Trứng này cao 75 cm, hai màu vàng tím, mặt trứng trơn nhám, nhưng trên quả trứng lại có một cái phượng hoàng văn màu bạc bên trên vỏ.
Hư vô thân ảnh nhìn trong tay trứng, cười rất hài lòng.
Lần này bỏ ra cả tinh huyết và Thần Lực của hắn, cả lông vũ của tên kia, cái tên tiểu tử kia còn không cảm động chết.
Mà nhìn bên mộng bức đám người, hắn mới ho khan hai tiếng nói:
“Khụ, khụ… Bản Thần vì có uỷ thác của một người mà nhờ các ngươi một chút chuyện.”
“Mời ngài nói.
Ta quyết sẽ không chối từ.” Thiên Đạo Lưu lúc nãy cảm thấy trên quả trứng có rất nhiều Thần Lực.
Nhưng được Thần uỷ thác, hắn vẫn rất nhanh phản ứng lại.
“Ta và quả trứng này có chút nhân quả, mà cái nhân quả bây giờ lại tại các ngươi trên thân.”
“Ta cần các ngươi thu ấp quả trứng này đến lúc nở.
Nếu nó nở, còn muốn giữ tên tiểu tử bên trong lại hay không thì tuỳ các ngươi, hắn chỉ kêu ta đem các ngươi đem đến đây.”
“Được chứ?” Hư ảnh hỏi, tuy nói ngữ khí tuỳ ý nhưng không ai dám từ chối.
“Bản nhân sẽ làm tốt nhiệm vụ này, thưa Thần!” Thiên Đạo Lưu chém đinh chặt sắt nói.
Trong kia “sinh vật” không phải đơn giản, đậm đà Thần Lực cùng một chút Vũ Hồn uy áp cũng đủ cho hắn biết trong trứng không phải là phàm vật.
Nếu nở ra bị các thế lực khác lấy đi lợi dụng chống lại Vũ Hồn Điện, thì hắn chỉ có mắng bản thân hồ đồ, nên sống chết cũng phải để quả trứng lưu lại Vũ Hồn Điện.
Hư ảnh hài lòng gật đầu, sau đó nói:
“Tất nhiên các ngươi giúp ta đoạn này nhân quả, ta cũng trả phần này thù lao.”
Nhu hoà mà cuồn cuộn Thần Lực từ tay hắn tán ra, lan đến mỗi người bên trong Giáo Hoàng Điện.
Thiên Đạo Lưu đám người cảm nhận được thay đổi của cơ thể, đều vui mừng không thôi.
Ngoại trừ Thiên Đạo Lưu được cho một tia pháp tắc về Quang Minh, Hoả cùng Thần Thánh nguyên tố, mọi người còn lai đều tăng nhất cấp.
Kim Ngạc 99 cấp, Thiên Quân, Hàng Ma cùng Thánh Long là 97 cấp, Ma Hùng, Kình Sa, Hoả Sư, Kim Ngô cùng Thiên Tầm Tật lên 96 cấp, Quỷ Cúc Đấu La lên 93 cấp, Bỉ Bỉ Đông thì về sau thêm Hồn Hoàn mới biết tăng được bao nhiêu cấp.
“Cảm tạ Thần ban ơn.” Mọi người đều thật tâm cảm ơn lấy, nhất là Thiên Đạo Lưu, các tia kia pháp tắc sẽ dẫn lối hắn đi tới một đạo tu hành mà hắn chưa từng thử qua, cũng sẽ giúp hắn giãn bình cảnh.
“Không có gì! À mà quên mất, tên tiểu tử lắm chuyện này!”
Hư vô thân ảnh định quay đầu đi thì vỗ cái ót một cái, hắn nhớ tới cái tên tiểu tử kia "tân thủ đại lễ bao".
“Bặc, bặc, bặc, bặc, bặc.”
Bỗng 5 vết nứt không gian xuất hiện, trong nó có năm thân ảnh đang bước ra.
“Thiếu gia của bổn toạ là ở đây sao?” Một giọng nam hài đầy phách lối dâng lên.
“Ngươi hỏi lão phu biết sao?” Đáp trả hắn là một giọng già nua.
“Ai cần ngươi cái lão long này nói chuyện?”
“Lão sư a, ngươi nghĩ thiếu gia sẽ như thế nào a?” Một giọng nữ hài tử đột nhiên vang lên cắt đứt cuộc cãi vã.
“Ngươi nói sao ta biết a, Tiểu Đào?” Giọng nam tử trung niên đầy bất đắc dĩ.
“Tiểu Triết, Tiểu Đào, các ngươi không phải sẽ biết ngay bây giờ sao? Còn Dao ca, ngươi còn cãi lộn với tên điên kia sao?” Một giọng nữ khàn khàn tràn ngập từ tính cùng thân cận truyền vào tai của 4 người.
