Đông Quân Phủ,
Thế Hoa nhìn trong tay hộp ngọc thì hài lòng cực kỳ.
Sau khi hắn cùng Hồ Liệt Na dạo phố thì theo sự thăm dò của hắn thì thấy Hồ Liệt Na có sự chăm chú rất lớn khi nhìn vào một sợi dây chuyền.
Hắn cũng đã nhìn rất kỹ hình dáng của nó, sau đó trở về miêu tả cho Diệp Tịch Thuỷ.
Đồng thời cũng đưa cho nàng long lân, đuôi của Băng Bích Hạt cùng ưng trảo của Băng Đống Song Đầu Ưng, hi vọng nàng có thể dùng nó để làm vật liệu chế tạo.
Diệp Tịch Thuỷ nghe là để làm quà cho đồ đệ của nàng Hồ Liệt Na thì ánh mắt thâm trường nhìn về Thế Hoa, cũng gật đầu đồng ý.
Thế là sau một tuần thì cũng có được thành quả là một cọng dây chuyền cùng một chiếc Đao Khắc.
Cọng dây chuyền có màu xanh lục trong suốt óng ánh như pha lê, nhìn là biết làm từ đuôi của Băng Bích Hạt.
Ở trung tâm thì có một đầu màu trắng Yêu Hồ đang cuộn quanh một cái hoa lệ lam sắc long lân, bên trên đã được khắc nhiều loại trận pháp.
Hiển nhiên đây là một cái Hồn Đạo Khí, hơn nữa còn là cấp 8 trữ vật Hồn Đạo Khí - Bạch Hồ Niệm Băng Lân.
Có tác dụng như một trữ vật Hồn Đạo Khí, cũng có thể nhẹ nhàng đỡ được công kích toàn lực của Hồn Sư có tu vi phía dưới Phong Hào, cùng một lần toàn lực của 95 cấp Phong Hào Đấu La.
Sở dĩ có thể có được năng lực như vậy cũng bởi Bạch Hồ Niệm Băng Lân cũng đã vô hạn tiềm cận 9 cấp Hồn Đạo Khí, nhưng vẫn thiếu vật liệu nên mới không đột phá được.
Còn Đao Khắc gọi là Tuyết Ưng Đao Khắc - có chiều dài 15 cm, to bằng một ngón tay.
Cả cây đao khắc có màu băng lam cùng oánh ngọc, bên trên thân đao còn khắc những hoa văn của bông tuyết.
Còn mũi đao cứng cáp thì tràn đầy sự sắc bén, đây là làm từ ưng trảo của 2 vạn năm Băng Đống Song Đầu Ưng.
Mặc dù phẩm chất không được cao cấp như Bạch Hồ Niệm Băng Lân, nhưng với trình độ Hồn Đạo Sư hiện tại của Hồ Liệt Na, thì vẫn đủ dùng.
Sau đó hắn đi đến chỗ ở của Hồ Liệt Na, tặng đồ cho nàng đồng thời cũng gặp Diễm cùng Tà Nguyệt để đàm luận một chút việc.
...
Bích Lạc Viện, đây là nơi ở của tổ Hoàng Kim một đời.
Sau khi bái sư thì bọn họ theo sắp xếp của cao tầng Vũ Hồn Điện mà tới ở đây, coi như là phúc lợi dành cho đồ đệ của các trưởng lão.
Khi Thế Hoa tới đây thì được hai người gác cổng cung kính hành lễ.
"Thuộc hạ bái kiến công tử."
Bọn họ mặc dù không biết thân phận thực hư của Thế Hoa, nhưng trước khi chuyển công tác tới đây thì cũng đã được thông tin biết được nam hài tử trước mắt có hậu trường rất lớn, không thể nào đắc tội được.
Thế Hoa nhìn bọn họ một chút cũng khá bất ngờ, bởi 2 người này cũng đã Hồn Vương tu vi, vậy mà cũng có thể đem đi làm gác cổng, thủ bút lớn a.
"Các ngươi không cần đa lễ."
"Vậy công tử đợi một chút, để ta thông tri cho các vị bên trong."
"Không cần phiền phức như vậy, ta vào là được."
"Vậy mời công tử tự nhiên."
