Vũ Hồn Thành, Vũ Hồn Điện,
Trong phòng khách chờ,
“Chuỳ tử, lâu ngày không gặp!”
“Lão long nhà ngươi, lại mạnh hơn sao?”
“Tất nhiên, không thể rớt ở đằng sau ngươi được a.”
“Ha ha ha.”
Tiếng nói chuyện là Ngọc Nguyên Chấn cùng Đường Kính, hai kẻ mãng phu không cần đoán cũng là bạn tốt của nhau.
Tuy lúc trước thế lực của bọn hắn khó có thể giúp đỡ nhau, đó cũng là xiềng xích gia tộc khiến bọn hắn phải nghĩ cho cả tông môn, không thể bỏ cảm xúc vào việc lớn.
Nhưng nhiều năm như vậy cũng không ảnh hưởng đến mối quan hệ của hai người họ.
“Vãn bối Ninh Phong Trí, bái kiến các tiền bối!” Một giọng nam ấm áp truyền từ bên ngoài vào.
Hắn tóc dài nâu, mồm vuông, mặt như quan ngọc, cả người mang lại cảm giác nho nhã.
Thân mang hoa lệ lam trường bào, tay cầm gậy lưu ly.
Vào phòng là tân nhiệm Thất Bảo Lưu Ly Tông tông chủ Ninh Phong Trí, bên cạnh hắn là Kiếm Cốt Đấu La.
“Ân, Phong Trí, vào đi.” Đường Kính gật đầu nói.
Tuy hai tông môn bọn hắn ủng hộ cho hai đế quốc khác nhau, nhưng ba tông đồng khí chi liên cũng đã kéo dài từ thời xa xưa, bấy nhiêu không ảnh hưởng đến mối quan hệ của bọn họ.
“Ân.” Ngọc Nguyên Chấn cũng coi như đáp lại.
…
Chào hỏi một hồi, Ninh Phong Trí mới nói:
“Vũ Hồn Thành đúng là thay đổi nhiều đâu, các vị không thấy vậy sao?”
“Ân, tu luyện ở đây ta lại được gia tốc thêm 15% tốc độ tu luyện, thật đúng là bất khả tư nghị đâu.” Ngọc Nguyên Chấn cảm thán nói.
Nhưng lôi trì của ta vẫn tốt hơn, tận 25%, hắn yên lặng bồi thêm một câu.
“Liền chúng ta cũng tăng được 10%.” KIếm Cốt Đấu La cũng chia sẻ thông tin.
“Ta cũng vậy.” Đường Kính nói.
Thật ra đám người đến đây cũng bắt đầu thu thập thông tin, biết về Nhật Nguyệt Thần Đồng cùng môi trường tu luyện.
“Vãn bối sau khi cho người thu thập tình báo và trải qua nghiên cứu và kết luận, có thể nói cả Vũ Hồn Thành là một phúc địa để tu luyện, cũng tức là một nguỵ trang hoàn cảnh tu luyện tự nhiên, 15% với nguyên tố Vũ Hồn, 10% với các Vũ Hồn còn lại.”
“ Vũ Hồn Điện đúng là may mắn đâu.” Sau khi Ninh Phòng Trí nói xong, cả đám người cũng là cảm thán, có chút ghen tức.
Bởi chi phí để hoạt đông nguỵ trang hoàng cảnh tu luyện thường chiếm đến 1/3 số lượng chi phí tiêu hao mỗi năm của một tông môn.
Nếu bọn hắn có thể tiết kiệm được nhiều tiền như vậy, tông môn có lẽ đã được mở rộng hơn.
“Hảo, không nói chuyện này nữa.
Chuẩn bị cho hôn lễ của vị này Thiên Sứ Đấu La đi thôi, ta cũng tò mò đời này Thiên Sứ Đấu La thực lực.”
“Được.”
Dù sao mục đích chính của bọn họ là tìm hiếu lực lượng hiện tại Vũ Hồn Điện.
Suốt 4 năm qua, không một thám tử nào có thể vào được bên trong Vũ Hồn Thành, các thế lực muốn xem rằng rốt cuộc Vũ Hồn Điện muốn giấu bí mật gì.
…
Giữa trưa, lúc mặt trời lên cao nhất.
Trên sảnh ngoài của Vũ Hồn Điện,
“Toàn bộ người dân Vũ Hồn Thành chú ý, Giáo Hoàng miện hạ sắp xuất hiện!”
“Ùng…”.
Theo tiếng nói to lớn chính là sáu tiếng kèn tù và truyền khắp Vũ Hồn Thành.
“Nhanh lên, Giáo Hoàng sắp xuất hiện!”
“Nhường chỗ… Nhường chỗ, có hài tử… Nhường chỗ…”
Vô số người thi nhau chen chỗ để nhìn thấy vị này vô số người kính ngưỡng Giáo Hoàng.
“Thỉnh Giáo Hoàng miện hạ! Thỉnh Giáo Hoàng phu nhân!”
“Cộc…cộc…cộc…”
Hai thân ảnh từ bậc thang bước lên đài cao.
Lưu Nhược Thuỷ mang một bộ váy trắng, tóc đen rũ dài, môi son tô đỏ, đầu vương miện hoa lệ.
Nàng đang tay trong tay với Thiên Tâm Tật, người đang mang cửu cúc kim quan cùng hoàng kim giáp, chỉ khác Giáo Hoàng sáo trang bình thường là thêm chút phức tạp cùng một cái khăn choàng lưng màu đỏ.
Khi thấy Giáo Hoàng xuất hiện, toàn bộ người dân trong Vũ Hồn Thành đồng thời quỳ xuống hô to:
“Giáo Hoàng miện hạ vạn tuế! Vạn tuế! Vạn vạn tuế!”
