Tuy rằng Tô Đát nói như vậy, nhưng Đế Tân vẫn là tặng một con anh vũ cho nàng.
Tuy rằng Tô Đát không thích, nhưng vẫn nhận lấy.
Tô Đát chưa từng có đi nhìn qua, chỉ là nuôi như vậy, mỗi ngày cho Nhã Cách đi đưa đồ ăn và nước uống.
Nhã Cách cảm thấy gần đây Tô Đát có chút kỳ quái, không chỉ có không thích ra cửa, ngay cả cơm canh đưa cho nàng cũng ăn rất ít, vốn lượng cơm của Tô Đát là rất lớn.
“Nương nương, hôm nay nô tỳ cố ý mang cho người món ăn người thích nhất.
”
Nhã Cách nghĩ mấy ngày trước cơm canh không hợp khẩu vị của Tô Đát, Đại vương để nàng ấy chiếu cố Tô Đát, nếu nàng chiếu cố không tốt, tất nhiên Đại vương sẽ không dễ dàng buông tha cho nàng ấy.
“Đặt ở chỗ đó đi, một lát nữa ta sẽ ăn.
”
Tô Đát tu luyện càng ngày càng thuận lợi, nhu cầu đối với đồ ăn cũng càng ngày càng ít.
Kiếp trước làm một nhân loại bình thường, kể cả nàng có thiên phú, cũng không có khả năng tu luyện đến nước này, bởi vậy Tô Đát cũng phá lệ quý trọng kỳ ngộ như vậy.
Huống chi, chỉ có thực lực trở nên cường đại, nàng mới có cơ hội bảo mệnh.
“Nương nương, vẫn là nhân lúc còn nóng ăn đi, lạnh không thể ăn.
”
Nhã Cách nghĩ thầm nhìn Tô Đát ăn cơm, hiện tại một ngày nàng ấy không gặp được Tô Đát bao lâu, càng đừng nói đến việc nói chuyện phiếm.
Vốn dĩ Tô Đát cũng không thân cận với nàng ấy, Nhã Cách cũng có thể lý giải, rốt cuộc nàng ấy là người của Đại vương.
“Hiện tại ta không đói bụng, Nhã Cách, ngươi không cần phải xen vào.
”
Tô Đát không nhìn Nhã Cách, cũng là có nguyên nhân.
Không biết đến tột cùng Cửu Vĩ Hồ xảy ra chuyện gì, dường như chỉ còn lại một cái vỏ rỗng, không lưu lại bất cứ thứ gì, lặng yên biến mất trong thiên địa như vạy hiện giờ nàng tu luyện mới dần dần lộ ra, tám cái đuôi đột nhiên xuất hiện, không thể thu về.
Theo lý thuyết, yêu thú càng tu luyện, pháp lực càng sâu, yêu thân kia của nàng càng không thể dễ dàng bị phát hiện.
Tô Đát túm đuôi lông xù xù của mình, thở dài một hơi, ngày đầu tiên nàng đánh bậy đánh bạ mới thu lại được.
Lâu như vậy cũng chưa xuất hiện vấn đề, hôm nay cái đuôi này lại không an phận.
Tô Đát bị tám cái đuôi bao lấy chặt chẽ.
“Nương nương……” Nhã Cách còn muốn khuyên Tô Đát, nàng ấy cảm thấy Tô Đát hẳn là dễ nói chuyện.
“Đừng để ta nói lần thứ hai, Nhã Cách.
”
Thanh âm Tô Đát trở lên lãnh lẽo, vốn dĩ nàng đã bị cái đuôi làm cho bực bội không thôi, hiện giờ Nhã Cách lại không ngừng thúc giục nàng, làm cho nàng hao hết kiên nhẫn.
“Vâng, nương nương.
”
Nhã Cách không nghĩ Tô Đát sẽ tức giận, nàng ấy cũng không dám khiêu chiến Tô Đát, chung lâu như vậy, nàng ấy vẫn không hiểu biết gì về Tô Đát.
Sau khi Nhã Cách rời đi, lúc này Tô Đát mới xuống giường, từ trong phòng đi ra.
Đồ ăn trên bàn rất mê người, nhưng Tô Đát không muốn ăn chút nào, thậm chí dâng lên tâm tư bạo ngược, nếu nàng mở cửa, để Nhã Cách nhìn thấy bộ dáng này của mình, nàng ấy có thể sợ tới mức hét chói tai hay không, như vậy nàng có thể kéo nàng ấy vào phòng, hút máu ăn thịt nàng ấy.
Tô Đát không soi gương cho nên không biết ai tròng mắt nàng đã biến thành màu xanh lục sâu kín, đặt trong màn đêm rất dọa người.
“Nương nương, Đại vương tới gặp ngài.
