Chúa ơi,Ai đã cho hắn một lá gan lớn như vậy.
Quả thực là sắc đảm bao trời.
Thân phận hoàng tử Thiên Đấu cho ngươi dũng khí sao?Chỉ thấy Độc Cô Bác tiện tay giơ lên, một đạo hồn lực màu xanh biếc hội tụ trong lòng bàn tay Độc Cô Bác.
Tuyết Băng, Tuyết Tinh nhìn thấy cảnh này, hoảng sợ.
Độc Cô Bác thế nhưng muốn giết Tuyết Băng!- Thúc ơi, cứu con, con không muốn chết.
Tuyết Băng bị khí tức của Độc Cô Bác đè ép như chó chết, nhìn thấy hồn lực màu xanh biếc trong tay Độc Cô Bác, trong lòng sinh ra sợ hãi, vội vàng nói với thúc thúc của mình.
- Chậm, chậm, chậm, Độc Cô Bác tiền bối, sự việc vẫn chưa xảy ra, có thể nể mặt ta không, buông tha cháu trai một đường?Tuyết Tinh nói.
Tuyết Băng là con trai của Tuyết Dạ Đại Đế, thúc thúc của mình không thể nhìn hắn bị Độc Cô Bác giết, huống hồ ——.
Hắn là lợi thế để mình đối chọi với Thái tử đảng, hắn đắc tội với Thái tử, nếu để Tuyết Băng chết chết trong tay Độc Cô Bác, ngôi vị hoàng thất tương lai của Thiên Đấu sẽ rơi vào tay Tuyết Thanh Hà.
Đến lúc đó, chính mình ở trước mặt cháu trai Tuyết Thanh Hà này, không thành thịt cá sao?- Trước sự trong sạch của cháu gái ta, mặt mũi của ngươi là gì chứ.
Một đạo khí tức càng khủng bố hàng lâm lên người Tuyết Tinh, tu vi cấp bậc Hồn Vương của hắn cũng không ngăn cản được, bị đè quỳ trên mặt đất, đầu gối đều chảy máu.
- Tuyết Tinh, chuyện ngày hôm nay, ngươi cũng có một phần.
Độc Cô Bác thanh âm lạnh lùng nói.
Tuyết Tinh vẻ mặt cười khổ, đúng vậy, là thiệp mời mình đưa cho Độc Cô Nhạn, lại là chính mình