“Thiết Đề đại ca, khi nào thức ăn mới lên a?” Bây giờ đã đến giờ ăn trưa, cả Đông Quân Thế Hoa cùng Thiên Nhận Tuyết đều có chút đói bụng.
“Ân, Hâm thúc nói nửa nén nhang nữa liền sẽ xong, hắn bảo hôm nay hắn có dự cảm không lành, nên muốn nấu kỹ càng hơn một chút.” Thiết Đề cũng có chút muốn cười.
Thiệu Hâm cũng đã đến đây được 8 năm, hắn cũng đột phá được Hồn Thánh, đây với hắn mà nói là cảm động rớt nước mắt.
Thực ăn hệ Hồn Sư tu luyện rất khó khăn, cần một lượng lớn tài nguyên bồi vào trong quá trình tu luyện.
Giống như Áo Tư Tạp, nếu như không có Bát Biện Tiên Lan, thì cho dù Tiên Thiên Mãn Hồn Lực hắn, thì đến được Hồn Thánh cấp độ cũng phải 30 - 40 tuổi.
May mắn trong xui xẻo Thiệu Hâm, gặp được Độc Bất Tử, còn trở hắn cùng hắn đồ đệ chuyên chúc trù sư.
Mỗi ngày không ngừng đột phá tiềm năng, tiếp xúc với thượng hạng nguyên liệu nấu ăn, cùng với tài nguyên tu luyện xem như tiền lương tháng mà Bản Thể Điện cung cấp.
Nên hắn cũng đột phá lên thành Hồn Thánh sau 4 năm, hiện nay cũng đã 74 cấp.
Nhưng trong quá trình làm việc này, sau nhiều lần bị Độc Bất Tử cùng Thiên Nhận Tuyết hai tôn đại thần này phàn nàn cùng uy hiếp “giết chết”, Thiệu Hâm cũng phát triển ra một loại “giác quan” có thể phát hiện được điềm gở, từ đó cố gắng thay đổi chất lượng món ăn đến lúc “giác quan” đó dừng cảnh báo.
Nên bây giờ trong nhà bếp hắn, đang cật lực nấu ăn.
“Ầm, ầm, ầm…” Đang tán gẫu tổ ba người thì đột nhiên nghe thấy tiếng sấm sét.
Ngẩng đầu lên nhìn xem, thì bầu trời đen xạm lại, nhưng bên trên có chút ánh xanh lục, sấm sét như rồng cuồn cuộn bơi lội trong mây.
“Aaaaaaaaa.” Sau đó là một tiếng thét dài, một trụ Hồn Lực thông thiên phóng lên bầu trời.
Ở giữa đó là một quái vật hình người màu xanh lục xuất hiện, da như đá hoa cương, cả người phát ra một áp lực trầm trọng, mỗi nhất cử nhất động như đánh nứt được không gian.
Dưới chân Hồn Hoàn cũng hiện lên: Hoàng Hoàng Tử Tử Hắc Hắc Hồng Hồng Hồng!
Loại Hồn Hoàn phối trí này cũng chỉ có Độc Bất Tử.
“Xem ra tên lùn đột phá Cực Hạn Đấu La.” Bên cạnh Thế Hoa đám người, Diệp Tịch Thuỷ bỗng nhiên xuất hiện kế bên nói.
“Giáo Tông miện hạ!” Thiên Nhận Tuyết cùng Thiết Đề chắp tay nói.
“Diệp tỷ!” Thế Hoa nói đến đây khoé miệng cũng giật.
Dù sao “a di” hay “lão” đều nằm trong danh sách đen của Diệp Tịch Thuỷ, mà nàng cũng là bảo tiêu của mình, bảo là “miện hạ” hay “đại nhân” gì đó thì lại không hợp.
“Ân.” Diệp Tịch Thuỷ cũng là gật đầu trả lời.
