Cơ Phát biết bản thân đã không giấu được, nhưng hiện tại hắn càng để ý vì sao Quý Nhi thay đổi nhiều như vậy, thậm chí biết bí mật của hắn ta.
Quý Nhi tuyệt đối có vấn đề!
Cơ Phát nhíu mày, nếu hắn ta có thể cướp lấy thân thể Quý Nhi, vậy thân thể Quý Nhi có pải cũng đã bị cướp hay không.
Rốt cuộc trong khoảng thời gian ngắn, tính tình thay đổi lớn là hơi không có khả năng.
Lúc trước hắn bị Khuynh Nguyệt bắt đi, Quý Nhi cũng ở lúc đó bị mang đi hay không?
“Phụ thân, ta không biết ngài đang nói cái gì, có phải Quý Nhi nói gì với ngài hay không? Nhưng nhi tử cũng vừa hỏi, tính tình Quý Nhi vốn hướng nội, căn bản không thích nói chuyện, hiện giờ sao mồm miệng trở nên lanh lợi như thế?”
Cơ Phát nheo hai mắt lại, hắn ta cũng không để ý bị phát hiện hay không, chỉ cần hắn ta không thừa nhận, Cơ Xương biết thì như thế nào?
Chỉ là Quý Nhi, thật sự kỳ quặc, Cơ Phát không chịu cứ buông tha hắn như vậy.
“Lời này của thúc thúc, nếu ta vẫn luôn không nói tốt, ta đây sớm đã chết ở bên ngoài, nói không chừng tròng mắt, đầu lưỡi cũng bị rút, sao có khả năng tìm được tổ phụ?”
Lời này Quý Nhi nói không tồi, nhưng không hợp lý.
Cơ Phát không tin lý do thoái thác của hắn, nhưng Cơ Phát cũng không muốn nghe tiếp.
“Bá Ấp Khảo, ta đang nói là chuyện ngươi hạ độc ta, mà ngươi lại nắm Quý Nhi không bỏ, vẫn chưa phủ nhận chuyện hạ độc.
”
Cơ Xương vỗ bàn một cái, ông ta không biết rốt cuộc Bá Ấp Khảo hạ dược gì, nhưng không thể nghi ngờ không phải trí mạng.
“Đúng vậy, rốt cuộc phụ thân ngài cũng già rồi, nên an hưởng lúc tuổi già.
”
Nếu đã tới bước này, Cơ Phát cũng không giả bộ tiếp, dù sao hiện tại hắn ta đã nắm quyền không hề nhỏ.
Gần đây Cơ Phát cũng nắm giữ không ít lực lượng, đối phó với Cơ Xương và một đứa trẻ vẫn dư dả.
“Nếu phụ thân ngài an phận một chút, ta cũng không ngại để ngài hưởng thụ nhiều hơn mấy ngày, nhưng hiện tại ngài đã phát hiện, vậy không thể trách lòng ta tàn nhẫn.
”
Cơ Phát hơi cong môi, chỉ là giết cha thôi, bào đệ hắn ta cũng đã giết, còn có cái gì để cố kỵ.
“Ngươi cho rằng ta gọi ngươi tới, sẽ không có chuẩn bị gì sao?”
Cơ Xương cam chịu để nhi tử ở dưới mí mắt ông ta phát triển thế lực của bản thân, nhưng lại không phải hạ xuống quyền lực.
“Đương nhiên phụ thân có chuẩn bị, chẳng qua người phụ thân gọi sẽ tới kịp sao?”
Ngược lại Cơ Phát cũng không giả bộ nữa, hắn ta kéo ghế dựa qua bên cạnh, ngồi xuống.
Đầu ngón tay Cơ Phát có ánh sáng đỏ sậm vòng quanh, Cơ Xương không nhìn ra, nhưng Quý Nhi nhận được rõ ràng, đây là một bộ phận lực lượng hắn ta đã dung hợp.
Trong lòng Quý Nhi dâng lên cảnh giác, hiện tại hắn trói gà không chặt, căn bản không phải đối thủ của Bá Ấp Khảo.
“Tổ phụ, mau gọi người tới, hắn muốn giết ngươi.
”
Quý Nhi vội vàng mở miệng, sợ mình nói chậm, mạng nhỏ của hắn sẽ không giữ nổi, khó khăn sống sót, hắn cũng không thể đem bản thân đi tìm đường chết.
“Như thế nào? Hôm nay ta ngồi ở chỗ này, xem ông ta có thể là gì?”
Cơ Xương không tin tà, tuy rằng ông ta tán thành Bá Ấp Khảo tâm tàn nhẫn, nhưng ông ta không cho rằng Bá Ấp Khảo có bổn sự này.
Trong lòng Quý Nhi tức giận trong lòng Cơ Xương không biết tính toán, nhưng hắn lại không dám nói thẳng, hắn còn muốn Cơ Xương làm chỗ dựa, nhưng Cơ Xương không có tâm cảnh giác, cũng rất có khả năng hắn và Cơ Xương chết ở trong tay Bá Ấp Khảo.
“Ngươi nhắc nhở ông ta, ông ta cũng sẽ không tin tưởng, ngươi xem, kỳ thật ông ta là bảo thủ như vậy, căn bản ông ta không tín nhiệm người nào, chỉ tin tưởng bản thân mình, nếu ngươi không nói cho ông ta, vĩnh viễn ông ta sẽ không phát hiện nhi tử ông ta yêu thương nhất đã bị thay đổi.
”
Cơ Phát cười nhạo một tiếng, căn bản hắn ta không nhìn Cơ Xương, rốt cuộc người phụ thân này cũng không đủ mưu lược, chỉ nghĩ khẩn cầu trời cao phù hộ.
Đánh giặc liền đánh giặc, lại vẫn muốn bái trời xanh mới xuất binh, đây là chỗ hắn ta chướng mắt Cơ Xương nhất.
“Nghiệp chướng, lúc trước ta thật không nên giữ ngươi lại, nên bóp chết ngươi mới tốt, miễn hiện tại để ngươi tới tìm ta đòi nợ.
”
Rốt cuộc Cơ Xương cũng không nhịn được chửi ầm lên, ông ta là văn nhân, tính cách cũng ôn hòa, mặc dù khó thở, cũng chỉ có thể mắng một câu nghiệp chướng.
“Nghiệp chướng? Ta nghiệp chướng, vậy ngươi là cái gì?”
Cơ Phát hơi hơi gợi môi, “Chính ngươi đã làm ra chuyện gì, chẳng lẽ trong lòng còn không rõ ràng lắm sao? Ngươi cho rằng ta không biết, ngươi vì cái gì giỏi về bói toán như vậy sao, ngươi đã lấy cái gì đổi, ngươi có trăm tử, lại không thấy trăm tử, những huynh đệ khác mẫu của ta đâu?”
Cơ