Hồng Tự Phòng bên trong,
"Thế nào tiểu Thế Hoa, ở đây đấu hồn giả cũng không tệ đúng không?" Bỉ Bỉ Đông nhìn về phía đang nhắm mắt trầm tư Thế Hoa mà hỏi, cũng không quên nhấp một ngụm rượu vang đỏ bên trong ly thuỷ tinh trên tay.
"Ân, hai người này mặc dù chỉ là Hồn Tông nhưng cũng đã có thể đánh ngang tay với 53 cấp trở xuống Hồn Vương.
Hơn nữa mức độ khống chế uy lực của Hồn Kỹ cũng rất cao." Thế Hoa theo quan sát của mình mà đánh giá Hầu Hiểu Chinh cùng Bàng Uy hai người này.
Sở dĩ hai người này có thể đánh mạnh mẽ như vậy là do Vũ Hồn thuộc tính gia tăng cho hai người.
Cả hai loại Thú Vũ Hồn Thánh Quang Sư cùng Huyết Hồng Phí Phí đều là hai loại cao cấp Vũ Hồn, có thể so sánh với U Minh Linh Miêu của Chu gia, kém hơn Lam Điện Bá Vương Long cùng Bạch Hổ hai loại Thú Vũ Hồn này một khoảng không quá đáng kể.
Mà thời gian dài chiến đấu cũng khiến hai người này có một mức độ thuần thục nhất định trong việc khống chế Hồn Kỹ, tuy không phải là hoàn mỹ nhưng cũng đã cải thiện hiệu suất chiến đấu cao hơn nhiều,
Nhưng tiên thiên Hồn Lực quá thấp nên đã định trước hai người này cả đời cao lắm cũng chỉ đạt đến Hồn Vương hoặc Hồn Đế, về Hồn Thánh thì Hầu Hiểu Chinh cũng có một tia hi vọng.
"Ân, ngươi đánh giá cũng không sai, hai người này theo Thác Bạt tổng quản nói thì là Hồn Vương phía dưới đệ nhất cường giả, nhưng suốt một thập kỷ chưa từng giao đấu với nhau, nên có thể nói đây là trận đầu tiên của hai người."
"Một thập kỷ? Lâu như vậy, chẳng lẽ Vũ Hồn Thành Đấu Hồn Trường nhiều Hồn Sư như vậy sao?"
"Tiểu Thế Hoa ngươi lại đánh giá thấp nơi này, ở đây số lượng Hồn Sư rất nhiều.
Từ hai đại đế quốc lãng khách, các tông môn Hồn Sư hay là Vũ Hồn Thành cư dân, mỗi năm lưu lượng tham gia đều rất nhiều, nên suốt 10 năm chưa va chạm nhau đều rất bình thường." Bỉ Bỉ Đông nhìn nghe Thế Hoa ngữ khí có chút khó tin thì giải thích nói.
Từ trước khi Thần chi buông xuống Vũ Hồn Thành, thì nơi đây lượng Hồn Sư đến đây chưa bao giờ dừng lại.
Có kẻ muốn tìm kiếm sự khiêu chiến, có kẻ lại muốn tìm nơi vung tiền, cũng có kẻ đến chiêu mộ nhân tài.
Nhưng dưới sự kiểm soát của Thác Bạt gia tộc, thì các thiên tài Hồn Sư chưa bao giờ lọt vào trong tay của các thế lực khác.
Sau khi Nhật Nguyệt Thần Đồng buông xuống thì lưu lượng chỉ có nhiều hơn, nên số người tới Vũ Hồn Thành nói chung hay Đấu Hồn Trường nói riêng đều tăng lên theo cấp số nhân.
Nếu không có cổ tay cứng rắn của Thác Bạt Trí thì có lẽ nơi này đã loạn lạc không thể tưởng tượng được.
"Là vậy sao, chậc chậc, quy mô đúng là rất lớn a." Thế Hoa nghe vậy thì tắc lưỡi.
"Đúng rồi Đông nhi tỷ, Hẩu Hiểu Chinh người này có bối cảnh gì sao?" Thế Hoa lúc này mới hỏi thắc mắc của mình.
Người này Hồn Hoàn phẩm chất cực kỳ không đơn giản.
Kim Cương Quyền cùng Bích Hải Độc Chưởng uy lực rất lớn, dưới sự khống chế của người này đã có thể đạt đến Hồn Vương công kích.
Chưa kể hắn cũng đã đoán ra được hai loại Hồn Thú đưa cho Hầu Hiểu Chinh hai cái này Hồn Kỹ, nhưng Kim Cương Phí Phí cùng Bích Hải Linh Viên hai loại Hồn Thú này cực kỳ hi hữu.
Có một trong hai cũng đã là cơ duyên trời ban, chưa kể đến việc có được phù hợp niên hạn.
Nên nếu như nói Hầu Hiểu Chinh không có thế lực sau lưng thì hắn không tin.