Long Tiêu Dao lúc sau cũng tới, 3 tên tiểu bối cũng là đến chào hỏi.
…
Cung Phụng Điện
“Độc điện chủ vẫn là đến cấp độ này a.” Kim Ngạc nói với bên cạnh Thiên Đạo Lưu.
“Đó là vấn đề sớm hay muộn mà thôi! Dù sao chấp niệm của hắn cũng được gỡ bỏ.” Thiên Đạo Lưu ánh mắt nhìn về phía mây đen.
Chấp niệm của Độc Bất Tử ở đây là có người kế thừa được Bản Thể Tông, nay là Bản Thể Điện.
Thế nên trong Tuyệt Thế Đường Môn, Độc Bất Tử mới không ngại Sử Lai Khắc Học Viện mà muốn đi tới bắt Hoắc Vũ Hạo đi bởi Vũ Hồn của hắn, Linh Mâu.
Nhưng một thế này có Thiết Đề làm hắn đệ tử chân truyền, khúc mắc được gỡ bỏ, dẫn đến bình cảnh giãn ra, cuối cùng là đột phá.
Chứ không với 3 cái 10 vạn Hồn Hoàn đó, làm sao hắn lại bị kẹt lại ở 98 cấp đâu.
“Đại ca, ngươi không đi chúc mừng sao?” Kim Ngạc hỏi.
“Đi là vẫn phải đi, dù sao lúc hắn cũng giúp Tuyết nhi, ta vẫn chưa cảm tạ đâu.” Thiên Đạo Lưu lắc đầu nói.
Sau đó cả hai người đều bay tới Bản Thể Điện.
…
“Ha ha ha ha, cuối cùng lão phu cũng đột phá được 99 cấp!!!” Độc Bất Tử trên trời thét dài tận trời cao, đồng thời khí huyết từ trên thân của hắn cũng đánh tan mây mù.
“Tên lùn, cũng quá lộ liễu a, động tĩnh lớn như vậy, ngươi không sợ bị phát hiện sao?”
Long Tiêu Dao có chút bực mình nhìn Độc Bất Tử, hàng này sao lại thích trang bức như vậy.
“Không có việc gì, lão phu đã dùng Hồn Lực che chắn lại động tĩnh, không ai phát hiện ra.” Thiên Đạo Lưu trên trời bay xuống.
“Hừ, ai nhường ngươi lão già này giúp ta, cả thiên hạ này ta sợ ai.” Độc Bất Tử có chút bất mãn hành vi “giúp đỡ” của Thiên Đạo Lưu.
“Tên lùn nhà ngươi không biết suy nghĩ sao, nếu như thiên hạ biết trong Vũ Hồn Điện lại có thêm một Cực Hạn Đấu La, bọn họ không phải là muốn đại loạn.” Thiên Đạo Lưu có chút tức giận nhìn Độc Bất Tử.
“Hừ, thiên hạ có liên quan gì đến ta?” Độc Bất Tử hừ nhẹ.
“Thế nhưng nó là ảnh hưởng đến tiểu Tuyết a.” Thiên Đạo Lưu vẻ ngoài bình tĩnh nói với Độc Bất Tử, một vị gia gia khác của Thiên Nhận Tuyết.
Nói đến đây hắn lại đau lòng.
“Thế thì ta xem như nể tiểu Tuyết nhi một mặt, không so đo với ngươi lão già này.” Độc Bất Tử nhìn Thiên Nhận Tuyết sau đó nói.
“Chúc mừng Độc gia gia/Độc lão/lão sư đột phá.” Thế Hoa đám người đi lên chúc mừng.
“Chúc mừng Độc điện chủ tấn cấp.” Kim Ngạc Đấu La cũng là là lên chúc mừng.
“Không có việc gì.
Chỉ là 99 cấp mà thôi, không làm khó được ta.” Độc Bất Tử có chút tự đắc nói.