”
Nhĩ Cách biết gần đây Tô Đát không muốn gặp ai, bởi vậy không dám đẩy cửa đi vào, nhưng nàng ấy lại không biết, trước khi nghe thấy giọng của nàng ấy, Tô Đát đã biết Đế Tân tới.
Trạng thái nửa yêu của nàng, thính giác càng thêm nhạy bén.
Đặc biệt là đối với Đế Tân, từ lần đầu tiên nhìn thấy hắn, Tô Đát đã không khống chế được bản thân.
Đế Tân thân là người hoàng thất, yêu quái bình thường không thể tới gần, cũng không có cách nào thương tổn được hắn.
Đát Kỷ là Cửu Vĩ Hồ, nàng có thể tới gần, có lẽ đã phải từ bỏ gì đó.
Chỉ là cái này Tô Đát không thể nào tìm tòi nghiên cứu, nàng là người giả mạo, ăn cắp quyền sử dụng thân thể này, nên không có ký ức của thân thể này là đúng.
Tô Đát áp chế ngàn vạn suy nghĩ trong lòng, nỗ lực để thanh âm của mình trở lại bình thường.
“Tô Đát, ngươi nói với Đại vương, thân thể ta không khỏe, nên không thể gặp Đại vương, miễn để lây bệnh cho Đại vương sẽ không tốt.
”
Tô Đát nằm trên giường, dùng chăn bao bọc bản thân chặt chẽ, nàng sợ Đế Tân sẽ không nghe nàng, trực tiếp đi vào.
Tính tình của Đế Tân không phải tốt, cũng không có kiên nhẫn như vậy, từ lúc ở chung bình thường Tô Đát cũng đã nhìn ra vài phần.
Trước giờ hắn nguyện ý sủng ái Tô Đát, cho nên Tô Đát nói gì thì chính là cái đó, đến lúc hắn không còn kiên nhẫn, Tô Đát cũng không là gì cả.
Hiện tại vương cung thủ vệ nghiêm ngặt, Tô Đát cũng không có biện pháp chạy đi.
Tô Đát cũng không biết thâm tình của nam nhân có thể duy trì bao lâu, nàng chỉ hy vọng không phải giờ phút này, nàng còn chưa muốn chết.
“Mỹ nhân không thoải mái chỗ nào, cô để y quan đến xem cho nàng.
”
Đế Tân nghe tin mỹ nhân nói thân thể không khỏe, rất khẩn trương, từ thời điểm hắn mới mang mỹ nhân về, cũng muốn cùng phòng với mỹ nhân, ai ngờ hắn vừa ôm mỹ nhân nàng đã nói đâu đầu, thẳng đến hôm nay, hắn cũng không dám cùng phòng với mỹ nhân, ai ngờ mỹ nhân cũng chẳng cùng phòng với hắn, lại còn hai ngày ba bữa đầu không thoải mái.
Đế Tân không khỏi hoài nghi, có phải mình thật sự khắc thê hay không.
“Đại vương, không cần, thiếp thân ngủ một giấc là tốt rồi.
”
Tô Đát sợ hắn không tin, khăng khăng muốn gặp mình, lại bổ sung: “Hiện giờ dung nhan thiếp thân tiều tụy, tất nhiên rất xấu, Đại vương thấy sẽ không thích, thiếp thân không muốn để Đại vương nhìn thấy bộ dáng xấu xí như vậy của thiếp thân.
”
Tô Đát vừa nói như vậy, tức khắc Đế Tân đã hiểu, hắn nghĩ, thì rai mỹ nhân để ý cái nhìn của cô như vậy, bởi vì bản thân sinh bệnh tiều tụy khó coi, sợ mất sủng ái, cho nên mới không chịu gặp cô.
“Mỹ nhân lại nói bậy, kể cả mỹ nhân thật sự trở nên xấu xí, cô cũng sẽ thích.
”
Trong giọng nói của Đế Tân nhiều thêm một phân vui mừng, hắn biết Tô Đát để ý hắn như vậy, không nhịn được càng vui vẻ.
“Nếu mỹ nhân không muốn để cô nhìn thấy, vậy chỉ để một mình y quan được không? Mỹ nhân để cho y quan khám thử xem, cô mới yên tâm.
”
Chưa bao giờ Đế Tân có kiên nhẫn dỗ dành một người như vậy, hắn cảm thấy mỹ nhân nên kiều khí chút, giống lúc trước quá hiểu chuyện, hiểu chuyện giống như đại thần của hắn, mà không phải người bên gối.
“Ai thiếp thân ai cũng không muốn gặp, Đại vương cầu ngài, để thiếp thân một mình trong chốc lát đi.
”
Tô Đát sắp khóc, nàng cũng không biết Đế Tân có kiên nhẫn như vậy.
“Mỹ nhân không được hồ nháo, cô và y quan nàng phải gặp một.
”
Đế Tân