“Bà nương già, sao ngươi dám nói ta là tên điên, đừng tưởng ta sợ Vũ Hồn của ngươi mà không đánh trả.” Giọng nam hài càng thêm hùng hùng hổ hổ.
“Tên lùn, không được nói lão bà của ta là bà nương già, Thuỷ nhi đẹp như thế, ngươi mù sao.” Giọng già nua vừa mắng tên nam hài vừa khen lão bà của mình, thoả thê nô một loại.
“Vâng, mẫu thân/miện hạ.” Ngôn Thiếu Triết cùng Mã Tiểu Đào cung kính đáp lại một tiếng.
Trong khe nứt đi ra năm thân ảnh.
Thân ảnh đầu tiến thấp lùn, mái tóc ngắn xanh lục thẫm, trên đầu có hai cái sừng, tròng mắt màu đen trong khi đồng tử xanh như tóc.
Trên thân mang một cái áo choàng quá thân cùng chiêc quần rộng màu vàng.
Bên cạnh ngữ khí cùng dáng người như 6 tuổi hài tử ra, khí chất cùng uy áp trầm trọng lại tạo ra sự tương phản rõ ràng.
Bản Thể Tông cựu tông chủ Độc Bất Tử.
Thân ảnh thứ hai nhìn mộc mạc dễ chịu, thân mang bào đen, tóc xám xoả tự nhiên, trên mặt góc cạnh, hai mắt sáng tỏ, có chùm râu dài, có chút tiên phong đạo cốt, rõ ràng là một cái lão mỹ nam.
Long Hoàng Đấu La Long Tiêu Dao.
Thân ảnh thứ ba nhìn nóng nảy vô cùng, mái tóc đỏ dài xoả xuống, mắt đỏ long lanh như pha lê, môi đỏ ướt át mềm mại, cả người mang được bao khoả bởi một chiếc áo choàng màu đỏ, chân dài mang một cái quần đùi đen ngắn, tất chân xám ngang gối phối cùng một đôi giày cao gót thủy tinh màu đỏ, cả người mang lại cảm giác như một đoá lửa nóng, dị vực phong tình.
Hoả Phượng Đấu La Mã Tiểu Đào.
Bên cạnh nàng là một người trung niên, cho người khác cảm giác là một cái dễ tin tưởng nghiêm túc đại thúc thúc, thân mang áo choàng lam xen trắng, sở hữu mái tóc ngắn màu xám cùng chỏm râu ngắn.
Minh Phượng Đấu La Ngôn Thiếu Triết.
Cuối cùng là một vị mang váy đen tóc đen nử tử, thân mang thượng vị giả uy áp, nhưng lại không áp bách, mà mang lại cảm giác thân cận cùng sùng bái.
10 cấp Hồn Đạo Sư, Tử Thần Đấu La Diệp Tịch Thuỷ.
Vũ Hồn Điện bên này mặt đều biến sắc, bởi bọn hắn có thể cảm nhân được Hồn Lực ba động trên cặp phu thê kia đều có tu vi ngang Thiên Đạo Lưu, tiểu nam hài thì ngang cấp với lúc trước Kim Ngạc, ngay cả yếu nhất cặp sư đồ cũng không dễ trêu, cũng là siêu cấp Đấu La.
“Vậy chắc các ngươi biết nhiệm vụ của mình rồi chứ?” Hư ảnh nhìn năm người hỏi.
“Biết thưa Thần.” Năm người đồng loạt nói.
Bên kia không gian bọn hắn cũng biết tại sao mình lại đến đây, đã được Thần giúp bọn hắn cũng biết không thiếu, lấy Vũ Hồn đã thề rằng sẽ theo người thiếu gia này, nếu không sẽ bị trời chu đất diệt.
Hơn nữa kẻ này chỉ cần trưởng thành tất thành Thần, bọn hắn đi theo cũng không lỗ.
“Được rồi, vậy ta đi.”
Nói xong, vị Thần kia cũng không cho ai nói cái gì, biến mất.
Trong Giáo Hoàng Điện,
“Các hạ là?” Thiên Đạo Lưu cẩn thận hỏi, dù sao nếu năm người này đều khởi động tiến công, Vũ Hồn Điện cùng Vũ Hồn Thành sẽ bị huỷ diệt.
Ba vị tuyệt thế Đấu La liên hợp, Thiên Đạo Lưu đã mường tượng được viễn cảnh công sức 1600 năm của Thiên gia sẽ đi vào dòng sông lịch sử.
“Ồ, cực hạn Đấu La mà lại là Quang Minh thuộc tính, vẫn rất là hiếm thấy đâu.”
Long Tiêu Dao là người đầu tiên mở miệng, trong ngữ khí của hắn cũng thấy