Ninh Thần Ân tất nhiên hiểu rõ tất cả sức mạnh của Mỹ công tử đều nằm trên kiếm, thứ được đổi lấy bằng thiêu đốt huyết mạch. Nó đã đạt đến cấp độ Hoàng Giả, cùng với kiếm ý kinh khủng, y cơ bản không thể ngăn cản.
Y không có Bất Tử Kim Thân, phòng ngự dựa vào huyết mạch chi lực và đôi trọng chuỳ. Một kiếm như vậy, y thật sự không thể ngăn được.
Nếu vừa lên y đã phát động công kích, không cho nàng cơ hội thiêu đốt huyết mạch và tụ lực thì y còn có cơ hội quần chiến với nàng. Nhưng đây đang trong quá trình chuẩn bị, Mỹ công tử đã thiêu đốt huyết mạch, một kiếm này đã thành.
Đây là công kích còn mạnh hơn Thiên Địa Nhất Kiếm, thậm chí huyết mạch chi lực đều thiêu đốt. Một trận chiến này, dù Mỹ công tử thắng cũng sẽ nguyên khí đại thương.
Trận chiến này, Ninh Thần Ân thật sự không dám kiên trì chống cự, bởi vì có khả năng sẽ chết. Dù là Hoàng Giả cũng chưa chắc có thể ngăn cản được.
Mỹ công tử giống như không nghe được Ninh Thần Ân nói, nàng sải bước về phía trước, chém ra Tu La Kiếm trong tay.
Ninh Thần Ân sợ tới mức quát to một tiếng, cương khí bản thân bộc phát, giơ Bát Lăng Mai Hoa Kim Chuỳ lên đầu, thân hình hùng tráng ngồi xuống. Nhưng sau đó, y không cảm nhận được uy áp khủng bố trùng kích, ngược lại cảm thấy áp lực đã biến mất. Toàn trường lặng ngắt như tờ.
Sau cơn hoảng loạn cực độ, những gì Ninh Thần Ân cảm thấy là sự xấu hổ tột cùng. Nàng không có công kích mình mà mình lại bị doạ đến ngồi xuống.
Giờ khắc này, y biết mình đã xong. Y không có khả năng chiếm Hoàng vị, tâm tình y đã suy sụp.
"Tạch tạch tạch, tạch tạch tạch!" Đúng lúc này, âm thanh quái dị hấp dẫn sự chú ý của y. Ninh Thần Ân vô thức đứng người lên, ngây ngốc nhìn quanh.
Đầu tiên, y nhìn thấy Mỹ công tử. Quang diễm màu đỏ trên người nàng đã từ từ rút đi, khuôn mặt tái nhợt. Nàng nhắm mắt và đứng vững ở đó.
Âm thanh không phát ra từ người nàng, mà đến từ mọi hướng.
Ninh Thần Ân chăm chú nhìn quanh, y lập tức nhìn thấy vô số vết nứt xuất hiện trên các cột trụ của pháp trận phòng ngự xung quanh đài thi đấu. Vết nứt nhanh chóng lan ra, âm thanh "tạch tạch" cũng từ đó mà đến.
Y ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, vòng phòng hộ đã bị cắt ra một vết lớn. Hai vị Hoàng Giả trọng tài, hiện tại chỉ còn lại Lưu Ly Thiên Tinh Hoàng, Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng đã sớm bỏ đi không có còn dấu vết.
Tất cả màu đỏ đều ngưng tụ về một hướng, và nó đang bay về phía bầu trời.
Không biết bầu trời đã vỡ ra từ lúc nào, trên độ cao mấy nghìn mét, một khe hở khổng lồ kéo dài trăm dặm đang nuốt chửng những đám mây trắng.
Mây bay dâng lên, trong phút chốc bầu trời quang đãng, không một gợn mây!
Mỹ công tử lảo đảo, ánh mắt có chút chùng xuống, nàng phải dựa vào Tu La Kiếm trong tay chống đỡ mới miễn cưỡng không ngã xuống.
Trong sân có rất nhiều khán giả, nhưng họ chỉ có thể nghe thấy tiếng pháp trận xung quanh sân thi đấu tan vỡ. Ngay cả một số Hoàng Giả bên ngoài cũng kinh ngạc đến ngây người.
Một kiếm này ...
Bọn họ có thể chặn lại mà không bị tổn thương sao?
Hoặc là nói, bọn họ có thể ngăn được sao?
Không biết...
Trên thực tế, không ai chú ý đến Ninh Thần Ân ngồi xổm xuống, bởi vì sự chú ý của bọn họ đều nằm trên khe hở khổng lồ trên không trung.
Khe hở này thật lâu không biến mất, trời xanh không mây, chỉ có một khe hở dường như muốn nuốt chửng mọi thứ, còn có một vòng màu đỏ lóng lánh lưu lại trong lòng tất cả sinh linh.
