Vũ Hồn Điện, Cung Phụng Điện, khu vực cầu nguyện của Thiên Sứ Thần.
Dưới tượng đá của Thiên Sứ Thần có thể thấy được Thiên Nhận Tuyết đang ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, xung quanh cơ thể được bao phủ bởi sương vụ màu vàng, phía dưới hiện lên 6 vòng Hồn Hoàn Hoàng Tử Tử Hắc Hắc Hắc.
Làn da vốn trắng nón hồng hào nay lại đỏ bừng như đồng nóng mà nổi lên lên xanh, gương mặt vốn như nhan như ngọc nay cũng nhíu mày lại, đôi môi mềm mại cũng do răng cắn mà chảy ra ti tí máu.
Phía sau lưng nàng là Lục Dực Thiên Sứ Vũ Hồn, đối diện nó một cái Hồn Hoàn màu đỏ sẫm như máu tươi mà tinh hồng.
Đây là đệ thất Hồn Hoàn của Thiên Nhận Tuyết, cũng là thần ban Hồn Hoàn mà nàng sử dụng.
Phía xung quanh là Thiên Đạo Lưu, Thiên Tầm Tật, Kim Ngạc cùng Lưu Lược Thuỷ.
Mỗi người đều đang hiện lên Vũ Hồn cùng Hồn Hoàn của mình.
Tuy Thiên gia hai phụ tử cùng Kim Ngạc đều sở hữu 10 vạn năm Hồn Hoàn, nhưng có thể nhìn thấy được màu sắc so với cái mà Thiên Nhận Tuyết đang hấp thụ lại hơi nhạt hơn một chút.
"Đại ca, tiểu Tuyết nàng vẫn là muốn tiếp tục sao?" Kim Ngạc nhìn về phía Thiên Đạo Lưu hỏi.
4 người bọn họ trong suốt 2 ngày này đều dùng Hồn Kỹ của mình để tăng phúc lực lượng cơ thể cho Thiên Nhận Tuyết cũng như chữa trị vết thương của nàng.
Tuy việc này rất tốn sức nhưng kết quả vẫn rất rõ ràng, niên hạn của đệ thất Hồn Hoàn của Thiên Nhận Tuyết đã lên đến 12 vạn 999 năm, cá cao hơn bọn hắn gần 3 vạn năm, không thể không nói là kinh khủng.
Kim Ngạc hắn một đời không có đạo lữ cũng không có hậu đại, chỉ có Thiên Nhận Tuyết cùng Thế Hoa là hắn xem là hậu bối mà đối đãi.
Nhưng bây giờ Thiên Nhận Tuyết chưa vội hấp thụ Hồn Hoàn làm hắn hơi lo lắng, tuy niên hạn càng cao càng tốt nhưng hắn vẫn sợ nàng không chịu nổi mà nổ chết.
"Cố gắng thêm một chút nữa, nàng hẳn là muốn đột phá 13 vạn năm niên hạn, nếu như không được thì ta sẽ truyền âm cho nàng dừng tay." Thiên Đạo Lưu nói.
Hắn biết tuy Thiên Nhận Tuyết không nói, nhưng tốc độ phát triển của Thế Hoa cũng gây cho nàng áp lực không kém.
Đệ nhất Hồn Hoàn 7200 năm, đệ nhị Hồn Hoàn 1 vạn năm, đệ tam Hồn Hoàn 3 vạn năm, đệ tứ Hồn Hoàn 6 vạn năm.
Vậy há không phải đệ ngũ Hồn Hoàn sẽ là 9 vạn năm hoặc 10 vạn năm sao?
Thiên Đạo Lưu tuy biết nghe việc này có vẻ vô lý hết sức tưởng tượng nổi, nhưng hắn biết chỉ cần Thế Hoa muốn thì Long Tiêu Dao, Diệp Tịch Thuỷ cùng Độc Bất Tử ba người này sẽ giúp hắn có được bằng bất kỳ giá nào, dù có động đến khu hạch tâm đi chăng nữa.
Cũng vì thế nên Thiên Nhận Tuyết luôn luôn cố gắng, để có thể kéo gần bước chân của mình với Thế Hoa hơn.