Thế Hoa nghe xong trên trán đầy hắc tuyến, đây là loại trang bức gì.
“Thôi, không cần thêm nhiều lời khách khí nữa.
Phải chúc mừng một phen, thiếu gia đám người cũng nên ăn trưa rồi.” Độc Bất Tử hào sảng nói, sau đó nhìn về Thiết Đề.
“Tiểu Đề, bảo Thiệu Hâm làm nhiều món ngon vào, đem đầu kia 9 vạn năm Quang Dũ Thiên Nga tồn kho cũng làm thịt.
Ân, nhớ bảo nếu không làm tốt thì bản điện chủ cho dù muốn cũng không bảo đảm được mạng hắn.”
“Tuân mệnh, lão sư.” Sau đó Thiết Đề quen thuộc đi đến ngự phòng.
Hắn cuối cùng cũng biết vì sao Thiệu Hâm lại bất an như vậy.
5 vị 99 cấp Cực Hạn Đấu La, làm không tốt thì mạng nhỏ coi như xong.
Trong phòng bếp Thiệu Hâm nghe xong khách nhân ngày hôm nay thì đã chết lặng, nhưng tu vi của hắn lại tăng lên 75 cấp.
Vẫn là vui hay nên buồn đâu?
...
Nhìn trên bàn thức ăn thịnh soạn, Độc Bất Tử khen ngợi.
“Hôm nay Thiệu Hâm vẫn rất ra sức đâu.”
“Ức ngỗng sốt chanh dây, pate gan ngỗng, gân ngỗng hầm dược liệu, bánh mỳ nướng tỏi,…”
“Oa, bàn của các gia gia nhìn thật ngon a…” Thiên Nhận Tuyết nhìn bàn của 5 vị Phòng Hào Đấu La mà thèm.
“Ngạch, nhìn tuy ngon nhưng chúng ta ăn là bạo thể chết mất a.” Thiết Đề cũng có chút thèm, nhưng chỗ năng lượng cuồng bạo kia không phải 58 cấp Hồn Vương hắn có thể tiêu hoá được.
“Ân, hơn nữa bàn của chúng ta vẫn rất tốt a.”
“Cá hồi nướng muối đá từ Thái Thanh Tam Văn Ngư.”
“Súp hải sản gồm Tử Thạch Giải cùng Lưu Hải Long Hà.”
“…”
Trên bàn của bọn hắn cũng rất đầy đủ, tuy niên hạn cảu các nguyên liệu chỉ dao động từ 500 năm đến 2 vạn năm, nhưng như thế lại phù hợp với cơ thể của bọn hắn hơn.
“Ăn thôi.” Thế Hoa bắt dùng đũa dẽ một miếng cá hồi.
Miếng cá màu cam, bên trên thịt cá do nướng than mà điểm xuyết một chút màu đen, phối hợp với màu đỏ của ớt cùng màu xanh của hành tạo nên một loại thị giác mỹ cảm, khiến người ta nhìn mà muốn ăn ngay.
Chỗ hắn dẽ cá là nơi có 7 phần thịt, ba phần mỡ, ngậy mà không ngấy.
Khi tách cá ra, có thể thấy được nước thịt cá lấp lánh chảy ra.
Sau đó bỏ vào chén của Thiên Nhận Tuyết.
“Tuyết nhi tỷ, ăn đi thôi.” Hắn biết Thiên Nhận Tuyết thích ăn nhất là chỗ này, nên cũng gắp đưa nàng.
Còn hắn cùng Thiết Đề hai cái nam, ăn chỗ còn lại là được rồi.
“Ân, cảm tạ.” Thiên Nhận Tuyết mặt đầy vui vẻ ăn miếng cá, dù sao đây cũng là cách Thế Hoa thương nàng a.
Đôi lúc sẽ trêu chọc nàng, nhưng cưng chiều nàng vẫn cảm nhận được.
Thiết Đề thì cảm khái, quả là