Một ngày sau, tổ ba người nhìn thấy bãi vịnh phía trước.
Ở đây được núi tuyết bao lại thành hình bán nguyệt, để lại phần biển va chạm với đường cung.
Ở giữa sông biển vắng lặng, băng trôi khắp nơi, nhìn như một bãi biển chết.
Nhưng nhìn kỹ ở phía dưới thì sẽ thấy được ti tí lôi điện màu đen đang lập loè trên mặt nước biển, còn có những đầu kỳ lân biển màu lam thẳm đang di chuyển với tốc độ cao.
"Thế Hoa tiểu tử, tới rồi." Thiên Đạo Lưu nói với kế bên Thế Hoa, hắn cũng đang quan sát loại này Hải Hồn Thú, có thể nói là mới lạ.
"Ân, Thiên gia gia, ta cần một đầu Băng Lôi Độc Giác Kình có độc giác màu đen cùng thân thể xanh đậm, dài khoảng 13 đến 15 mét." Thế Hoa cũng nói rõ yêu cầu của mình.
Bản thân hắn hiện giờ cũng không chiến đấu lại được 3 vạn năm Hải Hồn Thú ở dưới nước, hơn nữa Băng Lôi Độc Giác Kình lại thích chiến đấu theo bầy, nên hắn xuống đó thì người sẽ bị bắn thủng không khác gì cái bia giấy.
"Được, đợi ta." Thiên Đạo Lưu nghe thế cũng biết đến lượt mình ra tay.
Hắn đầu tiên dùng Tinh Thần Lực xác định mục tiêu.
"Tìm được!" Sau tiếng đó là sự biến mất của Thiên Đạo Lưu.
Hắn xuất hiện trên một mặt biển, tay dùng Hồn Lực hoá thành mười hai cái quang kiếm phóng xuống mặt biển.
"Víu, víu, víu..."
Sau khi mười hai thanh kiếm bay xuống được 15 giây thì trên mặt biển đó đã tràn đầy máu đỏ, cơ thể đang thoi thóp hô hấp của một đầu Băng Lôi Độc Giác Kình nổi lên, bị Thiên Đạo Lưu dùng Hồn Lực cách không kéo bay lên không trung.
Thiên Đạo Lưu cũng không mấy bất ngờ, 3 vạn năm Hồn Thú mà thôi, hắn giải quyết cũng không như thế nào quá phức tạp.
Còn tộc đàn của Băng Lôi Độc Giác Kình thì đã chạy tán loạn khi mà khí thế của Thiên Đạo Lưu toát ra xung quanh.
Sau đó hắn đem cơ thể của Băng Lôi Độc Giác Kình đem tới trước mặt Thế Hoa, nói.
"Thế Hoa tiểu tử, ngươi cho nó một nhát cuối đi."
"Cảm tạ Thiên gia gia."
Thiên Đạo Lưu gật đầu.
Còn Thế Hoa lấy ra Thiên Cơ Tán, biến thành Thiên Cơ Song Ma Kiếm, hai kiếm đâm thẳng vào cặp mắt không phục của đầu kỳ lân biển này.
Sau đó là một cái màu đen sẫm Hồn Hoàn hiện lên, độ sâu của màu ngang với đệ ngũ Hồn Hoàn của Thiên Nhận Tuyết chứng tỏ nó đã đạt được niên hạn là 3 vạn năm.
"Phù..." Thế Hoa hít sâu một cái, sau đó xếp bằng ngồi luyện hoá Hồn Hoàn.
...
Bên trong Tinh Thần Chi Hải,
Thế Hoa nhìn về phía đang căm phẫn nhìn hắn Băng Lôi Độc Giác Kình.
Băng Lôi Độc Giác Kình thấy Thế Hoa thì rú lên một tiếng.
"Gào!!!"
Sau đó cả cơ thể được bao bọc bởi Lôi nguyên tố, cơ thể như đạn pháo hướng về phía hắn, còn độc giác thì như mũi tên sắt nhọn đang muốn lấy đi tính mạng của Thế Hoa.
