"Không ai tắm hai lần trên một dòng sông, vạn vật đổi thay cũng khiến con người thay đổi.
Ngôn thúc không cần quá bất ngờ."
"Thiếu gia nói phải." Ngôn Thiếu Triết gật đầu đồng tình với Thế Hoa, nhìn đồng hồ một chút rồi nói tiếp.
"Những tiểu hài kia ta đã sắp xếp vào một căn phòng, bây giờ thiếu gia có thể gặp bọn họ." Ngôn Thiếu Triết đứng dậy ra ngoài cửa, ý dẫn Thế Hoa đi đến chỗ đó.
Thế Hoa cũng không từ chối, ra hiệu Hồ Liệt Na 3 người đi theo.
Tuy hắn thân phận hơi nhạy cảm, để Ngôn Thiếu Triết trấn tràng sẽ là tốt nhất.
Dù sao sự xuất hiện của 97 cấp Siêu Cấp Đấu La đã nói lên đủ tất cả.
Sau khoảng 15 phút đi bộ thì cả đám người bọn họ cũng đến được căn phòng số 777.
Ngôn Thiếu Triết gật đầu với Thế Hoa sau đó mở cửa vào.
"Két!!!"
"Ầm..." Một loạt tiếng đứng dậy vang lên, 6 giọng nói lần lượt kinh hoảng vang lên.
"Viện trưởng!?"
"Là viện trưởng!?"
"Các ngươi không cần như vậy, ngồi xuống đi." Ngôn Thiếu Triết ôn hoà nói.
Hắn vốn là muốn hoà đồng với học viên, nhưng thực lực không cho phép a.
Lúc này 6 thân ảnh mới bình tĩnh ngồi xuống.
Ngôn Thiếu Triết lúc này mới nháy mắt nhìn về phía Thế Hoa, cái sau lĩnh ý thì đi vào.
"Người muốn gặp các ngươi không phải là ta mà là thiếu niên này."
Lúc này mọi ánh mắt đổ dồn về phía của Thế Hoa.
"Hắn là ai a? Sao ta chưa gặp bao giờ?" Thái Long đẩy đẩy tay bằng hữu của mình Kinh Linh hỏi.
"Ngươi là thiếu gia còn không biết thì làm sao mà ta biết." Kinh Linh nói lại, hắn là bình dân làm sao biết Thế Hoa là ai.
"Ca ca, ngươi biết hắn sao?" Thạch Mặc hỏi Thạch Ma, nhưng đáp lại cũng chỉ là một cái lắc đầu.
"Thật đẹp trai a." Độc Cô Nhạn ánh mắt dán lên trên mặt của Thế Hoa mà lẩm bẩm, mà.
Diệp Linh Linh ánh mắt nhìn Thế Hoa hơi chút tò mò vậy thôi.
Mà 6 người bọn họ quan sát Thế Hoa thì Thế Hoa cũng quan sát ngược lại bọn họ.
Thái Long mái tóc màu nâu hạt dẻ, thân hình so với đồng lứa tương đối lực lưỡng, nhìn so với Thái Thản cùng Thái Nặc đúng là cùng một khung đúc ra.
Kinh Linh có chút hơi âm u, mái tóc cùng đôi mắt đều có màu đen.
Kết hợp với dáng người cao gầy, không thể không nói là cùng với Vũ Hồn Khô Lâu của hắn có nét tương đồng cao.
Thạch Ma Thạch Mặc hai huynh đệ này thì như một ngọn núi nhỏ, khí tức trầm ổn nặng nề, có thể nói gần vẻ ngoài gần như đồng dạng.
Chỉ là Thạch Ma màu tóc đen, còn Thạch Mặc mái tóc màu vàng sáng.
Hai người này ban đầu nhìn vào thì hảo cảm cực kỳ cao.
Độc Cô Nhạn mái tóc tím, đồng tử có màu lục sậm, nét mặt yêu dị, so với Hồ Liệt Na là hai dạng mị sắc khác biệt.
Diệp Linh Linh thì mái tóc cùng ánh mắt có màu bạc ánh kim, khí tức của nàng như là một cái tuyết liên, lãnh đạm cùng lạnh nhạt.
"Mọi người tốt, để ta tự giới thiệu, ta họ kép Đông Quân, tên là Thế Hoa.
Ta đến đây là để khảo nghiệm mọi người." Thế Hoa ngắn gọn xúc tích nói.
Mà lúc này có 3 thân ảnh đứng lên, đồng thanh nói.
