11 ngày sau, bên trong Băng Hoả Lưỡng Nghi Nhãn.
"Đan thành!" Độc Bất Tử hô to.
Vô hạn lục sắc Hồn Lực phô thiên cái địa hướng tập trung về phía đan đỉnh.
"Ập, ập, ập..." Đan đỉnh nhìn mắt thường cũng thấy đang run lẩy bẩy, thế nhưng một hồi sau cũng dừng lại.
Độc Bất Tử thấy thế cũng vui mừng.
"Thành công!" Nhìn bên trong 18 viên đan dược có hai màu xanh đỏ, Độc Bất Tử vô cùng hài lòng.
Dù sao đây chỉ là phối phương hắn tự kiến tạo ra, mặc dù dược lực sẽ như mong muốn nhưng quá trình luyện đan cũng rất có rủi ro thất bại.
"Độc lão, thành công rồi sao?" Thế Hoa nghe thấy động tĩnh liền đi ra.
"Ân, không khổ công chờ đợi của thiếu gia! Đây là 18 viên Băng Hoả Lưỡng Cực Đan." Độc Bất Tử dùng Hồn Lực đem 18 viên đan dược xoay xung quanh trên bàn tay cũng hắn, sau đó dẫn hết vào hộp ngọc, đưa cho Thế Hoa.
"Độc lão ngươi để lại một viên cho Thiết Đề đại ca a." Dù sao Độc Bất Tử cũng tốn công luyện đan cho hắn, cũng không thể để người ta làm không a.
"Vậy thay mặt cho hắn cảm tạ thiếu gia!" Nhận lại một viên đan dược xong Độc Bất TỬ cung kính nói.
"Không sao!" Thế Hoa cũng không tiếc một khoả này, dù sao cũng còn 17 viên đâu.
Sau đó Thế Hoa liền tìm Thiên Nhận Tuyết.
Thiên Nhận Tuyết sau khi hấp thu Thánh Vẫn Kim Ngân Hoa dược lực xong thì cũng đã lên được đến 49 cấp.
Tuy những ngày nàng đã cố gắng tu luyện để lên được 50 cấp, nhưng vẫn không đột phá được.
Nên viên đan dược này có thể là chất xúc tác để đột phá bình cảnh.
"Tuyết nhi tỷ, đây là đan dược mà Độc lão luyện ra, nếu như ngươi hấp thụ nó thì có thể tăng đến 50 cấp." Thế Hoa nhìn đang chán chường Thiên Nhận Tuyết liền nói.
"Hoa đệ, thật sự sao?" Thiên Nhận Tuyết có chút chờ mong hỏi.
Dù sao nàng cũng đã sắp phá được bình cảnh 50 cấp, nhưng muốn cũng phải là 1 tuần nữa.
"Ân, ta là lừa ngươi bao giờ a." Thế Hoa nghe vậy thì trêu chọc nói.
"Được rồi, đưa ta." Thiên Nhận Tuyết giống như không nghe lời Thế Hoa nói, liền đưa tay muốn đan dược.
"Đây, cho ngươi." Thế Hoa thấy thế cũng không làm trò, liền đưa cho nàng.
Chính hắn cũng cần phục dụng đâu.
Thế Hoa nuốt viên đan dược vào, bắt đầu dùng《 Tinh Không Hư Thần Quyết 》để luyện hoá.
Một loại nóng lạnh lưỡng cực trong cơ thể của Thế Hoa bắt đầu xuất hiện, bắt đầu cải tạo da thịt của hắn.
Quá trình này tuy không bằng lần đầu tắm thuốc, nhưng cơn đau nóng lạnh lại thay phiên xuất hiện trong suốt 1 canh giờ là một loại giày vò khủng khiếp.
"Phù..." Thế Hoa cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, thật quá khi dễ hài tử.
Nhưng nhìn Thiên Nhận Tuyết kế bên đang nhíu chặt lông mày, mồ hôi trán ướt đẫm.
Hắn cũng có chút không đành lòng, liền dẫn Thái Dương Chi Lực vào cơ thể của Thiên Nhận Tuyết.
Mắt thấy khuôn mặt nàng có chút giãn ra thì hắn mới giữ bình ổn tốc độ thu phát.
Quá trình này lại tốn mất thêm một nén nhan thì Thiên Nhận Tuyết mới mở mắt.
"Cảm tạ ngươi a, Hoa đệ." Thiên Nhận Tuyết nhìn đã mở ra Nhật Nguyệt Thần Đồng Thế Hoa thì nói.
