Từ chỗ của Lực chi nhất tộc trở về Đông Quân Phủ cũng đã là 7 giờ tối.
Thế Hoa đi vào bên trong phòng ngủ, thì liền thấy mấy dòng năng lượng cuồn cuộn như gió thổi từ bên ngoài hướng về chiếc giường tạo thành một cơn lốc xoáy Hồn Lực cực lớn.
Mà nguyên nhân chính là Thiên Nhận Tuyết đang ở trên giường tu luyện.
Thiên Nhận Tuyết bây giờ cũng đã có tu vi 87 cấp Hồn Đấu La nên lượng Hồn Lực mà nàng hấp thụ vào trong cơ thể mỗi lần vận hành chu thiên là cực kỳ lớn.
Từng dòng Hồn Lực cuồn cuộn từ bên ngoài như bị lỗ đen hút vào mà chui vào hạ đan điền của nàng, cũng là nơi mà nàng ngưng tụ Hồn Hạch đầu tiên của mình - Thần Thánh Hồn Hạch.
Thế Hoa vừa đi vào thì Thiên Nhận Tuyết ngay lập tức mở mắt ra, đôi mắt màu xanh lam bảo thạch ngay lập tràn ngập thân ảnh của Thế Hoa.
"Trở về rồi sao?"
"Ân, đã để ngươi đợi lâu rồi Tuyết nhi." Thế Hoa gật đầu sau đó ngồi kế bên nàng.
Thiên Nhận Tuyết như đã quen thuộc mà dựa vào vai Thế Hoa, mà Thế Hoa thì đem nàng ôm sát vào một chút rồi nói.
"Cả ngày hôm nay ở nhà không quá chán chứ?"
"Nếu như ngươi thấy chán mà nói thì ta giảm thời gian học ở chỗ Diệp tỷ lại một chút để bồi ngươi."
Thế Hoa bây giờ đã là cấp 6 Hồn Đạo Sư, tuy nói không quá cao nhưng đã có thể tự học được, chỉ cần lên chỗ của Diệp Tịch Thuỷ giải đáp thắc mắc là được.
Còn bên Độc Bất Tử thì không cần đề cập đến, luyện đan không thể nghi ngờ là cực kỳ tốn thời gian để trau dồi kinh nghiệm, nên hắn không thể nào bỏ lỡ được.
Thiên Nhận Tuyết nghe vậy lúc đầu thì mừng rỡ, nhưng nghĩ đến cái gì thì đè ép lại mong muốn kia mà lắc đầu cười nói.
"Ai nói ta chán nản bao giờ.
Những ngày hôm nay ta được Y lão chỉ điểm về ma pháp rất nhiều, mới không có thời gian để nghĩ đến những thứ này đâu."
Hôm nay Thiên Nhận Tuyết dành phần nửa thời gian là để cùng Y Lai Khắc Tư học một số ma pháp ở bên Thánh Ma Đại Lục, còn nửa thời gian còn lại là nhàn nhã tu luyện.
Mặc dù nàng có thể tiếp tục bế quan tu luyện sớm ngày đăng lâm Phong Hào Đấu La, nhưng nàng lại không làm vậy.
Một phần là do thời gian gần đây Hồn Lực của Thiên Nhận Tuyết nhờ hai cái 10 vạn năm Hồn Hoàn cùng 2 khối 10 vạn năm Hồn Cốt mà tăng lên như tên lửa, mặc dù đã có Hồn Hạch kìm hãm lại tốc này nhưng Thiên Nhận Tuyết cách cảnh giới Phong Hào cũng đã chẳng còn xa.
Tuy căn cơ của nàng đã rất hùng hậu nhưng vẫn chưa thể nắm giữ được hoàn toàn sức mạnh của bản thân, nên cần phải chậm một khoảng thời gian để hồn toàn kiểm soát được năng lực của mình.
Liền Thiên Đạo Lưu cũng nói dục tốc bất đạt nên hiện tại Thiên Nhận Tuyết cũng tương đối thảnh thơi.
Mà lý do còn lại là vì nàng còn muốn tận hưởng thanh xuân của mình, mà hơn hết là cùng Thế Hoa yêu đương.
"Liền thời gian nhớ ta cũng không sao?" Thế Hoa nhìn nàng hỏi, trong lòng không khỏi một hồi thương tiếc.
"Ta mới không nhớ ngươi." Thiên Nhận Tuyết làm sao chịu nói ra chuyện xấu hổ này được.
Thế Hoa nghe vậy thì khoé miệng kéo lên, ngay lập tức đem cả người nàng đặt lên đùi, hai người cứ như vậy mà mặt đối mặt.
"Thế Hoa, ngươi...ngươi muốn làm gì?" Thiên Nhận Tuyết mặc dù nói vậy nhưng mục đích xấu xa của Thế Hoa nàng sao lại không rõ đâu, rõ ràng là muốn chiếm tiện nghi của nàng mà thôi.
"Tuyết nhi ngươi không nhớ ta nên khiến ta rất đau lòng, nhưng ta thì lại rất nhớ ngươi a." Thế Hoa nói xong thì in môi lên.
Thiên Nhận Tuyết cũng như bình thường làm một chút dẫy giụa tượng trưng có có sau đó hai tay vòng qua cổ hắn, liền thuận theo mà đáp trả lại yêu thương của Thế Hoa.