Đối thoại xong thì Thế Hoa cũng bước vào bên trong gia viên, ánh mắt hiếu kỳ nhìn xung quanh, đây cũng là lần đầu tiên hắn tới đây.
Cấu trúc của Bích Lạc Viện được cấu tạo theo kiểu của tứ hợp viện, có màu lam da trời nhẹ nhàng thanh tao.
Bốn hướng được bọc lại bởi các kiến trúc như khách sảnh, thư phòng, trù phòng hay phòng ngủ.
Ở giữa là một sân trống được lát ngay ngắn bằng các thạch phiến có màu xám sáng, xung quanh trồng 4 cái cây cổ thụ cao lớn, toả bóng râm xuống làm mát mẻ cả tứ hợp viên.
Nơi trung tâm thì có một hồ nước hình tròn có bán kính một mét cùng một cái tượng đá có hình một người phụ nữ đang vác một cái vại nước.
Thế Hoa thấy trong sân không có người thì nhìn thấy một nha hoàn đang tất tả chạy khắp nơi thì chắn lại hỏi.
"Ta là bằng hữu của chủ nhân ở đây, ngươi biết bọn họ ở đâu không?"
Nha hoàn nhìn thấy Thế Hoa thì biết đây là khách tới thăm, liền cung kính nói.
"Thưa công tử, Diễm thiếu gia cùng Tà Nguyệt thiếu gia đang luyện tập ở trong phòng huấn luyện, còn Hồ Liệt Na tiểu thư đang trong thư phòng đọc sách."
"Ân, được rồi.
Cảm tạ ngươi."
"Đây cũng là trách nhiệm của ta, công tử có cần ta dẫn đi không?"
"Vậy thì quá tốt rồi, ta cần gặp Na Na trước, ngươi dẫn ta tới thư phòng a."
"Vậy công tử đi theo ta."
Đi theo nha hoàn tới chỗ thư phòng, Thế Hoa ra hiệu nàng lui xuống, hắn muốn tạo cho Hồ Liệt Na bất ngờ.
"Cốc, cốc, cốc."
"Là ai vậy a?" Hồ Liệt Na tiếng nói vang lên.
"Là ta a, Na Na."
"Cộc, cộc, cộc..." Tiếng bước chân vội vàng hướng về cánh cửa, sau đó cảnh cửa được mở ra.
"Thế Hoa ca ca!"
Hồ Liệt Na mở cửa thấy đang mỉm cười Thế Hoa thì vui vẻ ôm hắn.
Nhưng không giống những lần trước lâu như vậy, nàng ôm xong thì liền thả ra.
Dù sao nữ hài tử nàng cũng sợ bị người nhìn thấy a.
"Ân, ngươi vẫn không nghe lời ta a." Thế Hoa nhìn vào bên trong thấy một chồng sách cao hơn cả Hồ Liệt Na thì tay nhéo một bên má của nàng, có chút sinh khí nói.
Hắn thực sự đã bảo nàng không cần cố gắng như vậy, mà nàng trong ngày nghỉ vẫn cứ như thế này thì không phải lúc trước nói là đàn gảy tai trâu sao.
"Nhưng ta cũng không muốn làm ngươi thất vọng." Hồ Liệt Na vẫn mạnh miệng nói, mặt dù nghe Thế Hoa nói vậy cũng giúp nàng yên tâm hơn phần nào, nhưng nàng cũng không muốn làm một bình hoa a.
"Ngươi a..." Thế Hoa nghe vậy thì còn càng cũng đỡ tức giận rồi, nhưng cũng phải dùng cả hai bàn tay nhéo má của nàng, coi như là giáo huấn nàng một chút vậy.
"Ô...ô...ô..." Hồ Liệt Na cũng chỉ biết đứng yên không thể động thủ mà bị "hành hạ".
"Được rồi, ta đến đây chủ yếu là tặng đồ cho ngươi."
Sau đó hắn đem ra hộp ngọc mà đưa cho Hồ Liệt Na.
Cái sau nhận được thì rất vui vẻ, nhưng có vẻ là không có ý định mở ra.
"Ngạch...Na Na, ngươi không có ý định mở ra sao?" Thế Hoa có chút kinh ngạc hỏi, không phải nữ hài thấy quà là sẽ mở ra ngay lập tức sao?