"Ngươi là Đông Quân Thế Hoa?" 3 thân ảnh này không ai khác là Thái Long, Độc Cô Nhạn cùng Diệp Linh Linh.
Mà hành động này của 3 người làm 3 người còn lại hết hồn, đồng thời cũng dâng lên tò mò về thân phận của Thế Hoa.
"Ân, ta hi vọng Thái Thản tiền bối, Độc Cô trưởng lão cùng Diệp trưởng lão vẫn mạnh khoẻ." Thế Hoa nói với đang đứng như trời trồng 3 người nói, hắn cũng không có ý định giấu diếm cái gì.
"Ngạch...!Công tử không cần lo, gia gia vẫn khoẻ, đôi lúc còn nhắc về công tử." Thái Nặc não nhanh chóng nhảy số, thay đổi xưng hô đáp lại.
"Đúng đúng, gia gia cũng hay nhắc về ngươi...!À không, công tử." Độc Cô Nhạn thì hơi luống cuống mới làm quen được.
"Đông Quân công tử tốt." Diệp Linh Linh thì như bình thường thay đổi xưng hô nói, tuy lạnh nhạt nhưng kính ý là không thiếu.
Cả 3 người bọn họ đều được gia gia của mình cảnh báo về một kỳ nhân tên Đông Quân Thế Hoa, nói là khi gặp thì phải thể hiện kính ý, bởi thế lực đằng sau lưng người này không phải là bọn hắn có phải dây vào.
Cả 3 người lúc đầu còn hơi không tin.
Nhưng thấy gia gia thái độ quyết liệt cùng sợ hãi, thì ghi tạc cái tên này trong lòng, để tránh mang hoạ cho gia tộc.
Chỉ là không ngờ gặp kỳ nhân sớm như vậy, tuy biết là cùng tuổi nhưng cũng không tránh khỏi quá bất ngờ.
Bọn hắn cũng không ngu ngốc cho rằng đây là hàng giả, 97 cấp Siêu Cấp Đấu La Ngôn Thiếu Triết đã là bằng chứng quá đủ.
Mà Thạch gia hai huynh đệ cùng Kinh Linh nhìn nhau, trong lòng bọn họ cũng rất ngứa ngáy muốn biết người trước mặt là ai.
"3 người các ngươi hẳn cũng biết ta rồi, chỉ còn 3 người các ngươi." Thế Hoa ánh mắt nhìn về phía còn đang ngơ ngác không biết gì 3 người.
"3 người các ngươi cũng không cần quá lo lắng, nếu như qua cuộc khảo hạch này thì về sau các ngươi cũng sẽ biết ta là ai, còn hiện giờ vẫn là nên giữ bí mật." Thế Hoa mỉm cười nói, khí tức như gió xuân như vậy dễ chịu.
"Các ngươi cũng ngồi xuống đi." Thế Hoa nói với Độc Cô Nhạn 3 người.
"Hả...Hảo."
Sau khi thấy 6 người yên vị rõ ràng thì Thế Hoa mới nói.
"Mỗi người các ngươi ở đây đều là hiếm có thiên tài trên đại lục, vạn ngươi chưa có một, đây là điều mà ta phải công nhận."
"Nhưng thiên tài chỉ đại diện cho một loại tiềm năng, tình huống thiên tài còn chưa trưởng thành, chết yểu, đồi phế hay bị giết chết vẫn có khả năng xảy ra." Thế Hoa lời nói như một gáo nước lạnh dập tắt sự kiêu ngạo mới chớm bừng của những người này.
"Trong vòng 100 năm qua, trung bình mỗi năm Vũ Hồn Điện thu nạp được 12 người có tiên thiên Hồn Lực 9 cấp, hơn 200 tên có tiên thiên Hồn Lực 8 cấp.
Nhưng có bao nhiêu người thành Hồn Đấu La là bao nhiêu? Trở thành Phong Hào Đấu La lại là bao nhiêu? Trở thành Siêu Cấp Đấu La lại còn là bao nhiêu?"
"Nên các ngươi có thể thấy, thiên tài là vô hạn, mà tài nguyên...thì là hữu hạn." Thế Hoa nói một chút thì dừng lại một chút, nhìn đám người vẻ mặt nghiêm túc thì nói tiếp.
"Mà ta đến đây để tìm những người trong số lượng vô hạn này, những tinh anh để có thể tối đa hoá công dụng của lượng tài nguyên hữu hạn kia."
"Mà các ngươi là những người đạt yêu cầu sơ bộ.
Nếu như thông qua lần khảo nghiệm này, mọi người sẽ như 3 người bọn họ đạt được đề thăng từ trước đến nay