...
Trong phòng ăn, Thế Hoa cùng Thiên Nhận Tuyết ngồi kế bên nhau mà ăn tối.
"Xèo, xèo, xèo..."
Thịt ba chỉ áp lên bề mặt chảo đá nóng hổi tạo nên một âm thanh giòn giã giữa căn phòng, theo sau mùi thơm của thịt heo nồng nàn chui vào cánh mũi.
Hôm nay là một trời đông lạnh giá, nên bữa tối của hai người là thịt nướng, hơn nữa còn là tự nướng.
Thế Hoa quan sát thì thịt đã được thì một tay dùng kẹp đem miệng thịt bỏ vào dĩa ở ngoài, sau đó thuần thục cầm lên một miếng xà lách, bỏ vào bên trong là thịt nướng, lá vừng, tía tô, dưa leo, cà rốt, cải thảo ngâm cay cùng một ít sốt ớt.
Sao khi làm được một đem tất cả gói gọn trong một lá xà lách thì nhìn sang một mặt mong chờ Thiên Nhận Tuyết, cười nói.
"Nào, há miệng ra."
Thiên Nhận Tuyết lúc này cũng không thẹn thùng cái gì, mở miệng của mình ra.
Thế Hoa nhẹ nhàng đem cả búi xà lách bỏ vào miệng của nàng.
Cả miệng của Thiên Nhận Tuyết lúc này đã hơi đầy thì liên tưởng đến mấy con chuột lang nhỏ đang giấu hạt vào trong miệng của mình, nhìn rất là khả ái.
Thiên Nhận Tuyết với kiểu ăn này cũng rất là mới lạ, khi ăn thì cảm thấy được sự tươi ngọt của rau củ tươi, chất lượng của thịt heo tươi mới nướng, chua cay của cải thảo và vị ngon của sốt ớt.
Những nguyên liệu này hoà trộn với nhau khiến cho tất cả như được thăng hoa, tạo nên một sự thoả mãn về mặt vị giác cho Thiên Nhận Tuyết.
Thiên Nhận Tuyết cũng tốn mất khoảng nửa phút để nhai nuốt, sau đó gật đầu một cái, rõ ràng là nàng với món này rất hài lòng.
Thế Hoa nhìn thấy trên miệng của nàng dính một chút sốt ớt thì đưa ngón tay cái ra quét ra khỏi miệng của nàng.
Mà Thiên Nhận Tuyết ở một bên chưa kịp cảm nhận ấm áp thì đã thấy Thế Hoa vậy mà đem miếng sốt ớt kia liếm sạch sẽ.
Cái này làm mặt của Thiên Nhận Tuyết không khỏi nóng lên, tuy rất muốn làm gì đó với Thế Hoa nhưng nhìn hắn đang tà mị cười mà nhìn nàng thì chỉ biết trừng mắt mà nói.
"Lưu manh."
Thế Hoa với lời này của Thiên Nhận Tuyết cũng không thấy khó chịu, mà ngược lại cảm thấy rất thú vị, trêu chọc lẫn nhau thế này cũng được coi là một dạng tình thú a.
Nhìn nàng vẫn như một con mèo đang tức giận đang tức giận thì Thế Hoa bình tĩnh chỉ chỉ vào miếng thịt trên dĩa.
"Ta đã làm cho ngươi rồi, ngươi cũng làm cho ta a."
Thiên Nhận Tuyết thấy hắn một bộ càn rỡ thì càng tức giận hơn, nhưng khi nhìn đến một dĩa đồ ăn trên bàn thì trong lòng nổi lên một ý nghĩ xấu xa, chỉ là bên ngoài vẫn là ngạo kiều nói.
"Coi như là ta không tính toán với ngươi."
Cách ăn này tương đối đơn giản nên Thiên Nhận Tuyết làm theo rất dễ dàng.
Trong lúc làm cho Thế Hoa thì Thiên Nhận Tuyết hỏi.
"Khi nào thì ngươi định đi nghiên cứu những kỹ thuật đoán tạo kia?"
Lúc nãy nàng cũng từ Thế Hoa biết được mục đích của chuyến đi đến Lực chi nhất tộc.
Thiên Nhận Tuyết biết được đây là một việc trọng đại nên đối với cái này cũng rất quan tâm.
Nếu như Thế Hoa thực sự thành công thì lực lượng của Vũ Hồn Điện sẽ được tăng lên một mảng lớn.
Thế Hoa nghe thế thì nói.
"Hẳn là bắt đầu từ ngày mai a, dù sao thứ này rất tốn thời gian, cần thực hiện càng sớm càng tốt."
Linh Đoán, Hồn Đoán cùng Thần Đoán.
3 kỹ thuật trên không phải là thứ dễ dàng lĩnh ngộ được, tuy nói Thế Hoa có tự tin tạo nghệ rèn đúc của bản thân, nhưng chân chính muốn sáng tạo ra những thứ trên thì phải nói là khó khăn cực kỳ.
Dù sao muốn dẫn trước thế nhân 2 vạn năm cũng không phải dễ dàng như vậy.
"Vậy tháng này..." Thiên Nhận Tuyết nghe vậy thì động tác trên hai tay nàng bỗng dừng lại, ngữ khí có hơi thất lạc.
Nói như vậy thì không phải một tháng này