“Giáo Hoàng phu nhân vạn tuế! Vạn tuế! Vạn vạn tuế!
Tiếng hô như sấm ghềnh rung động toàn bộ Vũ Hồn Thành.
“Miễn lễ!” Thiên Tầm Tật trên đài cao dùng Hồn Lực nói truyền vào tai của mỗi người.
…
“97 cấp!”
Được mời đến hôn lễ đại điển các thế lực cao tầng đều kinh hãi không thôi.
Phải biết Thiên Tầm Tật mới chỉ 74 tuổi mà thôi, vậy mà đã 97 cấp.
Liền lâu năm siêu cấp Đấu La như Ngọc Nguyên Chấn (96 cấp) cùng Trần Tâm (95 cấp) cũng hơn 90 tuổi.
Nhìn sắc mặt biến đổi các đại thế lực, đương đại Thất Bảo Lưu Ly Tông Ninh Phong Trí nhìn một bên âm trầm Kiếm Đấu La hỏi:
“Kiếm thúc, có chuyện gì sao?”
“Ân, Giáo Hoàng Thiên Tầm Tật đã lên 97 cấp.” Kiếm Đấu La truyền âm nói.
Ninh Phong Trí mặt cũng xạm lại, hắn biết đây cũng không phải một tin tốt.
Hắn tuy mới nhậm chức tông chủ, nhưng các kinh nghiệm của đời trước để lại cho hắn cũng không thiếu.
Bởi nếu để thêm 20 năm nữa, Thiên Tầm Tật có khả năng sẽ như một Thiên Đạo Lưu nữa, một Thiên Không Vô Địch.
Tình trạng như vậy cũng xảy ra ở các đại thế lực, nhất là hai đại đế quốc, bởi thanh kiếm treo trên cổ họ nay đã sắt bén hơn.
“Là Thần chi sao”? Tất cả các đại thế lực đều nghĩ đến sự kiện 4 năm về trước.
…
“Phong Hào Đấu La!” Ngay khi bọn hắn đang suy tư thì một tiếng nói kinh hãi phía dưới Vũ Hồn Thành xuất hiện cắt ngang bọn hắn
9 đạo thân ảnh xuất hiện trên bầu trời, ở giữa là là một người trung niên với sáu cánh chim.
Mỗi vị chín đạo Hồn Hoàn lơ lửng trên không, làm thị giác trùng kích càng thêm kinh khủng.
Hoàng Hoàng Tử Tử Hắc Hắc Hắc Hắc Hắc!
Nhất là thân ảnh ở giữa cùng thân ảnh mang kim giáp kế bên.
Hắc Hắc Hắc Hắc Hắc Hắc Hắc Hắc Hồng!
Hoàng Hoàng Tử Tử Hắc Hắc Hắc Hắc Hồng!
…
“Lộc cộc… Tám… Tám cái màu đen Hồn Hoàn.”
“Ông trời của ta, 10 vạn năm Hồn Hoàn.”
Vũ Hồn Thành phía dưới đám người đều cực kỳ hoảng sợ lẫn vui mừng, vì bọn hắn đều gặp được lực lượng trần nhà của Đấu La Đại Lục, Phong Hào Đấu La.
Hơn nữa còn có Hồn Sư Giới chí bảo, 10 vạn năm Hồn Hoàn.
Cùng với cái kia vượt nhận thức Hồn Hoàn phối trộn.
Đời này với bọn hắn coi như cũng không hối tiếc.
Khác với đang cảm thán các bình dân Hồn Sư, các thế lực đồng thời nghĩ đến một cái tên.
“Cung Phụng Điện!”
Thiên Đạo Lưu bản thân bay xuống đài cao, đứng kế bên Thiên Tầm Tật cùng Lưu Nhược Thuỷ.
“Lão phu Thiên Đạo Lưu, hôm nay muốn làm chủ hôn lễ cho nhi tử của mình, hi vọng các vị không có ý kiến.”
Theo Thiên Đạo Lưu tiếng nói vừa rơi xuống, 8 vị cung phụng còn lại đều xuống khu khách quý mà ngồi tham dự.
Không nói đến các tiểu tông môn, liền bên trên ba tông cùng hai đại đế quốc kẻ đứng đầu khoé miệng đều co quắp, trong lòng thầm mắng: “Ai dám có ý kiến a.”
...
Trong khi Thiên Đạo Lưu đang thao thao bất tuyệt về quá trình lớn lên cùng tài năng thiên phú của Thiên Tầm Tật, trong Giáo Hoàng Điện.
“Ha ha...!đại cung phụng đúng là rất yêu thương lão sư đâu!”.
Bỉ Bỉ Đông nhìn trên màn hình Hồn Đạo Khí thấy Thiên Tầm Tật đầu có ba cái hắc tuyến, cười không thôi.
“Đông nhi, ngươi sao không ra ngoài để tham dự hôn lễ đâu, ở với bọn ta làm gì?”
Mã Tiểu Đào như con cá ướp muối nằm trên ghế sofa mà nói, không có tí thục nữ nào.
Bên cạnh Ngôn Thiếu Triết mặt đều đen cùng bất đắc dĩ, đệ tử lớn rồi, không còn nghe lời hắn cái này lão phượng nữa.
Còn phụ mẫu hắn đang anh anh em em đằng sau, không cần coi cũng được.
“Còn ngươi đâu, Đào tỷ, sao không đi xem?”
“Ngươi quên trái trứng kia sao, chúng ta không thể đi xa được?” Mã Tiểu Đào