Đấu La Đại Lục, Vũ Hồn Thành, nơi đây chính là trong lòng mỗi Hồn Sư thánh địa, toạ lạc nơi trung tâm của Đấu La Đại Lục.
Nơi này được chưởng khống bởi Vũ Hồn Điện, được cầm quyền bởi thần tộc Thiên gia, sở hữu Thần cấp hình người Vũ Hồn Lục Dực Thiên Sứ.
Hiện nay được dẫn dắt bởi Giáo Hoàng Thiên Tầm Tật, 95 cấp siêu cấp Đấu La.
Hắn có gương mặt góc cạnh, tóc vàng ngang lưng, xung quanh cơ thể thì quang minh cùng thần thánh nguyên tố đang dao động.
Người mang hoàng kim giáp cùng hoàng kim cửu cúc kim quan, đem lại cảm giác ngay thẳng cùng chính trực.
Bây giờ hắn đang cân nhắc suy nghĩ, bởi vì trước mặt hắn là một tờ giấy xin cho một tên phế vật 29 cấp muốn vào trong Vũ Hồn Điện tàng thư các để mượn dữ liệu cùng học hỏi.
Không ai khác chính là Ngọc Tiểu Cương, thiếu tông chủ của Lam Điện Bá Vương Tông.
Nếu như bình thường, dù chỉ là có một trong hai điều kiện trên, hắn đủ sức đá bay tên kia ra khỏi Vũ Hồn Điện.
Nhưng mà tâm can bảo bối đệ tử của hắn, Bỉ Bỉ Đông, lại là người viết tờ đơn cầu hắn cho tên phế vật kia được vào.
Hắn muốn tức chết rồi, một tên phế vật từ phe đối địch vẫn muốn lấy lợi từ nhà của hắn, làm sao hắn thoả hiệp.
“Nhưng bảo bối vẫn là bảo bối… Đông nhi a, vi sư cũng hết sức a…” Hắn cuối cùng vẫn đồng ý.
Tiềm năng của đệ nhị song sinh Vũ Hồn người vẫn có sức nặng đi.
Hơn nữa Bỉ Bỉ Đông vẫn rất tốt với hắn, tôn sư trọng đạo, xem hắn như phụ thân, hắn cũng vẫn rất chiều chuộng sủng ái Bỉ Bỉ Đông.
Mặc dù đươc sủng ái nhưng vị này Thánh Nữ cũng không làm kiêu hay vô pháp vô thiên, nên nhìn càng thuận mắt.
Ngay cả thuộc hạ của hắn, Cúc Đấu La Nguyệt Quan cùng Quỷ Đấu La Quỷ Mị cũng rất có thái độ rất tốt với nàng.
Hơn nữa, hắn nghĩ, một tên 29 cấp Đại Hồn Sư mà thôi, lại có thể tạo nên sóng gió gì đâu.
“Người đâu?” Trên Giáo Hoàng bảo toạ, Thiên Tầm Tật hô lớn.
Một vị kỵ sĩ từ bên ngoài nhanh đi vào, trên người giáp sắt vẫn không làm giảm tốc độ của hắn, sau đó hắn quỳ xuống, cung kính nói:
“Thuộc hạ tại, thưa Giáo Hoàng bệ hạ!”.
“Ngươi đưa cái tờ đơn này cho Thánh Nữ, rồi đồng thời bảo đám người ở tàng thư các có chuyện gì thì cứ theo Thánh Nữ là được, không cần phiền đến bổn toạ.” Thiên Tầm Tật tùy ý nói.
“Là, Giáo Hoàng bệ hạ!”
Sau đó người kia lui ra sau, nhanh đến cái bóng cũng không thất.
“Không hổ là biến dị Tật Phong Ma Lang Vũ Hồn Hồn Thánh, di chuyển là mau lẹ a.”
Thiên Tầm Tật là cảm khái một câu, sau đó là là xử lý đám giấy tờ trên bàn làm việc.
...
Thánh Nữ Điện
“Cộc…cộc…cộc…”
“Thưa Thánh Nữ miện hạ! Giáo Hoàng bệ hạ đưa tờ đơn cho ngươi!”
Tên Tật Phong Ma Lang kỵ sĩ đang ở trước cửa Thánh Nữ Điện gõ cửa cùng báo cáo.
30 giây sau, một vị nữ tử trẻ tuổi xuất hiện, da như oánh ngọc, mắt tím, tóc tím dài, môi anh đào, dáng người yểu chuyển, có thể nói là yểu điệu thục nữ.
Tên kia kỵ sĩ không khỏi cảm khái, dù sao đây cũng là một vị 60 cấp Hồn Vương (chưa thu hoạch đệ lục Hồn Hoàn), 20 tuổi 60 cấp a, cái gọi là phượng mao lân giác cũng không đủ, phải gọi là lực áp một thời đại, không thể tiết độc loại kia.
Hắn nghĩ mình đã 60 tuổi vẫn là 73 cấp Hồn Thánh, vẫn rất là đâm tâm.
“Lão sư đồng ý sao, Phong thúc thúc?” Bỉ Bỉ Đông cười hì hì hỏi, không phải nói là nụ cười của mỹ nữ khiến con người ta thoải mái.
Tên kia kỵ sĩ chảy mồ hôi hột nhìn xung quanh không thấy người mới giãn mặt ra, thở phào nói:
“Thánh Nữ miện hạ a, đừng xưng hô vậy, có ai nghe được truyền vào Giáo Hoàng bệ hạ trong tai thì ta chết mất.”
