Thế Hoa đem tin tức này nói lại cho Thiên Nhận Tuyết cùng Thiên Đạo Lưu.
"Hoa đệ, vậy ta cũng sẽ có khả năng giống ngươi đều là song sinh Vũ Hồn sao?" Thiên Nhận Tuyết kích động cực kỳ nói.
Trong Vũ Hồn Điện ai mà sở hữu song sinh Vũ Hồn mà không mạnh đâu.
"Thế Hoa tiểu tử, đây là thật sao?" Thiên Đạo Lưu trừng muốn lồi cả mắt, tôn nữ của hắn bây giờ lại có thể biến thành song sinh Vũ Hồn Hồn Sư, tiền đồ vô lượng a.
"Ân, ta nói là sự thật." Thế Hoa nhìn hai người vui vẻ mà mỉm cười nói.
"Được, Hoa đệ, vậy chúng ta làm đi thôi." Thiên Nhận Tuyết hùng hổ nói, tương lai sức mạnh của nàng đang ở trước mắt, không thể chậm trễ được.
"Được."
...
"Tiểu Tuyết cô nương, ngươi sẵn sàng chưa?" Quang Minh Nữ Thần Điệp nhìn về phía trước mắt cô nương nói.
"Ân." Thiên Nhận Tuyết xiết nắm tay nói.
"Được, vậy ta bắt đầu."
Sau câu nói đó thì Quang Minh Nữ Thần Điệp trên thân hiện lên các tia sáng ấm áp xuyên qua người Thiên Nhận Tuyết.
Một luồng ánh sáng màu đỏ từ trên thân Quang Minh Nữ Thần Điệp làm nguồn năng lượng cực kỳ lớn truyền vào cơ thể của Thiên Nhận Tuyết khiến nàng cảm giác như bị xé rách ra.
"Aaaaa..." Thiên Nhận Tuyết tiếng kêu đau đớn vang lên.
"Tiểu Tuyết không có việc gì a." Thiên Đạo Lưu lo lắng nói, việc này không có bất kỳ ghi chép nào để tham khảo nên hắn cũng rất quýnh.
"Thiên gia gia, đừng lo.
Tiền bối là đang cải tạo cơ thể của Tuyết nhi tỷ để nàng có thể hấp thu Hung Thú Hồn Hoàn, nên vẫn rất là đau đớn." Thế Hoa mặc dù cũng rất lo lắng cho Thiên Nhận Tuyết, nhưng đạo khảm này là nàng vẫn phải vượt qua.
Giống như Hoắc Vũ Hạo nhận Băng Bích Đế Hoàng Hạt hiến tế tương tự mà thôi.
Sau một canh giờ thì cơ thể của Quang Minh Nữ Thần Điệp biến mất, chỉ để lại một cái Hồn Hoàn màu đỏ tươi với hai kim văn bên trên.
Đây là 20 vạn năm Hung Thú Hồn Hoàn của Quang Minh Nữ Thần Điệp.
Hồn Hoàn sau khi chui vào cơ thể của Thiên Nhận Tuyết thì xung quanh tạo thành một lớp kén, bao bọc cơ thể nàng ở bên trong.
"Cuối cùng cũng bình ổn lại." Thế Hoa nhìn mọi thứ đã ở trong tình trạng bình ổn thì thở phào nói.
"Thế Hoa tiểu tử, coi như lần này ta đa tạ cả Thiên gia nhất mạch cảm tạ ngươi vì đã cho tiểu Tuyết cơ duyên này." Thiên Đạo Lưu xoay đầu nhìn qua Thế Hoa chân thành nói, có thể nói cơ duyên này đối với tôn nữ của hắn mà nói là rất trọng yếu.
"Thiên gia gia, không có việc gì.
Dù sao nàng cũng đã ở với ta lâu như vậy, hơn nữa cơ duyên này cũng chỉ có nàng mới có thể đáp ứng điều kiện, nên ngươi cũng đừng quá khách khí như vậy." Thế Hoa lắc đầu nói.
"Ngươi a, đôi khi quá chững chạc."
"Tính ta đã là như vậy rồi.
Nhưng sau khi Tuyết nhi tỷ nhận được cơ duyên này thì chắc hẳn Thiên gia gia phải khổ cực rồi." Thế Hoa bán cái nút nhìn về Thiên Đạo Lưu.
"Không phải là thêm 9 cái Hồn Hoàn thôi sao? Ta bộ xương già này vẫn lo được." Thiên Đạo Lưu tự tin nói.
"Không phải vấn đề đấy, mà là tận dụng toàn bộ tiềm năng của song sinh Vũ Hồn."
"Tiềm năng? Không phải là hơn người thường 9 cái Hồn Hoàn sao?"
"Không phải, mà là hơn Thần chi bình thường một cái Thần vị."
"Thần...Thần vị? Thêm một cái Thần vị?" Thiên Đạo Lưu liền há hốc mồm, đây là cái gì tầng thứ tư duy.
Một người có được một Thần vị đã là phúc ba đời, mà ngươi đây muốn 2 cái, đây không phải là muốn thượng thiên sao?
"Ân, song sinh Vũ Hồn người sỡ hữu có thể đạt được thành tựu "Song Thần nhất thể", đây mới là hạn mức cao nhất." Thế Hoa gật đầu nói.
