Bỉ Bỉ Đông không để ý tới Hồn Đế này, mà là chuyển ánh mắt sang Chu Trúc Thanh hiện đang đứng, nói,- Như một lòng biết ơn đối với ân tình mà ngươi đã vớt ta ra khỏi sông trước đây, sự sống và cái chết của những người này là do ngươi quyết định.
Ánh mắt Chu Trúc Thanh đờ đẫn nhìn hồn hoàn của Bỉ Bỉ Đông, nghe lời nàng nói, hồi tưởng lại, cẩn thận nói,- miện hạ, sức mạnh của ngươi, ngay cả khi không có ta, cũng có thể đi ra khỏi nước sông ah.
- Hãy để ngươi quyết định, ngươi quyết định, họ sống hay chết, điều ngươi quyết định trong một từ!Bỉ Bỉ Đông thiếu kiên nhẫn nói.
Lần này, đám cường giả Tinh La Chu gia nhao nhao đem ánh mắt nhìn về phía Chu Trúc Thanh, nhao nhao cầu xin tha thứ, Hồn Đế nếu không phải bị hồn lực của Bỉ Bỉ Đông gắt gao áp chế trên mặt đất, thậm chí còn sắp bò tới quỳ liếm.
Cầu nguyện cho sự tha thứ của Chu Trúc Thanh.
- Nhị tiểu thư, tha mạng a, chúng ta cũng là phụng mệnh làm việc a.
- Đúng đúng đúng, chúng ta là phụng mệnh lệnh của đại tiểu thư a, nếu ngươi có thể buông tha cho chúng ta, chúng ta tất nhiên phụng ngươi làm chủ! !.
.
Chu Trúc Thanh đã trở về Thần, nhìn về phía Bỉ Bỉ Đông, nhìn thấy đôi mắt không thể nghi ngờ kia, trong lòng nhất thời run lên, xem ra mình phải lựa chọn.
Từ sau khi Chu Trúc Thanh rời khỏi Tinh La đế quốc, nàng liền dọc theo đường đi gặp phải bọn họ đuổi giết, từ Tinh La đế quốc một đường đuổi giết đến Thiên Đấu đế quốc.
Chỉ cần, suýt chết trong tay của họ.
Chu Trúc Thanh oán hận nhìn những người này hỏi,- Ta hỏi ngươi, nếu nó chỉ là, ngươi sẽ để cho ta đi?- Phụng mệnh hành động? Các ngươi là xem đại tỷ ta, nàng ấy càng có thực lực đạt được vị trí hoàng