“Hừ, Phong thúc ngươi không phải rất hùng hổ loại kia sao, dù sao lúc thức tỉnh Vũ Hồn cho ta thì ngươi cũng rất bức cách đó a.” Bỉ Bỉ Đông dùng nghịch ngợm ánh mắt nhìn Phong Thiên Quân mà nói.
Phong Thiên Quân cũng rất khổ tâm, 14 năm trước lúc tại Thiên Đấu Đế Quốc thức tỉnh Vũ Hồn.
Theo lý mà nói Hồn Đế hắn không cần phải đi làm thức tỉnh Vũ Hồn loại truyện nhỏ này làm, nhưng Vũ Hồn Tử Điện nơi lão bà hắn làm lại thiếu người, nên cũng kéo hắn vào làm chung.
Lúc ấy hắn khí huyết lâm đầu, hùng hùng hổ hổ, trang bức trước đám hài tử Vũ Hồn với 6 cái Hồn Hoàn của mình, làm bọn nhỏ sợ khóc u oa u ô, trong đó có Bỉ Bỉ Đông, hắn lúc đó rất hài lòng với tác phẩm của mình.
Sau đó hắn theo trình tự bắt đầu thức tỉnh Vũ Hồn, tới Bỉ Bỉ Bỉ Đông thì là song sinh Vũ Hồn, lại còn Tiên Thiên Mãn Hồn Lực.
Hắn kinh động không so Bỉ Bỉ Đông kém, sau đó dùng tốc độ mà Phong Hào Đấu La cũng thấy không bằng mang Bỉ Bỉ Đông chạy tới Vũ Hồn Điện, báo cáo lên Giáo Hoàng Điện.
Tiếp tới, Bỉ Bỉ Đông được đương thời Giáo Hoàng Thiên Tầm Tật làm đồ đệ, còn hắn thì được cho thêm tài nguyên cùng hứa hẹn khi đột phá tới Hồn Thánh sẽ được săn bắt cho đệ thất Hồn Hoàn cùng một chân làm kỵ sĩ ở Giáo Hoàng Điện.
Tuy Bỉ Bỉ Đông cũng không để trong lòng phần kia khóc nhè lúc thức tỉnh Vũ Hồn, nhưng 20 tuổi nàng vẫn còn tí ti tinh nghịch, Phong Thiên Quân cũng biết rằng nàng đang đùa với mình nên cũng không thế nào, dù sao giữ mối quan hệ với đỉnh tiêm thiên tài là cái mà ai cũng biết là có nên hay không.
“Ngạch…”
Phong Thiên Quân cũng cười nói.
“À, về phần Giáo Hoàng bệ hạ có vẻ đồng ý, nhưng cũng không phải thái độ cũng không tốt lắm.”
“Vậy sao, có vẻ lão sư vẫn còn ác cảm với Ngọc Tiểu Cương a.”
Bỉ Bỉ Đông cầm tờ đơn trong tay còn miệng thì lẩm bẩm nói.
Phong Thiên Quân cũng không có nhiều lời mà nói xong liền đi.
Tuy hắn là người của Vũ Hồn Điện, nhưng cái kia Lam Điện Bá Vương Tông thiếu tông chủ chi danh cũng không phải treo không, mặc dù bản thân không ra sao, nhưng có cái phụ thân 95 cấp siêu cấp Đấu La.
Hắn cái mạng nhỏ này bên nào đều đắc tội không được, nên mới nói a, nhược nhục cường thực.
Bỉ Bỉ Đông cũng biết lão sư của hắn không có thiện cảm với Lam Điện Bá Vương Tông, dù sao đám người bọn họ cùng Hạo Thiên Tông đều nhìn đời bằng cái lỗ mũi của mình, ngạo nghễ thiên hạ, liền Thiên gia thần huyết cũng không bành trướng bằng.
Nhưng Bỉ Bỉ Đông cũng không cho rằng người bạn nàng mới quen Ngọc Tiểu Cương lại như vậy, dù sao heo loại Vũ Hồn thì làm gì có long chi ngạo, với cả kẻ nhìn học thức như vậy sao lại không tốt để kết giao đâu.
Lắc đầu, nàng ném những thứ này phía sau ót, dù sao thời gian còn dài, muốn để lão sư của nàng bỏ đi những thứ này thành kiến phải dựa vào Ngọc Tiểu Cương.
Cả ngày dài, nàng cũng muốn đi tắm.
Cũng là cô nương a, muốn giữ mình sạch sẽ.
…
Ngày hôm sau, sáng sớm, Vũ Hồn Điện tàng thư các.
Ngọc Tiểu Cương thân mặc áo dài tà màu xám đen, chân mang đơn giản vải đen ngoa, thêm quả đầu trọc cùng ánh mắt tri thức, nhìn qua đúng là cho hắn môt vẻ ngoài giản dị, nho nhã cùng tri thức, nhưng khí tức đồi phế của kẻ bị tông môn xa lánh vẫn không thả ra được.
Hắn đang đứng trước cửa của Vũ Hồn Điện tàng thư các, hai vị Hồn Đế kỵ sĩ vẫn đang đứng yên nhìn hắn, phòng ngừa tên tiểu tử này chạy vào tàng thư các.
Hắn cũng lắc đầu cười khổ, hắn cũng biết gia tộc của