"Tật nhi, tiểu Thuỷ, đây là lần cuối." Thiên Đạo Lưu truyền âm cho Thiên Tầm Tật cùng Lưu Nhược Thuỷ.
Sau đó gật đầu về phía của Kim Ngạc.
"Là." Cả hai người đồng thanh vang lên.
Đây là để cho nữ nhi của mình có tiền đồ rộng lớn hơn, bọn hắn tất nhiên cũng không ngại phí sức.
"Đệ lục Hồn Kỹ, Thiên Sứ Chúc Phúc!"
"Đệ lục Hồn Kỹ, Thiên Sứ Chúc Phúc!"
"Xích Kim tả tí Hồn Cốt đệ nhị Hồn Kỹ, Trì Cửu Du Trường!" (bền bỉ kéo dài)
Thiên Sứ Chúc Phúc đem lại tăng phúc cực kỳ lớn cho Thiên Nhận Tuyết về mọi mặt là việc không thể bàn cãi, dù sao đây cũng là Thiên gia Vũ Hồn huyết mạch cộng ứng lẫn nhau.
Mà Trì Cửu Du Trường lại có xu hướng tăng phúc về cơ thể, khiến cho khí huyết chuyển động mạnh, tăng cường hiệu suất hoạt động của cơ thể đến mức cực hạn.
Hồn Cốt này là Hồn Cốt lấy từ 10 vạn năm Xích Kim Sư Vương, cũng là đệ cửu Hồn Hoàn của Kim Ngạc, nên không cần lo lắng về chất lượng.
Thiên Nhận Tuyết nhận được tăng phúc thì ngay lập tức đều động Hồn Lực chạy dọc cơ thể, cố gắng khai phát toàn bộ tiềm năng của bản thân.
"Oanh!!!!"
Hồn Hoàn màu đỏ trên đầu của Thiên Nhận Tuyết lúc này càng phát tán ra nồng nặc hồng quang.
13 vạn năm niên hạn, đột phá!
"Phốc!"
Niên hạn đột phá cũng là cho áp lực của Thiên Nhận Tuyết đột ngột tăng cao, hộc ra một ngụm máu đen.
Lưu Nhược Thuỷ thấy vậy thì tim đập lệch một nhịp, nhưng vẫn cố gắng lấy lại bình tĩnh, điều động Hồn Kỹ.
"Đệ cửu Hồn Kỹ, Vạn Hại Hoá Hư!"
Thánh Thuỷ Cự Bằng phía sau lưng nàng kêu lên một một tiếng vang vọng cả Cung Phụng Điện, sau đó là hoá thành 9 đầu cá voi màu xanh lam chui vào cơ thể của Thiên Nhận Tuyết mà tẩy rửa cơ thể của nàng.
Đến khí chín đầu cá voi ra thì toàn bộ bọn chúng đã biến thành màu đỏ cùng đen đầy hỗn tạp, cuối cùng là nổ tan tành trong không khí mà biến mất.
Lưu Nhược Thuỷ lúc này dưới chân Hồn Hoàn đã biến mất, cơ thể đã mệt mỏi đến mức không thể nào đứng vững được.
"Thuỷ nhi, ngươi không sao chứ?" Thiên Tầm Tật vội đỡ nương tử của mình vào lòng, ngữ khí quan tâm hỏi.
"Không có gì, chỉ là hơi mệt chút thôi." Lưu Nhược Thủy mỉm cười nhìn về trước mặt nam nhân.
Đệ cửu Hồn Kỹ của nàng là một cái đơn thể chữa trị loại Hồn Kỹ.
Tuy chỉ có thể chữa trị cho một người, nhưng lại có thể hoàn toàn chữa trị các vết thương từ của 95 cấp trở xuống, 70% cho 95 cấp trở lên.
Nhưng sau khi dùng Hồn Kỹ này thì chỉ có thể sử dụng đệ thất Hồn Kỹ trở xuống trong vòng 5 năm, nên nàng từ lúc đạt được Phong Hào đến nay cũng không lúc nào sử dụng.
Lúc trước thì nàng còn có thể còn kiêng kị, nhưng khi Bỉ Bỉ Đông đem cho nàng một khối 10 vạn năm Hồn Cốt để hấp thu thì nàng cũng không còn để điểm yếu này vào mắt.
Bởi trên tay phải của nàng còn có hai cái 10 vạn năm Hồn Kỹ đâu.