"Ân, Hầu Hiểu Chinh là ngoại tôn của Minh lão trong Vũ Hồn Điện Tàng Thư Các." Bỉ Bỉ Đông thản nhiên nói, nàng lớn hơn Hầu Hiểu Chinh mười tuổi, lúc đang ở trong Tàng Thư Các nghiên cứu tư liệu cũng có gặp Minh Công cùng Hầu Hiểu Chinh.
"Thảo nào, nhưng nhìn Minh lão cùng Hầu Hiểu Chinh có lẽ không giống nhau a." Thế Hoa nghe vậy thì nhớ đến thân ảnh già nua ở trong Tàng Thư Các.
"Ân, nữ nhi của Minh lão có Vũ Hồn là Tứ Nhãn Hoang Viên, nhưng trượng phu Vũ Hồn lại là Huyết Diễm Ma Đao, nên Vũ Hồn của Hầu Hiểu Chinh lại biến dị thành Huyết Hồng Phí Phí."
"Theo ta nhớ thì Minh lão nói đây là xu hướng tốt biến dị, mặt dù không phải là Tinh Thần thuộc tính như Minh gia của bọn họ, nhưng các thuộc tính khác rất tốt.
Tuy tiên thiên Hồn Lực chỉ có 6 cấp, nhưng vấn đề về thiên phú của các đời sau có thể sẽ được cải thiện." Bỉ Bỉ Đông tiếp tục nói về những thứ mình nhớ về Hầu Hiểu Chinh, hay nói đúng hơn là Minh gia.
Minh gia với Tinh Thần thuộc tính Thú Vũ Hồn Tứ Nhãn Hoang Viên đã đi theo Thiên gia từ rất lâu trước khi cả Vũ Hồn Điện được thành lập.
Tuy Tứ Nhãn Hoang Viên chỉ là trung cấp Thú Vũ Hồn, nhưng lại cho Hồn Sư khả năng nghiên cứu cùng tư duy được gọi là đỉnh cấp.
Tổ tiên của Minh gia đã đi theo Thiên gia từ lâu để xây dựng một nền móng kiến thức về Hồn Thú vững chắc, cũng đã góp phần rất lớn vào nghiên cứu Hồn Kỹ của Lục Dực Thiên Sứ Vũ Hồn.
Mà Thiên gia cũng thực hiện nghĩa vụ bảo vệ Minh gia, cũng như tăng tài nguyên cùng nhân lực cho công cuộc nghiên cứu Vũ Hồn, Hồn Thú và Hồn Kỹ của bọn họ.
"Ta đã hiểu rồi, vậy Minh lão cho Hầu Hiểu Chinh nhiều Hồn Hoàn đỉnh cấp như vậy là để cải thiện chất lượng của Huyết Hồng Phí Phí Vũ Hồn."
"Ân, để đời sau có được thiên phú tốt hơn thì chỉ có cách cải thiện phẩm chất của Vũ Hồn thông qua Hồn Hoàn mà thôi." Bỉ Bỉ Đông cũng gật đầu đồng ý.
Việc cải thiện phẩm chất của Vũ Hồn qua từng thế hệ bằng cách hấp thụ phẩm chất cao Hồn Hoàn cũng không phải là hiếm thấy.
Tỉ như Lam Điện Bá Vương Long Vũ Hồn của Ngọc gia, theo giáo huấn của Lam Điện Bá Vương Tông mà nói thì chỉ có thể hấp thu được Hồn Thú có Long tộc huyết mạch Hồn Thú.
Nhưng nếu như gặp được loại Hồn Thú như Thái Thản Cự Viên hay Ám Kim Khủng Trảo Hùng thì Ngọc gia Hồn Sư sẽ phải bỏ qua mà tìm kiếm Hồn Thú khác sao? Câu trả lời tất nhiên là không.
Sở dĩ có điều kiện Hồn Hoàn như vậy là nhằm tăng cao huyết mạch phẩm chất của Lam Điện Bá Vương Long, hay nói đúng hơn là Long loại huyết mạch.
Bản thân Lam Điện Bá Vương Long cũng chỉ là Á Long, so với Long tộc chính thống như Quang Minh Thánh Long hay Hắc Ám Thánh Long thì chỉ được coi là kiến hôi.
Tuy thiên tính bá đạo của Á Long Vũ Hồn vẫn có thể thôn phệ khác loại Vũ Hồn khi Hồn Sư đang được thai nghén, nhưng cũng không thể chắc chắn được là Lam Điện Bá Vương Long sẽ được truyền thừa.
Nên gia tăng phẩm chất huyết mạch đúng là cách hiệu quả nhất để này để duy trì truyền thừa Vũ Hồn.
Nếu không, nhẹ thì phẩm chất Vũ Hồn bị giảm xuống (biến dị gây hại).
Mà nặng thì Vũ Hồn truyền thừa bị thôn phệ.
Nhưng đây cũng chỉ là tương đối, nhìn