Mỹ công tử kết hợp Tu La Kiếm, Thiên Chi Huyền Viên và Đấu Chuyển Tinh Di, hiển nhiên là nàng chưa hề tu luyện trước đó, mà là khi đối mặt với áp lực cực lớn mới đột nhiên lĩnh ngộ. Nếu không, Thiên Chi Huyền Viên có thể hoá giải công kích của Lam Mạch Thiển, nhưng sau đó nàng chém ra không phải là một kiếm bình thường này, mà là những thần kỹ khác do Đường Tam dạy mới có thể đánh bại kẻ địch và giành chiến thắng.
"Thua, vậy mà lại thua?" Ninh Thần Ân có chút thất thần đứng đó, lẩm bẩm nói.
Y thật sự không ngờ Lam Mạch Thiển lại thua. Lam Mạch Thiển có thực lực và nội tình như thế nào, y là người rõ nhất. Hai Thần Khí trọng kiếm đều có uy năng rất mạnh, hơn nữa Lam Mạch Thiển còn có Lam Kim quả mua được trên hội đấu giá. Dù cô có bị thương nặng thì vẫn có thể nhanh chóng khôi phục chiến lực đỉnh phong.
Nhưng cuối cùng Địa Âm Thiên Tinh Hoàng đã ra tay. Khi kết thúc trận đấu, Lam Mạch Thiển còn cung kính hành lễ và cảm ơn Địa Âm Thiên Tinh Hoàng, cũng không có nghi vấn gì, điều này đã chứng minh, một kiếm lúc đó của Mỹ công tử đã uy hϊếp đến tính mạng của cô, e rằng cơ hội dùng Lam Kim quả cũng không có. Cùng là tu vi Đại Yêu Vương, Lam Mạch Thiển còn là Đại Yêu Vương đỉnh phong, công kích của đối phương lại có thể uy hϊếp đến tính mạng của cô, điều này có nghĩa là gì?
"Chỉ là thua một trận mà thôi, phía sau còn rất nhiều trận đấu." Thanh âm của Đường Tam truyền đến.
Ninh Thần Ân quay đầu nhìn lại, y thấy được Đường Tam đang mỉm cười.
Ninh Thần Ân thở dài một tiếng, nói: "Thật không nhờ Mỹ thành chủ lại có thực lực mạnh như vậy. Khó trách lúc trước anh rể ta tới cầu thân lại bị cự tuyệt. Thực lực này, anh rể ta cũng chưa chắc thắng được."
Nhắc đến Kim An Quốc, nụ cười khổ trên mặt y càng đậm hơn. Tuy rằng hôm nay Lam Mạch Thiển thua, nhưng ít nhất phía trước đã có hai trận thắng, còn Kim An Quốc lại thua cả hai trận. Đối thủ hôm nay của hắn cũng không tầm thường, chính là Kim Chúc Long Vương Lữ Phù Diêu đã nhận thua Đường Tam lần trước. Mặc dù Lữ Phù Diêu thua hai trận, nhưng hắn đều chủ động nhận thua. Ở thi đấu vòng tròn không có bất kỳ tiêu hao nào. Ở vòng loại trước đó, Lữ Phù Diêu đã thể hiện ra thực lực siêu cường. Đối với Kim An Quốc, trận đấu hôm nay cũng rất khó khăn.
Mỹ công tử trở lại phòng nghỉ, trên khuôn mặt của nàng mang theo vẻ mừng rỡ. Nàng không nói chuyện với hai mẫu thân, mà ngồi xuống vị trí của mình, bắt đầu minh tưởng. Nhân cơ hội này, nàng muốn ổn định cảm ngộ vừa rồi.
Trong khoảnh khắc khi bắt đầu vẽ Thiên Chi Huyền Viên, áp lực rất lớn do đối phương mang lại gần như hoàn toàn áp chế Tu La Kiếm. Thiên Chi Huyền Viên cảm thấy một sức nặng lớn, dưới áp lực nặng nề đó, ngay cả Tu La Kiếm cũng hơi run lên. Cũng dưới áp lực này, Mỹ công tử theo bản năng dẫn đạo không gian chi lực của mình. Không ngờ tới, dưới sự điều chỉnh của Tu La Kiếm và linh cảm của nàng, cả hai đã hòa thành một thể một cách tự nhiên. Thiên Chi Huyền Viên không chỉ hoá giải công kích của đối thủ, mà còn có thêm đặc tính của Đấu Chuyển Tinh Di, cả hai hỗ trợ lẫn nhau, chẳng những hóa giải công kích mà còn mượn lực của nó. Hầu hết áp lực mà nàng phải chịu đã được Tu La Kiếm hoá giải, ngay sau đó, nàng thuận thế chém ra một kiếm.
Đó là một kiếm đỉnh cao nhất mà Mỹ công tử từng có. Khi kiếm đó chém ra, dường như nó đã mở ra một cánh cửa mới cho nàng. Ba huyết mạch trong cơ thể trong chớp mắt lấy Tu La Kiếm làm trung tâm, dường như một điều kỳ lạ đã xảy ra. Cảm giác này rất đặc biệt, thông hiểu đạo lí làm cho tinh thần nàng thông thấu. Vào khoảnh khắc đó, nàng cảm nhận được huyết mạch tương dung, thậm chí mơ hồ cảm giác được bị thiên địa bài xích.
Cảm giác đó rất giống Đường Tam đã từng mô tả, đó là khi huyết mạch siêu cấp ra đời, tự nhiên sẽ xuất hiện cảm giác bị vị diện bài xích. Mà cũng chính trong nháy mắt đó, nàng dường như đã nhìn thấy một thế giới khác, thế giới thuộc về Hoàng Giả.