Hơn nữa còn là dùng trên người Thiên Nhận Tuyết thì nàng không cảm thấy như thế nào thấy uổng phí.
Mà tình trạng cơ thể của Thiên Nhận Tuyết đã đạt đến đỉnh phong, bắt đầu hấp thụ đệ thất Hồn Hoàn.
Mà Thiên Đạo Lưu thấy tôn nữ của mình đã hấp thụ Hồn Hoàn thì thở phào một hơi, nhưng trên miệng lại không thể nào giấu được nụ cười.
13 vạn năm Hồn Hoàn làm đệ thất Hồn Kỹ, liền tên lùn ở Bản Thể Điện cũng không làm được.
Kiệt kiệt kiệt, tôn nữ của ta vẫn là ngưu bức.
Mà trong Tinh Thần Chi Hải của Thiên Nhận Tuyết, Y Lai Khắc Tư đang dùng Tinh Thần Lực của bản thân để cảm nhận cách vận hành của Hồn Hoàn.
...
Sau thêm hai ngày thì Thiên Nhận Tuyết cũng đã hấp thu xong đệ thất Hồn Hoàn, tu vi cũng tăng lên thành 75 cấp.
Năng lượng của 13 vạn năm Hồn Hoàn tăng phúc cho nàng cũng không phải là ngoa.
Mà sau khi nàng hoàn thành hấp thụ Hồn Hoàn một khắc này, bên trong đầu cũng vang lên hai âm thanh.
"Thiên Sứ đệ nhất khảo, trong vòng hai năm tấn cấp Hồn Thánh, hoàn thành! Ban thưởng thần ban Hồn Hoàn cùng Thiên Sứ hoà độ lên thêm 5%.
Trước mắt hoà độ 25%."
"Thiện Lương đệ nhất khảo, đệ thất Hồn Hoàn niên hạn phải từ 9 vạn năm trở lên, hoàn mỹ hoàn thành! Ban thưởng toàn bộ Hồn Hoàn niên hạn tăng 400 năm, Thiện Lương hoà độ tăng lên 10%, niên hạn của đệ thất Hồn Hoàn lên đến 13 vạn năm, tăng thêm hoà độ 5%, trước mắt hoà độ 20%."
"Thiên Sứ đệ nhị khảo tuyên bố, tự tay săn giết 666 tên Tà Hồn Sư cùng Đoạ Lạc Giả để huyết tế cho Thiên Sứ Thánh Kiếm, không sử dụng Hồn Hoàn Hồn Kỹ, thời hạn 3 năm.
Ban thưởng Thiên Sứ hoà độ lên thêm 5%, trước mắt hoà độ 25%."
"Thiện Lương đệ nhị khảo tuyên bố, cứu chữa cho 7000 người dưới cái tên của Thiện Lương Chi Thần, tạo phúc thiên hạ thương sinh, nhóm lên vĩnh hằng thần hoả, thời hạn 5 năm.
Ban thưởng Thiện Lương hoà độ lên 10%, trước mắt hoà độ 20%."
Hồn Hoàn phối trí của Thiên Nhận Tuyết lúc này đã có sự biến đổi rõ ràng.
Tử Tử Hắc Hắc Hắc Hắc Hồng!
Thiên Nhận Tuyết nhớ đến nội dung thì thở phào nhẹ nhõm, ít nhất cũng không phải bế quan tu luyện thêm.
2 năm kia muốn làm nàng hỏng mất, dù sao nàng cũng chỉ mới 15 tuổi a, thanh xuân vẫn còn đó, tuy tu luyện tăng cấp rất vui vẻ nhưng suy cho cùng vẫn còn có chút bí bách.
Nàng mở mắt ra thì chỉ còn thấy Thiên Đạo Lưu đang chờ đợi mình.
"Gia gia." Thiên Nhận Tuyết đứng dậy thu lại Hồn Hoàn cùng Vũ Hồn, chạy đến kế bên Thiên Đạo Lưu.
"Tiểu Tuyết." Thiên Đạo Lưu mỉm cười, ta xoa lên đầu của Thiên Nhận Tuyết.
Hắn cảm nhận được khí tức bạo liệt mà êm ả như cơn sóng ngầm của Thiên