Thế Hoa thấy vậy thì đạp bộ pháp mà né tránh, đồng thời triệu hồi Thiên Cơ Song Ma Kiếm cùng sử dụng đệ nhị Hồn Hoàn.
"Đệ nhị Hồn Hoàn, Ma Ảnh Phân Thân!"
Sau đó là từ một Thế Hoa biến thành hai Thế Hoa, hướng về hai hướng khác nhau mà bao vây lại Băng Lôi Độc Giác Kình.
Kỳ lân biển thấy mình bị hụt thì cũng không tức giận mà nhìn vào hai cái thân ảnh một trước một sau đang bao vây mình.
Lôi nguyên tố lúc này tụ vào độc giác, biến thành 1 quả lôi cầu màu đen, bên trên tràn đầy khí tức huỷ diệt.
Sau đó Băng Lôi Độc Giác Kình điều khiển lôi cầu phân thành hai, mỗi một quả hướng về một thân ảnh mà tấn công.
Thế Hoa hai thân ảnh thấy thế thì liền vội né lôi cầu, nhưng nó lại như đạn dí mà bay theo sau lưng Thế Hoa hai thân ảnh.
"Chậc, đúng là khó chơi." Thế Hoa tặc lưỡi mà nghĩ, cái này không khác tên lửa hành trình là bao a.
Thế nhưng cái này cũng không làm khó được hắn, hai đạo thân ảnh lúc này cũng đã hướng về phía Băng Lôi Độc Giác Kình mà chạy.
Hắn muốn xem hai đạo lôi cầu này có khả năng hại chủ hay không.
Kỳ lân biển nhìn cũng biết Thế Hoa đang tính toán cái gì, cũng không sợ mà bọc cơ thể lại bằng một lớp băng giáp màu lam.
Nó không sợ hai đạo lôi cầu lực sát thương ảnh hưởng đến nó.
Khi lôi cầu theo Thế Hoa va chạm vào Băng Lôi Độc Giác Kình thì một vụ nổ xảy ra.
"Đùng!!!"
Hai đạo lôi cầu va chạm với giáp băng của Băng Lôi Độc Giác Kình tạo thành mây vụ che mờ không gian.
Vụ nổ khiến Băng Lôi Độc Giác Kình bị chấn động không hề nhẹ, mà băng giáp trên người cũng đã nổ thất thất bát bát.
Lúc này giọng của Thế Hoa cũng vang lên.
"Thiên Cơ Tán đệ nhất hình thái, Thiên Cơ Kim Quân Thương!"
"Đệ nhất Hồn Kỹ, Kim Quân Tăng Phúc!"
"Thức thứ hai - Kình Thiên."
Trên cơ thể Thế Hoa lúc này tăng lên một lượng lớn sức mạnh cùng phát tán ra ngoài cực kỳ lạnh lẽo sát khí.
Sát khí theo Thế Hoa Hồn Lực mà tập trung vào mũi thương khiến lực xuyên thấu của nó đã ở mức cực hạn.
Nhưng như vậy vẫn chưa xong, dòng năng lượng có hai màu trắng đen - Tinh Thần Chi Lực từ đan điền tiếp tục tràn vào mũi thương.
Thiên Cơ Kim Quân Thương lúc này cũng đã đủ lực xuyên thấu.
Thế Hoa chân đạp bộ pháp lên trên không trung, tay cầm thương hướng vào buồng tim của Băng Lôi Độc Giác Kình.
"Rắc!"
"Xoẹt!"
Mũi thương phá qua lớp băng giáp đã bị bào mỏng xoắn nát trái tim của Băng Lôi Độc Giác Kình.
Băng Lôi Độc Giác Kình thì ánh mắt đã mất đi tiêu cự, cả thân phá toái thành mảnh vỡ chui vào Thiên Cơ Tán.
"Phù...!Cuối cùng cũng xong." Thế Hoa thấy thế cũng thở phào nhẹ nhõm, nếu thật sự mà cho hắn xuống nước đánh với Băng Lôi Độc Giác Kình thì đúng là không có kết quả tốt đẹp như thế này.
