Đại Sư cùng Flander và các vị lão sư trong học viện tập trung trong phòng, lúc này vẻ mặt Flander rất là hưng phấn, cuối cùng ở bàn cá cược tỷ lệ là 1 ăn 20 khiến cho mỗi người đều thu được một bút lớn.
Nhưng lớn nhất vẫn là Phong Lăng, 15 vạn phiên hai mươi, đó là 300 vạn.
"Đại Sư, có phải ngài đã biết trước kết cục này của Hung Thần chiến đội hay không? Nếu không ngươi cũng không chọn đối thủ có tiếng xấu như vậy." Triệu Vô Cực ở một bên phân chia cùng Flander xong, hướng Đại sư hỏi.
Đại Sư gật đầu, "Đúng vậy, đây là một loại khảo nghiệm hoặc là rèn luyện khác đối với bọn chúng.
Thử hỏi trong các ngươi ai đã chưa từng gϊếŧ qua người? Ta cơ hồ có thể dám chắc, vượt qua trên 50 cấp Hồn Sư sẽ gϊếŧ ít nhất mấy người rồi.
Như ta đã nói từ trước, đây là kinh nghiệm sớm muộn cũng phải có, để cho bọn họ vượt qua khảo nghiệm này mà có chúng ta ở bên cạnh, với bọn họ mà nói là một chuyện tốt.
Ít nhất khi xảy ra chuyện tương tự thì trong lòng bọn họ đã có chút ít chuẩn bị trước."
Triệu Vô Cực than nhẹ một tiếng, "Dù sao bọn chúng cũng còn nhỏ tuổi, đả kích này đối với bọn chúng có lớn quá hay không?"
Đại Sư cười lạnh nói, "Mấy đứa nhỏ này đều là người thông minh, sẽ không như vậy đâu.”
Flander cười hắc hắc, “Vô Cực không cần lo lắng, ta cũng rất tán thành cách làm của Tiểu Cương.
Trước đây lần đầu ta gϊếŧ người cũng không có nôn ọe ầm ĩ như vậy, giờ suy nghĩ lại thấy có chút buồn cười, đây cũng là kinh nghiệm sống của mỗi người, để cho đối mặt sớm cũng tốt.
Nhưng mà, ta còn tưởng là mình phải an ủi bọn nhỏ một chút, ai ngờ có người còn làm tốt hơn ta nữa đâu.”
Đại Sư gật đầu, “Tiểu Lăng luôn có cái nhìn rất độc đáo.
Cũng có khả năng làm người khác tin tưởng những điều nàng nói.
Có nàng, bọn nhỏ sẽ ổn thôi.”
_____________________________
Đối với Shrek bảy người mà nói, đây là một buổi vô miên ban đêm.
“Ngủ đi, ngày mai còn muốn lên đường.” Phong Lăng sửa sang lại chính mình giường đệm, nhìn còn ngồi trên giường phát ngốc chậm chạp không ngủ được Chu Trúc Thanh nói.
Chu Trúc Thanh từ nhỏ liền bị gia tộc số mệnh trói buộc, mặc kệ nàng hay không nguyện ý, nàng đều phải đón nhận và phải tìm đủ mọi cách để thích nghi với những hoàn cảnh tàn nhẫn cùng khắc nghiệt đó.
Dù là vậy, cũng làm nàng chưa từng kiến thức quá như thế huyết tinh trường hợp.
“Ngươi không sợ sao?” Chu Trúc Thanh nâng mắt, nhẹ giọng hỏi Phong Lăng.
“Thẳng thắn mà nói, ta không sợ.” Phong Lăng dừng trong tay động tác, đi đến Chu Trúc Thanh giường, ngồi xuống cạnh nàng.
Cô đã từng trải qua những cảnh huyết tinh đáng sợ hơn như vậy nhiều.
Nhìn về phía ngoài cửa sổ bầu trời đêm, Phong Lăng nhớ lại trước kia một ít việc.
“Ta chỉ sợ, nếu những người đó là những người có quan hệ tốt với ta.
Còn nếu là người không liên quan, ta chỉ cảm thấy đáng tiếc cho bọn họ, nhưng chỉ khi họ là người tốt.
Còn như Hung Thần chiến đội, ta không có một chút cảm xúc nào cho cái chết của bọn họ.”
“Ngươi thật là lý trí đến đáng sợ a.” Chu Trúc Thanh không khỏi cảm thán, cũng hỏi lại, “Vậy như thế nào là có quan hệ tốt với ngươi?”
“Là những người có hợp tác, hoặc gặp mặt vài lần.