"Lão sư cũng dạy ta đối nhân xử thế, những cái quà cáp như thế này vẫn nên là nhận, nhưng không nên mở ngay trước mặt khách nhân." Hồ Liệt Na khôn khéo nói.
"Ta vẫn còn là khách nhân của ngươi sao?" Thế Hoa đầu đầy hắc tuyến.
"Không phải, không phải, Thế Hoa ca ca đừng hiểu lầm."
"Được rồi, ngươi cứ mở ra đi.
Ta nhìn ngươi cũng nhịn không được rồi." Thế Hoa lắc đầu nói.
"Vậy ta cũng không khách khí nữa." Hồ Liệt Na nghe vậy thì vui vẻ mở ra hộp ngọc, nàng cũng rất tò mò bên trong là có thứ gì.
"Oa, rất đẹp a Thế Hoa ca ca." Hồ Liệt Na thấy được bên trong một cái hoa lệ dây chuyền cùng một cái mỹ lệ Đao Khắc thì mặt đều lấp lánh lên.
"Thích không?" Thế Hoa xoa lên đầu của nàng hỏi.
"Ân, thích." Hồ Liệt Na gật đầu liên tục, nàng bản thân cũng Hồn Đạo Sư nên cũng biết được giá trị của hai thứ này.
"Cọng dây chuyền này là một cái Hồn Đạo Khí cấp 8 - Bạch Hồ Niệm Băng Lân, có khả năng...!.
Còn Đạo Khắc này gọi là Tuyết Băng Đao Khắc làm từ..." Thế Hoa cũng giải thích công dụng của bọn chúng cho Hồ Liệt Na.
"Thế Hoa ca ca, Na Na cảm tạ ngươi." Hồ Liệt Na nghe vậy thì rất cảm động.
Những vật liệu cấu tạo vật này đều là những thứ rất quý giá, cũng có thể gọi là chí bảo.
Mà hơn hết là hai thứ này được cấu tạo bởi thứ mà Thế Hoa đem về, đây mới là trọng điểm.
"Không có việc gì."
"Thế Hoa ca ca, ngươi có thể giúp ta mang dây chuyền lên được không?" Hồ Liệt Na ngượng ngùng nói.
"Cái này a...!Hảo!" Thế Hoa nghe vậy cũng đồng ý.
Sau đó nhận Bạch Hồ Niệm Băng Lân, nhẹ nhàng đi ra sau lưng của Hồ Liệt Na nói.
"Na Na, ngươi cầm mái tóc của mình lên cao được sao?"
"Được." Sau đó Hồ Liệt Na đưa cánh tay như ngọc của mình ra sau đầu, quen thuộc gom lại mái tóc màu quýt của mình, lộ ra cái cổ trắng noãn.
Thế Hoa thấy vậy thì cũng nhanh tay vòng dây chuyền qua cổ, sau đó thành công đeo nó cho Hồ Liệt Na.
"Xong rồi." Thế Hoa làm xong thì nói.
"Ân." Hồ Liệt Na nghe vậy thì xoay người đối mặt với Thế Hoa, nhìn trên cổ của hắn chiếc nhẫn màu tím.
"Tử Hà Dung Mặc Lệ, Bạch Hồ Niệm Băng Lân.
Nghe cũng rất hợp đâu." Hồ Liệt Na vui vẻ nghĩ thầm.
Nhìn Hồ Liệt Na nâng niu cọng dây chuyền xong rồi, Thế Hoa mới hỏi.
"Na Na, bây giờ ta muốn đi tìm ca ca của ngươi và Diễm, ngươi muốn đi theo không?"
"Thế Hoa ca ca muốn tìm bọn họ sao? Được, vậy để ta dẫn Thế Hoa ca ca đi." Hồ Liệt Na nghe vậy thì nhanh nhảu kéo tay Thế Hoa ra ngoài tìm phòng huấn luyện của hai người Diễm cùng Tà Nguyệt.
Nàng biết Thế Hoa cũng chưa rõ đường đi ở đây, nên tự mình dẫn đi cũng không có mao bệnh.
Thế Hoa thì vừa đi theo Hồ Liệt