có cái bản lĩnh đó hay không.”
Tô Đát không biết nguyên hình của Xích là cái gì, nàng cũng không sợ hãi, ngược lại thập phần kiên cường.
Rốt cuộc có câu nói rất đúng, thua người không thua trận.
Xích biết mình không nói lại Tô Đát, cũng không tính toán so đo miệng lưỡi với nàng.
Tô Đát nhìn Xích muốn hóa nguyên hình, khả năng muốn đem phòng nứt vỡ, cảm thấy không ổn, vội vàng phi thân rời khỏi phòng.
Xích đi theo Tô Đát ra ngoài, ở trong sân hoàn toàn hiện ra nguyên hình một con hổ.
Mí mắt Tô Đát nhảy dựng, lớn lên giống hổ, lại thêm một đôi cánh, là Cùng Kỳ!
“Thì ra là ngươi a, Cùng Kỳ.”
Tô Đát cười cười, trên mặt nàng không hiện, nhưng trong lòng đã tuyệt vọng.
Một lần nàng gặp Thao Thiết đã miễn cưỡng mới đánh tan, hiện giờ Cùng Kỳ chân thân ra trận, nàng chết, cũng thủ không được.
Đế Tân ở lúc Tô Đát tỉnh, đã biết, nhưng hắn không hỏi nàng đi nơi nào, mà là sau khi Tô Đát rời đi, trộm theo ra tới.
Hiện giờ nhìn thấy Cùng Kỳ xuất hiện, Đế Tân cũng không muốn trốn tránh.
Không có ai so với Đế Tân rõ ràng hơn Cùng Kỳ hung ác, một lần Tô Đát chính là vì bảo hộ hắn, vì tạm thời phong ấn Cùng Kỳ, mới có thể hy sinh sinh mệnh.
Đế Tân vốn tưởng rằng chỉ cần hắn chuẩn bị sẵn sàng, chỉ cần hắn kịp thời để Tô Đát rời đi, Tô Đát sẽ không phải chết, nhưng ngay lúc này Cùng Kỳ lại xuất hiện, hắn huỷ hoại kế hoạch Đế Tân, cũng làm Đế Tân lại một lần tuyệt vọng.
“Tô Đát, nàng đánh không lại hắn, nàng đi nhanh đi.”
Đế Tân chạy đến bên cạnh Tô Đát, giờ khắc này hắn không bao giờ muốn giấu giếm, chẳng sợ sau khi Tô Đát biết chân tướng sẽ không thích hắn, hắn cũng không để ý.
“Yêu đan của nàng ở trên người ta, chỉ cần lấy ra, nàng có thể rời đi, chỉ cần nàng có yêu đan, Cùng Kỳ sẽ không có biện pháp bắt được nàng.”
Đế Tân lôi kéo tay Tô Đát, đặt trên ngực hắn.
“Cảm nhận được không? Yêu đan của nàng ở chỗ này, chỉ có nàng mới có thể lấy ra, ta với nàng, sẽ giúp nàng giữ cẩn thận, hiện tại là lúc nó trở lại cạnh nàng.”
Ngữ khí của Đế Tân ôn nhu, hắn nghiêm túc nhìn Tô Đát, giống như muốn khắc nàng vào trong lòng, hắn biết, lúc này Tô Đát rời đi, hắn sẽ không còn được gặp lại Tô Đát, cho nên hắn phải nhìn Tô Đát thật kỹ, ghi tạc nàng vào trong lòng.
“Lấy ra đi, có yêu đan, nàng có thể rời đi.”
“Không được, nếu ta lấy yêu đan ra, có thể chàng sẽ không sống được lâu.”
Tô Đát lắc đầu, yêu đan nàu ở lại trong ngực Đế Tân đã nhiều năm như vậy, tuy không nói hoàn toàn dung hợp với Tô Đát ở bên nhau, cũng không sai biệt lắm.
“Ta không biết lúc trước vì sao ta lại để yêu đan lại cho chàng, nhưng ta tin tưởng lựa chọn của nàng ấy, hơn nữa ta cũng sẽ không bởi vì mình tham sống sợ chết, lại để chàng chết.”
Tô Đát không hỏi Đế Tân vì sao gạt mình, cũng không hỏi hắn vì sao có yêu đan của Cửu Vĩ Hồ, nàng chỉ biết nàng là Tô Đát, chỉ là Tô Đát, mà không phải Cửu Vĩ Hồ Tô Đát.
“Ta sẽ không chết, mà nàng cũng chỉ thu hồi lại đồ của mình mà thôi, Tô Đát không cần ngớ ngẩn, nàng nghe ta, như vậy nàng mới có thể sống sót, mà ta đã sống đủ rồi.”
Đế Tân rất thanh tỉnh, kỳ thật hắn cũng biết, hiện tại Tô Đát chỉ là Tô Đát, mà không phải mỹ nhân của hắn, tiểu hồ ly của hắn, Tô Đát của hắn, nàng không yêu mình, Tô Đát yêu hắn đã chết.
“Lúc trước ta từng đồng ý với nàng, ta sẽ làm một quân chủ tốt, sẽ sống thật tốt, chờ nàng trở lại.
Nhưng ta biết, nàng không phải nàng ấy, nàng cũng không yêu ta, nàng và nàng ấy là hai người, nàng không cần phải vì ta đi tìm chết, yêu đan là của nàng, nàng nên thu hồi đi.”
Đế Tân nghiêm túc nhìn Tô Đát, túm chặt tay nàng tay đặt lên ngực mình.
“Nàng xem, yêu đan của nàng đã gấp không chờ nổi phải về cạnh nàng, chẳng lẽ nàng muốn cự tuyệt nó sao? Nàng suy nghĩ một chút cho Hồ Hỉ Mị.
Suy nghĩ một chút cho A Ngọc, bọn họ ở Nam Hải chờ nàng.”
Khi Tử Diễn đi vào, lại nhìn một màn như vậy, huynh trưởng hắn muốn để Tô Đát thu hồi yêu đan trên người hắn.
Mà Cùng Kỳ đã sớm không còn kiên nhẫn, ta muốn cùng các ngươi đánh nhau, mà các ngươi lại đang nói tình nói ái.
“Không cần tranh, các ngươi hôm nay đều phải chết.”
Cùng Kỳ nhe răng, hắn nghĩ thịt Đế Tân nhất định ăn rất ngon, dù sao cũng là quân chủ, có thể lợi hại hơn nhân loại bình thường rất nhiều.
Tử Diễn giơ sáo trúc của mình đi lên, “Ca ca, tẩu tử, mặc kệ các ngươi muốn lấy yêu đan hay không, hiện tại không phải thời điểm nói chuyện yêu đương a!”
Cùng Kỳ đúng là lợi hại, da dày thịt béo, Tử Diễn căn bản không động được đến nó.
“Chàng ở một bên đợi, ta đi hỗ trợ.”
Tô Đát đẩy Đế Tân đến một bên, mở miệng nói.
“Vậy nàng phải cẩn thận.”
Lúc này Đế Tân hận bản thân cái gì cũng không biết, cái gì cũng giúp không được.
Nếu sớm biết có hôm nay, hắn khẳng định sẽ không chỉ học làm một quân vương tốt, nhất định phải học một ít bản lĩnh trên người.
Nơi nào Tô Đát còn quản được suy nghĩ của Đế Tân, nàng ném toàn bộ phù chú trên người ra ngoài, muốn vây khốn Cùng Kỳ, tranh thủ một ít thời gian, nhưng Cùng Kỳ cũng