Cảm thấy làm người không tệ lắm thì ta có thể cho bọn họ vào phạm vi người có quan hệ tốt a.” Phong Lăng tạm dừng, nâng tay lên xoa nhẹ đầu của Chu Trúc Thanh, nói “Còn có một phạm vi, tựa các ngươi như vậy, là thuộc phạm vi những người quan trọng.
Và ta sẽ không để trường hợp như hôm nay xảy ra với người quan trọng với ta.
Như vậy, ta không cần phải sợ.”
“Vậy trong những người quan trọng, ngươi có người quan trọng hơn hay không? Thuộc về phạm vi rất quan trọng chẳng hạn?” Chu Trúc Thanh hỏi, nếu trong phòng không tắt đèn, Phong Lăng sẽ nhìn thấy ánh mắt lóe lên sự chờ mong từ nàng.
“Người quan trọng hơn?” Phong Lăng lẩm bẩm, “Là gia gia đi.
Lão Phong chính là thân nhân duy nhất của ta… Còn có…” Hai từ ngươi a còn chưa kịp nói ra, Phong Lăng thoáng giật mình, nhận ra mình sắp sửa nói điều gì, cô liền luống cuống.
Cô không thể cứ như vậy mà bày tỏ, đối với Trúc Thanh thì mối quan hệ của cả hai chỉ là bằng hữu, dù có sinh tử chi giao nhưng cũng là bằng hữu như với bọn Shrek đệ tử.
Cả hai chỉ là thân thiết với nhau hơn với những người còn lại, nhưng vẫn chỉ là “bằng hữu” quan hệ.
Hơn nữa, cả hai đều là nữ tử.
Phong Lăng đã biết cảm giác của mình dành cho Trúc Thanh.
Nhưng không dám chắc tình cảm của mình sẽ được đáp lại, cô cũng không muốn phá vỡ mối quan hệ đang có của cả hai, làm cho nàng phải khó xử.
Tình cảm mà cô dành cho Trúc Thanh, hiện tại chỉ để một mình cô biết là được rồi.
“Còn có?” Chu Trúc Thanh nhẹ giọng hỏi, giờ phút này trong tâm trí nàng đã không còn hình ảnh đáng sợ từ trận Đấu Hồn đoàn chiến nữa.
Mãn tâm mãn nhãn đều là câu nói của người trước mặt này, nàng chờ mong chính mình ở trong tâm của người này, cũng có một vị trí, làm nàng đặc biệt hơn những người khác.
“Còn có bọn nhóc cùng ta lớn lên.
Cả ngươi và Tiểu Áo nữa, so với năm người kia thì hai ngươi quan trọng hơn một chút.” Phong Lăng tươi cười đáp, nói ra những lời không thật lòng, nhưng cũng không sai biệt lắm là sự thật.
Chẳng qua Chu Trúc Thanh trong lòng cô càng quan trọng hơn những người này mà thôi.
Dù được đến câu trả lời mình là người quan trọng hơn những người khác, Chu Trúc Thanh vẫn cảm thấy có một chút mất mát.
Có lẽ, nàng chỉ là quan trọng hơn một chút, vẫn là tương tự với Tiểu Áo.
Cho nên, nàng không khỏi cảm thấy thất vọng, nhưng cũng chỉ là một tí xíu mà thôi, Trúc Thanh tự nhủ.
Có thể ở bên cạnh người này, như vậy đã đủ để nàng thỏa mãn.
Xoay người ngước nhìn người bên cạnh, Chu Trúc Thanh ngơ ngẩn mà đắm chìm vào ánh mắt đầy ôn nhu của Phong Lăng, khiến tim cô hẫng một nhịp, rồi sau đó lại bắt đầu gia tốc, khiến cho cô vô thức mà tiến vào lòng của người này.
Vòng tay siết chặt eo của Phong Lăng, nàng thật sự tham luyến người này.
Phong Lăng cũng ngạc nhiên với ôn hương nhuyễn ngọc đột nhiên phác một cái đầy cõi lòng, nhưng có lẽ cô nàng này hôm nay đã chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cần được an ủi một chút.
Phong Lăng cũng nhẹ nhàng vỗ lên lưng của Trúc Thanh, như hống tiểu hài tử giống nhau, giúp nàng ổn định lại cảm xúc.
Mùi hương mà Phong Lăng luôn tâm tâm niệm niệm gần trong gang tấc, làm cô không khỏi tham lam mà hít vào một ngụm lớn.
Dù lén lút ăn đậu hũ của người mình thích