Tối
Tôi không thể nào ngủ được, có nên đi không phải làm sao đây. Điên mất thôi ak có đi không đi.
- Em đang đóng phim ak.
Ối giận mình ak.
- Anh hai làm em giật mình.
Anh đến ngồi trên giường của tôi.
- Làm việc gì xấu sao?
- Anh nghĩ em làm được việc gì xấu chứ.
Anh tôi xoa đầu tôi rồi véo má tôi.
- Đương nhiên là không rồi. Em là cô gái tốt nhất. Cô em gái mà anh yêu nhất trên đời.
Tôi bĩu môi.
- Anh yêu em quá sao mà lấy được vợ.
- Anh em đẹp trai lắm không lo bị ế đâu.
Gì chứ đã 27 tuổi rồi lại còn không ế. Đếch người nào thèm lấy thì hơn.
Tự nhiên anh tôi cốc vào đầu tôi làm đầu tôi đau như búa bổ.
- A...
Anh hai tôi thấy tôi ôm đầu lo lắng.
- Công chúa em bị sao vậy?
Mau nói cho anh biết nhanh lên.
Đau quá đi. Không được tôi không thể để anh tôi biết được.
- Em đùa anh hai đấy. Woa xem anh hai lo chưa kìa.
Anh tôi nhìn tôi một lúc rồi mới cười.
- Em còn làm thế nữa...
Anh tôi chưa nói xong thì lại cau mày.
- Sao em lại đổ mồ hôi nhiều như vậy?
- Em nóng mà.
Anh tôi rất là tinh dù chỉ là một cử động nhỏ của tôi anh tôi đều sẽ biết.
- Được rồi không sao thì tốt không được nói dối biết chưa. Vì mỗi lần em nói dối tay em sẽ nắm vào áo của mình rất chặt.
Tôi bỏ tay khỏi áo ngay.
- Làm gì có chứ.
Một lúc sau anh tôi mới đi tôi tìm vội thuốc uống. Suýt nữa thì anh tôi biết rồi.
Bệnh của tôi ngày một nặng rồi. Nhưng tôi chưa muốn quên hết mọi chuyện tôi đang hạnh phúc như vậy mà. Quên hết sao làm sao tôi có thể làm được.
Tôi quyết tâm lắm mới đến phòng Linh.
- Chúng ta có thể nói chuyện được không?
- Được.
Bây giờ tuy là hai chị em nhưng chúng tôi không khác gì người lạ.
- Bà muốn có gia đình tốt. Ba mẹ yêu thương bà và anh hai cũng thương bà.
Linh nhìn tôi nhưng không nói gì.
- Được tôi có thể cho bà tất cả điều đó cho bà hết tình thương của gia đình tôi. Nhưng tôi chỉ mong bà đừng làm những chuyện ngu ngốc đó nữa.
- Ngu ngốc tôi đã làm gì nào?
Tôi không hiểu rốt cuộc Linh bao giờ mới chịu thay đổi.
- Bà đừng nghĩ những việc bà làm tôi không biết. Nhưng tôi nói cho bà biết. Những gì không thuộc về bà đừng mơ bà có được hãy nên trân trọng những gì mình đang hưởng đi nếu không tôi sẽ cướp hết đi.
Tôi đến gần Linh ghé vào tai Linh.
- Tôi không sợ bà đâu.