Thế Hoa cũng tìm kiếm xung quanh Tinh Thần Chi Hải xem rằng có bất cứ một loại công pháp nào hiện ra không thì cũng chẳng kiếm được gì, khiến hắn có chút thất vọng.
Nhưng tiếc nuối cũng không được gì, hắn cũng chỉ có thể tập trung tinh thần giá tăng tốc độ hấp thu Hồn Hoàn của bản thân.
...
Sau 7 canh giờ,
"Cuối cùng cũng xong rồi!" Thế Hoa hấp thụ Hồn Hoàn thì đứng dậy giãn cái lưng ra thỏa mái nói.
"Thế Hoa tiểu tử, vậy mà tăng lên 35 cấp a, thật sự đúng là kinh khủng a." Thiên Đạo Lưu cảm nhận được Thế Hoa Hồn Lực thì bất ngờ nói.
"Thiên gia gia, ngươi cũng đừng tâng bốc ta, nếu như lúc trước không có Hồn Lực tồn động để hậu tích bạc phát thì ta cũng chỉ được 33 cấp mà thôi." Thế Hoa nhún vai nói.
"Đúng rồi Thiên gia gia, ngươi xung quanh đây có kiếm được thứ gì có giá trị không?"
"Có, ta đã dùng hết Tinh Thần Lực quét xung quanh thì được hai khối Hồn Cốt, nhưng hình như lại không phải là Băng Hải Độc Giác Kình Hồn Cốt, được cái niên hạn đúng là cực phẩm." Thiên Đạo Lưu nói xong liền đem ra hai khối Hồn Cốt, từ hình dáng thì có thể thấy đây là một khối màu trắng thân thể Hồn Cốt cùng một khối.
Màu xanh lục tay trái Hồn Cốt.
Hơn nữa từ năng lượng ba động xem ra thì là 6 vạn năm cùng 3 vạn năm niên hạn.
Thế Hoa thấy vậy thì nhận lấy trên tay, mở ra Nhật Nguyệt Thần Đồng để quan sát oán niệm bên trên Hồn Cốt để xem là loại nào Hồn Thú.
"Ồ, thân thể Hồn Cốt vậy mà là từ 6 vạn năm Ma Hồn Đại Bạch Sa thân thể Hồn Cốt cùng 3 vạn năm Độc Hải Giao Long tay trái Hồn Cốt.
Thiên gia gia đúng là hảo vận a." Thế Hoa thấy được hai khối Hồn Cốt này thì có chút kinh hỉ nói.
"Nhưng Hoa đệ, đây không phải là nơi ở của Băng Lôi Độc Giác Kình sao? Làm sao có hai loại Hải Hồn Thú khác nhau ở đây." Thiên Nhận Tuyết lúc này có truy vấn.
"Chắc hẳn là bọn chúng muốn vào đây săn giết Băng Lôi Độc Giác Kình tộc đàn nhưng bị ngược sát a." Thế Hoa cũng có thể suy đoán tới đây.
Bởi Băng Lôi Độc Giác Kình cũng không phải loại Hồn Thú chuyên đi gây sự, nhưng cũng không phải là loại hiền lành chịu bị chèn ép.
"Tuyết nhi tỷ, thế đầu này Băng Lôi Độc Giác Kình có gì không?" Thế Hoa tay chỉ vào đang nằm la liệt trên mặt đất đã chết kỳ lân biển, nhìn về Thiên Nhận Tuyết hỏi.
"Có a, là một khối chân phải Hồn Cốt, nhưng niên hạn đúng là có chút thấp." Thiên Nhận Tuyết cũng từ bên trong Hồn Đạo Khí lấy ra một khối Hồn Cốt đưa cho Thế Hoa, nhưng miệng có chút ghét bỏ nói.
Nàng đúng là có tư cách nói như vậy, dù sao có cả Thiên Sứ Hồn Cốt sáo trang đang đợi nàng hấp thu đâu, mà cả 6 khối đều 9 vạn 9999 năm.
Thế Hoa cầm trên tay Hồn Cốt cũng thu vào, đây cũng là vật tốt để lôi kéo nhân tài a.
"Thiên