Đông Quân Phủ,
"Ục, ục, ục." Đông Quân Thế Hoa sau khi luyện tập công pháp xong thì ngồi xuống tu một lượng lớn nước để làm giảm nhiệt độ của cơ thể.
"Đến bình cảnh rồi sao?" Thế Hoa cảm nhận được lĩnh ngộ của mình với công pháp đã chậm lại đáng kể, có thể nói là không thể tiến triển thêm thì liền thở dài chán nản.
"Tiểu Thế Hoa, làm sao lại thở ngắn thở dài vậy?" Một giọng nữ lúc này vang lên.
"Đông nhi tỷ, ngươi dù gì cũng sắp nhậm chức Giáo Hoàng, đừng có tuỳ tiện vào phủ của người khác như thế được không, làm vậy thì danh tiếng của ngươi đi đâu a?" Thế Hoa theo giọng nữ nhìn thấy một đạo tịnh lệ màu tím thân ảnh đang đứng trên một cành cây cao quan sát hắn thì mặt xạm lại nói.
Đây là phong thái của kẻ dẫn đầu Vũ Hồn Điện nên có sao?
"Hừ, nếu như ngươi đều đặn thăm ta thì ta cũng không tìm ngươi làm gì." Bỉ Bỉ Đông nghe vậy thì hừ nhè, liền thuấn di tới chỗ của Thế Hoa, làm là một trận động tay khiến mặt của Thế Hoa như miếng bột mì mặc người nhào nặn.
Thế Hoa nghe vậy thì túng.
Bỉ Bỉ Đông thân lúc nào cũng tu luyện gia tăng tu vi, Mã Tiểu Đào vậy mà cũng theo nàng tu luyện theo, khiến Thế Hoa khó có thể gặp được.
Mà mỗi lần các nàng xuất quan lại nói hắn không quan tâm các nàng, đây đúng là không nói lý a.
Nhưng mà nữ nhân a, bản thân họ là lý lẽ, không đùa được.
Đây là hắn nhiều năm tồn tại đúc kết ra chân lý.
"Khụ khụ, không biết Đông nhi tỷ tới đây có việc sao?" Thế Hoa lúc này mới đánh trống lảng qua chuyện khác, cãi với nữ nhân luôn ăn thiệt thòi.
"Không có việc gì liền không thể tìm ngươi sao." Bỉ Bỉ Đông không ăn hắn dạng này, liền nhào nặn một hồi mới buông tay.
"Ta nghe nói ngươi là người đề xuất ta hấp thụ Hồn Hoàn của Ám Ma Tà Thần Hổ để làm đệ nhất Hồn Hoàn cho Phệ Hồn Chu Hoàng sao?" Bỉ Bỉ Đông nhìn về phía đang xoa xoa gương mặt Thế Hoa mà hỏi.
"Ân, Đông nhi tỷ chê niên hạn của nó thấp sao?" Thế Hoa mỉm cười nói.
"Cũng không hẳn, nhưng ngươi làm sao biết một vị Thần chi sẽ vừa ý ta a." Bỉ Bỉ Đông có chút tò mò, nàng bản thân cũng đã sở hữu La Sát Thần Thần Khảo, nên không nghĩ đến sẽ có thêm một vị Thần chi vừa ý mình,
"Cái này mặc dù ta chỉ chắc chắn 8 phần, nhưng nếu Đông nhi tỷ tin tưởng ta mà nói thì có thể thừ một lần, dù sao ngươi cũng không lỗ a." Thế Hoa cũng chỉ có thể thần bí nói.
Hắn không thể nói là mình nhìn qua nguyên tác a.
Hơn nữa thuộc tính của Ám Ma Tà Thần Hổ phụ trợ cho Phệ Hồn Chu Hoàng đúng là vẫn rất thích hợp, hơn nữa niên hạn cũng vô cùng phù hợp.
Nếu như Tà Ác Thần Vương không vừa ý thì vẫn còn La Sát Thần vị chạy không được.
"Được chưa, coi như tương lai của tỷ tỷ nằm trong tay của ngươi a." Bỉ Bỉ Đông vỗ vai của Thế Hoa nói.
Nàng cũng không hỏi tới cùng, nàng biết Thế Hoa cũng sẽ không nói lời vô nghĩa.
Hơn nữa nàng tới đây cũng để thăm Thế Hoa mà thôi, săn giết Ám Ma Tà Thần Hổ chuyện này nàng cũng không có bài xích như thế nào.
"Đúng rồi, ta thấy ngươi nhìn rất chán nản, có chuyện gì khó khăn sao?"
"Ân, là các công pháp của ta đến bình cảnh, ta luyện tập mãi mà vẫn chưa giãn ra được." Thế Hoa cũng chỉ có thể diễn tả cảm giác của mình như vậy.
"Công pháp? Ý là mấy cái tự sáng tạo Hồn Kỹ của ngươi sao?" Bỉ Bỉ Đông nghĩ ngay đến những "Hồn Kỹ" thiên kỳ bách quái của Thế Hoa.
"Ân."
"Bình cảnh sao? Tiểu Thế Hoa, ngươi đã chiến đấu với Hồn Sư bao nhiêu lần rồi?"