Khổng Tước Vương Phi và Tô Cầm nhìn Mỹ công tử khoanh chân minh tưởng, họ không biết nàng tiêu hao quá lớn hay có lĩnh ngộ mới, nhưng đều không quấy rầy nàng, mà thủ hộ bên người nàng.
Lúc này trên mặt hai vị mẫu thân đều tràn đầy kiêu ngạo
và hưng phấn. Mỹ công tử thật sự đã đánh bại Lam Mạch Thiển. Lam Mạch Thiển không chỉ là tuyển thủ hạt giống, mà còn là tuyển thủ hạt giống hàng đầu. Ba chiến ba thắng, hiện tại nàng đã có 6 điểm tích luỹ. Điểm này khác với điểm Đường Tam mưu lợi mà có, mỗi trận đấu đều rất ác liệt, nhưng nàng lại từng bước đi về phía trước. Phá tan mọi cách trở!
Bên ngoài, sân thi đấu đang sửa chữa, tiếng hoan hô của khán giả tiếp tục dâng lên hết làn sóng này đến làn sóng khác, tất cả đều hoan hô Mỹ công tử. Ba chiến ba thắng, không ngừng chiến thắng đối thủ cường đại. Mỹ công tử dùng thực lực của mình để lấy được sự công nhận của khán giả.
Vào lúc này, các Hoàng Giả cũng không bình tĩnh.
"Các vị có ai biết lai lịch của chuôi kiếm trong tay Mỹ thành chủ không?" Thanh âm của Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng vang lên trong tai các Hoàng Giả.
Không để các vị Hoàng Giả khác lên tiếng, Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng đã đoạt trước nói: "Thiên Hồ, không phải vì Thần Khí có uy năng cường đại mà không cho dùng chứ?"
Đường Tam bị cấm dùng Hung Long, lúc ấy trong lòng Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng đã rất bất mãn. Bởi vì hắn là người duy nhất biết rõ tác dụng lớn nhất của Hung Long là giúp Đường Tam che giấu thân phận. Bây giờ không thể dùng Hung Long, trận đấu phía sau sẽ gặp rắc rối.
Mà bây giờ, Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng lại chú ý đến Mỹ công tử, hắn lập tức không chịu được nữa.
Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng nói: "Ta không có ý đó. Chỉ là ta tò mò về Thần Khí này. Sức mạnh của nó là thứ ta ít thấy trong đời. Lúc trước ở Tổ đình tinh anh đại tái, Mỹ thành chủ đã từng dùng qua, nhưng thời điểm ấy dường như chỉ có một đạo kiếm ý. Bây giờ kiếm ý đã biến thành thực thể, trở thành một kiện Thần Khí phi thường cường đại, vì vậy ta có chút tò mò. Bạch Hổ huynh có thể chỉ giáo không?"
Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng nói: "Không có, ta cũng không biết Thần Khí này từ đâu mà đến. Nhưng các ngươi có thể nghĩ là ta đưa cho nàng."
Nói ra lời này là tương đương đảm nhiệm nhiều việc. Hắn đang nói với chư vị Hoàng Giả, đừng có mơ tưởng tới cháu gái mình.
"Khụ khụ, thật ra là ta ban tặng. Ta vô tình có được Thần Khí này, còn về phần có được như thế nào thì không tiện nói." Lại là một vị Hoàng Giả lên tiếng. Chính là cha ruột của Mỹ công tử ở vị diện này, Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng.
Khoé miệng Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng giật giật, ngươi đưa sao? Ngươi đưa cái rắm! Nếu thật sự có có, ngươi thật sự có thể cho nó đi sao?
Nhưng hắn vẫn nhận ra sự che chở mà Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng thể hiện ra vào lúc này, vì vậy nên không lên tiếng mỉa mai.
Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng nói: "Thanh kiếm này rất hiếm thấy. Nó ẩn chứa lực lượng chính nghĩa và thẩm phán, có thể khắc chế tất cả âm tà, uy năng rất mạnh. Đối với các thuộc tính tiêu cực, nó có hiệu quả khắc chế càng mạnh hơn."
Đây là người bị ám ảnh bởi kiếm nhất trong các Hoàng Giả, hắn nói rằng thần kiếm này không bình thường.
"Vô cùng sắc bén, dường như có đặc tính tuyệt đối thành lập và đánh đâu thắng đó." Vô Tận Thiên Tinh Hoàng cũng lên tiếng với tư cách là người thừa nhận trực tiếp.
Các Hoàng Giả khác đều lắng nghe và không nói nhiều. Nhưng không hề nghi ngờ, bọn họ đã chú ý tới thanh kiếm này.
Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng nói: "Có thần kiếm này, đại hội luận võ chiêu thân coi như đã thực chí danh quy."
Ánh mắt của các Hoàng Giả hiển nhiên vô cùng sắc bén, từ biểu hiện trong ba trận đấu của Mỹ công tử, đặc biệt là trận này chiến thắng song Thần Khí của Lam Mạch Thiển có thể nhìn ra, Mỹ công tử gần như chắc chắn sẽ vượt qua vòng bán kết, nhất định sẽ tiến vào vòng chung kết.
Đường Tam không ở lại nữa. Trận đấu của Mỹ công tử đã kết thúc, hắn cũng muốn rời đi. Nếu không, đoán chừng tiếp theo sẽ có càng nhiều chủng tộc tới lấy lòng hắn. Bây giờ rời đi có thể tránh phiền toái.