Đường Tam hai cái Vũ Hồn đều làm được, không lý nào Thiên Nhận Tuyết không làm được.
"Thế Hoa tiểu tử, người không phải không biết là muốn kiếm Thần chi dấu vết khó như lên trời a." Thiên Đạo Lưu vẻ mặt khó coi nói.
Hắn nghe "Song Thần nhất thể" cái cụm từ này thì cũng rất thèm, nhưng tìm kiếm thêm một Thần chi nữa thật sự khó a.
Hắn lại cũng không thể mặt dày đem Thiên Nhận Tuyết đến Hải Thần Đảo a.
"Cái này không có việc gì, chỉ cần Thiên gia gia ở trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm tìm cho ta niên hạn cao nhất Ám Ma Tà Thần Hổ là được."
"Ý của ngươi là đầu kia 6 vạn năm Ám Ma Tà Thần Hổ sao?" Thiên Đạo Lưu kinh ngạc nói.
Ám Ma Tà Thần Hổ, biến dị của Hồn Thú Bạch Hổ, do bị Tà Ác Thần Vương phụ thể mà Quang Minh thuộc tính biến hoá thành Hắc Ám thuộc tính.
Trên thân lông xám vằn đen, cánh dơi màu đen tượng trưng cho đoạ lạc, đuôi hổ như bọ cạp tượng trưng cho Tà Thần Câu.
Bản thân tu luyện khó khăn, nên thường xuyên thôn phệ Hồn Thú để gia tăng tu vi dẫn đến bị các Hồn Thú tộc đàn khác săn giết, vì vậy số lượng ít và vị trí nơi sinh sống không ổn định.
"Ân, nếu để cho Đông nhi tỷ hấp thu nó Hồn Hoàn, bản thân nàng sẽ được có được Tà Ác thuộc tính của Ám Ma Tà Thần Hổ, với thiên phú của nàng thì sẽ được Tà Ác Thần Vương vừa ý.
Kết hợp với sự hiện hữu của Quang Minh Nữ Thần Điệp Vũ Hồn của Tuyết nhi tỷ thì Thiện Lương Thần Vương cũng sẽ để ý đến nàng.
Lúc đó thì hai Thần vị đều được truyền xuống, song Thần vị cũng không thể nào quá khó khăn."
Bỉ Bỉ Đông bây giờ vẫn chưa gắn thêm một cái Hồn Hoàn nào vào Phệ Hồn Chu Hoàng, nên hấp thu Ám Ma Tà Thần Hổ với tu vi 6 vạn năm làm đệ nhất Hồn Hoàn cũng không tệ.
Hơn nữa hắn phân tích như thế này cũng không như thế nào vô lý.
Tà Ác cùng Thiện Lương hai vị Thần Vương này cũng đã chán ngấy Thần Giới rồi.
Qua các thời kỳ có người phù hợp với tiêu chuẩn, nhưng cả hai đều không trùng cùng một khoảng thời gian dẫn đến hai người không muốn tách nhau ra mà không truyền Thần vị.
Nếu như có hai người cùng lúc đều đạt được điều kiện của hai vị Thần Vương bọn họ thì bọn họ cũng không để ý chia sẻ Thần vị với La Sát Thần hay Thiên Sứ Thần mà sẽ ngay lập tức lập cửu khảo cho Bỉ Bỉ Đông cùng Thiên Nhận Tuyết.
"Các này thật sự được sao?" Thiên Đạo Lưu có chút nghi ngờ nói.
"Ân, không có vấn đề gì, hơn nữa giết được Ám Ma Tà Thần Hổ là chuyện tốt mà đúng không." Thế Hoa cũng không giải thích nhiều mà lại thần bí nói.
Hơn nữa nếu như thật sự không được thì về sau thành Thần lên cướp Thần vị là được.
"Được chưa, ta cũng tin tưởng ngươi." Thiên Đạo Lưu nghe vậy cũng chỉ biết cười cười, hắn tin Thế Hoa cũng không cho chủ ý ngủ ngốc.
Bằng chứng? Không phải là trước mắt cái kén sao.
Và rồi Thế Hoa cùng Thiên Đạo Lưu đều ngồi chờ lớp kén này mở ra, để chào đón tân sinh của một thiên kiêu của thời đại này.
...
Sau 2 ngày trôi qua thì chiếc kén cũng bắt đầu tách ra.
"Rắc!"
Sau vết nứt là một cánh tay quen thuộc.
Thiên Nhận Tuyết lúc này tay tách kén ra sau đó cả thân bay ra ngoài khỏi chiếc kén.
Sau lưng nàng giờ đây không còn là sáu cánh chim trắng toát nữa mà là một đôi cánh bướm màu xanh lam xinh đẹp đang phát ra các sóng năng lượng từ Quang Minh thuộc tính.
Mà kinh khủng nhất là sau lưng nàng cái một vòng màu đỏ Hồn Hoàn với hai kim văn đằng sau lưng.
"Tuyết nhi tỷ, ở đây." Thế Hoa thấy Thiên Nhận Tuyết thành công thì hướng về nàng vẫy tay la lớn.
Thiên Nhận Tuyết đang cảm nhận cả chính bản thân mình thứ hai Vũ Hồn thì nghe được tiếng nói quen thuộc liền nhìn về Thế Hoa, sau đó