"Chắc chỉ có mấy tên ở Thiên Ngục cùng Tuyết nhi tỷ a." Thế Hoa nhớ lại thì nói.
"Vậy có thể nói là số lần chiến đấu với Hồn Sư của Tiểu Thế Hoa rất ít, đúng không?" Bỉ Bỉ Đông nhìn thẳng vào Thế Hoa nói.
"Ân." Nghĩ lại thì đúng là rất ít, hình như cũng là 7 lần này.
Hơn nữa cũng không có đối thủ ngang tay.
"Vậy chắc hẳn là do đối chiến với ngang tầm Hồn Sư quá ít a, ta nghĩ ngươi nên đi thực chiến nhiều hơn."
"Ngang sức Hồn Sư sao?" Thế Hoa nghe vậy cũng thấy hợp lý, không có đối thủ sẽ không có cạnh tranh, vậy cũng không thể phát triển hơn được.
"Chẳng lẽ Đông nhi tỷ muốn ta đối chiến với các Hồn Sư khác sao?"
"Đúng là, nhưng không nằm trong Vũ Hồn Điện, mà là Vũ Hồn Thành Đấu Hồn Trường." Bỉ Bỉ Đông gật đầu đồng ý.
Nhưng không thể là Vũ Hồn Điện người, những người này ít nhiều sẽ nương tay.
Tốt nhất vẫn là những tên tán tu ở Đấu Hồn Trường.
"Vũ Hồn Thành cũng có Đấu Hồn Trường sao?" Thế Hoa nghe vậy có chút giật mình, tại bên ngoài Vũ Hồn Thành thì tất cả các Đấu Hồn Trường trên đại lục đều do các đại thế lực bắt tay nhau hình thành để tạo ra lợi nhuận thu về cho bản thân, nhưng không có sự nhúng tay của Vũ Hồn Điện.
Vậy mà ở Vũ Hồn Thành lại có Đấu Hồn Trường, đây chẳng phải là Vũ Hồn Thành cư dân làm giàu cho các thế lực sao?
"Ngươi đây là suy nghĩ nhiều, Vũ Hồn Thành Đấu Hồn Trường là do bản thân Vũ Hồn Điện xây dựng, không có sự nhúng tay của hai đại đế quốc hay thượng tam tông." Bỉ Bỉ Đông thấy vậy cũng giải thích.
Mặc dù Vũ Hồn Thành Đấu Hồn Trường mang lại giá trị kinh tế cho Vũ Hồn Điện không bao nhiêu, nhưng khả năng chiến đấu của các Hồn Sư thuộc Vũ Hồn Điện được tăng cao khi tham gia Đấu Hồn Tràng mới là giá trị mà Vũ Hồn Điện mới đầu tư vào.
Mài kiếm mười năm dùng một lần.
Vũ Thành Đấu Hồn Tràng đóng vai trò như một nơi mà các Hồn Sư ở Vũ Hồn Điện có thể cọ sát với nhau, mài giũa kỹ năng của mình.
Do Vũ Hồn Thành là Hồn Sư thánh địa, nên khả năng chiến đấu của các Hồn Sư ở đây không phải là gà đất chó sành.
Có những kẻ chiến đấu lâu năm mà có thể vượt cấp chiến đấu, hay những đoàn đội phối hợp nhuần nhuyễn đến mức cho dù lớn hơn hai đại cảnh giới vẫn có thể chiến đấu được.
Nên nơi đây vẫn được Vũ Hồn Điện cao tầng rất coi trọng.
"Vậy được, ta cũng muốn xem xem nơi này có gì thú vị." Thế Hoa nghe vậy thì cũng rất hứng thú với Đấu Hồn Tràng này.
"Được, vậy đi theo ta." Bỉ Bỉ Đông lúc này cũng rảnh rỗi nên cũng dẫn Thế Hoa đi, hơn nữa nàng muốn xem thực lực của hắn đã gia tăng lên đến mức độ nào.
...
Đông Quân Thế Hoa được Bỉ Bỉ Đông dẫn đi đến một căn tửu điếm nhỏ nhưng rất tấp nập, lúc này cả hai đều giả trang thành người bình thường, ném vào trong đám đông thì liền sẽ biến mất loại kia.
"Đông nhi tỷ, chúng ta không phải là tới Đấu Hồn Tràng sao? Tới đây làm gì?" Thế Hoa quan sát xung quanh thì thấy có chút kỳ lạ, nơi này mặc dù nhìn rất đông đúc, nhưng nhìn cũng không giống với Đấu Hồn Trường a.
"Hì hì, Tiểu Thế Hoa vẫn còn chưa biết cách hoạt động của nơi này a." Bỉ Bỉ Đông cười cười nói.
Trong ánh mắt khó hiểu của Thế Hoa, Bỉ Bỉ Đông đi đến chỗ của một người bán rượu, đưa ra một cái Hồng Bảo Thạch huân chương nói.
"Lão bản, đã lâu không gặp."
Lão giả nhìn thấy huân chương này thì kinh động, huân chương này bên cạnh đính hồng bảo thạch thì bên trên có hình một con nhện cùng hai chữ