Nhật Nguyệt Thần Đồng của Thế Hoa có khả năng thu liễm lại, bình thường cũng là đồng tử vàng cùng tròng mắt trắng mà thôi.
Nếu không thì đôi mắt được Vũ Hồn Thành cư dân ví như thần minh sao không ai lại phát hiện đâu?
"Không có việc gì!" Thế Hoa cũng thật sự không như thế nào mệt mỏi.
Thái Dương Chi Lực cùng Nguyệt Quang Chi Lực hai thứ này đôi mắt của hắn đều có thể vô hạn sản xuất.
Chỉ là tu vi còn yếu mà số lượng bị hạn chế, nhưng giúp Thiên Nhận Tuyết cũng không thất thoát bao nhiêu.
"Ngươi hẳn cũng đã lên 50 cấp rồi a?" Thế Hoa hỏi.
"Ân, năng lượng vừa vặn đủ để ta đột phá." Thiên Nhận Tuyết nói.
Thế Hoa cũng đoán được, dù sao các nguyên liệu cho viên đan dược này cũng rất quý hiếm.
Để có thể làm phối liệu với hai châu Tiên Thảo thì độ quý hiếm cũng có thể hình dung được.
Sau đó hắn nhìn về phía xa Nguyệt Quan đang ngắm Tiên Thảo thì liền nói.
"Cúc trưởng lão, ngươi mau đem Tuyết nhi tỷ đi tìm kiếm một đầu Dương Giáp Trọng Vương phù hợp với nàng tố chất cơ thể.
Ta nhớ là bọn chúng tộc đàn ở phía Tây Lạc Nhật Sâm Lâm."
Dương Giáp Trọng Vương, vương giả của Dương Giáp Trọng Quy.
Có hình dáng của rùa cạn màu vàng sáng, sở hữu đậm đà Quang Minh nguyên tố.
Sở hữu lớp mai dày cùng thể hình khổng lồ, thiên tính hiền lành cùng nhút nhát.
Đây là loại Hồn Thú mà Thiên gia đã săn giết mỗi thế hệ để đệ ngũ Hồn Hoàn có được phòng ngự hệ Hồn Kỹ, Thiên Sứ Thủ Hộ.
Cách làm này cũng giống với Đái gia hay Chu gia bộ Hồn Kỹ đều có Hồn Thú chủng loại được sắp xếp sẵn.
Dù sao các đại gia tộc đều có nghiên cứu sâu với chính bản thân truyền thừa Vũ Hồn.
"Tuân mệnh!" Cúc Đấu La nghe vậy thì ngay lập tức thi hành.
"Thánh Nữ miện hạ, đi thôi!"
"Ân, Cúc trưởng lão!" Thiên Nhận Tuyết trả lời sau đó Vũ Hồn phụ thể bay đi cùng với Cúc Đấu La.
Mặc dù không thu hoạch Hồn Hoàn cũng có thể tu luyện cái thuyết pháp này là đứng sự thật.
Nhưng nếu không phải tình cảnh bắt buộc thì mấy ai làm đâu?
Tốc độ tu luyện giữa mỗi cảnh giới là khác nhau, không thể nói là tốc độ tu luyện của Hồn Tông cùng Hồn Vương là như nhau được.
Nên ngoại trừ tiên thiên Hồn Lực quá thấp hoặc Vũ Hồn thiếu hụt như Thất Bảo Lưu Ly Tháp hoặc La Tam Pháo thì không ai trong Hồn Sư Giới làm như vậy cả.
Thế Hoa nhìn xem đã bay xa 2 người, hắn biết ý định của mình cũng nên bắt đầu.
Hắn nhìn qua Độc Bất Tử nói.
"Độc lão, ta cần ngâm cơ thể vào trong hồ nước kia, chỉ cần sinh mệnh lực của ta không bị nguy hiểm thì không cần ra tay."
"Tuân mệnh thiếu gia!" Độc Bất Tử nghiêm túc nói.
Thế Hoa nghe vậy cũng yên tâm, sau đó đi về phía hồ nước.
Hít thở đều một hơi, hắn cởi bỏ quần áo bên ngoài, chỉ để lại một cơ thể trần truồng.
Sau đó nhảy xuống hồ nước.
"Tùm..."
Bên trong hồ nước, Thế Hoa cảm nhận Băng Hoả nguyên tố ở đây đối với bản thân mình không có như thế nào đáng ngại thì cũng biết bản thân an toàn.
Sau đó hắn lội về phía đáy của hồ nước.
Lúc này Băng Hoả năng lượng dần dần trở nên cuồng bạo hơn, khi tới được 1/2 hồ nước thì hắn buộc phải khởi động Hồn Lực hộ thể.
Lúc này thì Thế Hoa dùng Tinh Thần Chi Lực để khuếch tán âm thanh xuống dưới tận cùng đáy hồ.
"Tiểu Đông Quân Thế Hoa! Hi vọng gặp được Thuỷ Long Vương cùng Hoả Long Vương hai vị tiền bối."
Thế Hoa vừa nói xong thì hai luồng ánh sáng thần bí bao bọc lại thân thể của hắn, làm cho hắn biến mất.
...
Đông Quân Thế Hoa vừa mở mắt ra thì đã thấy bản thân mình đã ở trong trong một không gian thần bí.
Xung quanh nơi đây được bao quanh bởi biển dung nham, nhưng trên mặt đất nơi hắn đang đứng lại như một cái đảo giữa biển khơi vô định.
Phía trên cái đảo này ngoài hắn ra thì còn có hai bộ xương rồng khổng lồ màu đỏ cùng màu lam, trên xương đầu của bọn chúng đang có hai cái nhỏ bé linh hồn đang nhìn hắn.
Trầm mặc rất lâu...
Nhìn thấy lúng túng hiện trường, Thế Hoa liền ho khan chào hỏi trước.
"Khụ, khụ...!Tiểu tử Đông Quân Thế Hoa, xin ra mắt Thuỷ Long Vương cùng Hoả Long Vương tiền bối."
"Tiểu tử, làm sao ngươi biết chúng ta ở đây?" Hoả Long Vương hiếu kỳ nhìn nam hài trước mặt có chút khó hiểu.
Dù sao bọn hắn Long Thần Cửu Tử hiện tại rất ít người biết đến, mà tiểu thí hài này còn biết cả nơi vẫn lạc của bọn hắn.
Điều này có chút tà môn.
"Tiểu hài tử, không cần sợ, biết gì nói đấy." Thuỷ Long Vương giọng nói có chút mềm mỏng hơn.
"Thưa hai vị tiền bối, ta biết các ngươi cũng là do một vị đại năng cho ta biết."
"Đại năng? Là Thần Giới Thần chi sao?" Hoả Long Vương có chút cảnh giác nhìn về Thế Hoa, nhưng cũng chỉ là một chút mà thôi.
Hắn cũng không tin tiểu thí hài trước mắt lại có thể lật nên sóng gió gì.
Hơn nữa đối phương một mình đến đây cũng là có thành ý, nhưng cũng có mục đích của mình.
Thuỷ Long Vương cũng im lặng nhìn Thế Hoa, suy nghĩ của hắn cùng Hoả Long Vương không khác là bao.
"Không phải, vị này đã siêu thoát ra khỏi khái niệm về Thần ở thế giới này." Thế Hoa không chút nào để ý nói.
"Siêu thoát? Tiểu hài tử, ngươi biết từ này có sức nặng như thế nào không?" Thuỷ Long Vương cảm thấy nam hài trước mặt chỉ là nói quá lên, Ngay cả Long Thần hay Sáng Thế Thần cũng không dám nói bản thân mình đã siêu thoát khỏi khái niệm của Thần.
"Vậy xin mời hai vị nhìn." Thế Hoa nói xong liền khởi động Nhật Nguyệt Thần Đồng cùng song Vũ Hồn phụ thể.
"Cặp mắt này..." Thuỷ Long Vương nhìn Nhật Nguyệt Thần Đồng liền biết đây không phải là phàm vật.
Tuy tuế nguyệt của hắn không bằng Long Thần nhưng kiến thức cũng không phải ít, nhưng dò xét hết tất cả mọi thứ trong ký ức của mình thì Thuỷ Long Vương vẫn không tìm kiếm được thông tin của đôi mắt này.
"Đệ đệ, nhìn hắn Phượng Hoàng Vũ Hồn." Trong lúc Thuỷ Long Vương đang suy tư thì nghe được giọng nói khó có thể tin của Hoả Long Vương.
"Cực Hạn nguyên tố! Vậy mà giống Ngân Long Vương sở hữu toàn bộ Cực Hạn nguyên tố!" Thuỷ Long Vương ánh mắt tràn đầy kinh hãi nhìn Nguyên Tố Phượng Hoàng.
Phải biết các nguyên tố bản thân đều có tương khắc thuộc tính của mình, tỉ như thuỷ chắc hoả, quang minh khắc hắc ám...!cũng chỉ có không gian cùng thời gian là tương sinh.
Tuy cũng có những sinh