"Mỹ thành chủ, thắng!" Khi Lưu Ly Thiên Tinh Hoàng tuyên bố, hắn không tự chủ mà gọi thân phận của Mỹ công tử, mà không phải là tên.
Một kiếm ấy đã in sâu vào trong lòng mỗi người có mặt ở đây.
Sắc mặt bốn tuyển thủ còn lại đều rất ngưng trọng.
Đương nhiên giữa bọn họ cũng có khác biệt. Sắc mặt Đường Tam ngưng trọng là vì thông qua Tu La Kiếm, hắn cảm nhận được lúc này Mỹ công tử đang suy yếu. Một kiếm vừa rồi, nàng thiêu đốt huyết mạch mới bộc phát ra được công kích mạnh mẽ chưa từng có. Đường Tam biết
rất rõ vì sao nàng làm như vậy, nhưng hắn vẫn rất đau lòng.
Rốt cuộc vẫn là vì hắn không đủ lớn mạnh nên nàng mới tự mình làm. Nếu hắn mạnh mẽ hơn thì sao nàng phải chịu khổ như vậy.
Có thể ngăn được sao? Sắc mặt các tuyển thủ khác càng thêm khó coi. Một kiếm này Ninh Thần Ân không ngăn được. Bọn họ và Ninh Thần Ân chẳng lẽ không nhận ra trọng tài mắc sai lầm mới cho Mỹ công tử đủ thời gian tụ lực. Nhưng một kiếm đó thực sự quá kinh khủng.
Không ai nói đến việc trọng tài mắc sai lầm, ngay cả Mãnh Mã Đại Yêu Hoàng cũng không nói ra. Nguyên nhân rất đơn giản, một kiếm vừa rồi của Mỹ công tử không chém về phía Ninh Thần Ân.
Thậm chí có thể nói, khi nàng xuất kiếm đã không có ý muốn so với Ninh Thần Ân, bởi vì nàng đã sớm đoán được Ninh Thần Ân sẽ nhận thua. Nàng đương nhiên có thể công kích y, nhưng với uy lực này, Ninh Thần Ân nhất định sẽ chết. Vì trọng tài mắc sai lầm, vậy nếu Ninh Thần Ân chết thì sẽ phán định như thế nào? Mắc sai lầm là hai vị Hoàng Giả, nếu chất vấn thì phải đồng thời chất vấn hai Hoàng Giả.
"Cảm ơn, cảm ơn Mỹ thành chủ." Sau khi phục hồi tinh thần, Ninh Thần Ân mới phát hiện y phục sau lưng mình đã ướt đẫm mồ hôi. Đời này, đây là lần đầu tiên y cảm giác được mình cách tử vong gần đến thế.
Y biết Mỹ công tử đã thủ hạ lưu tình, nếu không, chỉ sợ y đã không còn trên thế giới này, bị nuốt chửng giống như đám mây trên bầu trời kia. Thậm chí trong sân thi đấu sẽ không biết có bao nhiêu người bị ảnh hưởng.
Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng và Lưu Ly Thiên Tinh Hoàng đồng thời rơi xuống, đi đến bên cạnh Mỹ công tử.
Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng nhìn nàng với ánh mắt vui mừng. Một kiếm của Mỹ công tử đã khiến hắn lĩnh ngộ rất nhiều.
"Không sao chứ?" Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng hỏi.
"Vâng, ta không sao." Mỹ công tử đã kết thúc thiêu đốt huyết mạch, nhưng sắc mặt nàng như tờ giấy vàng.
Lưu Ly Thiên Tinh Hoàng nói: "Ta đưa ngươi trở về."
"Được, cảm ơn miện hạ."
Hai vị Hoàng Giả này đều rất khách khí với Mỹ công tử. Một kiếm vừa rồi của nàng không chỉ rung động toàn trường, đồng thời cũng tuyên bố với tất cả các Hoàng Giả rằng một vị Hoàng Giả mới sắp ra đời.
Mỹ công tử có điểm tích lũy cao và chiến thắng trận đấu đầu tiên, chỉ cần nàng thắng thêm một trận thì sẽ đảm bảo nằm trong ba vị trí đầu. Vì vậy, nàng đã bước một chân vào cấp độ Hoàng Giả.
Ánh sáng đầy màu sắc lập loè quanh người Lưu Ly Thiên Tinh Hoàng, hắn lập tức đưa Mỹ công tử trở về phòng nghỉ.
Sau khi miễn cưỡng hành lễ với hắn, nàng ngồi vào bảo toạ của mình, nhắm mắt dưỡng thần. Trận đấu đầu tiên kết thúc đã làm toàn trường và Tổ đình khϊếp sợ.
"Hai vị trọng tài, mời trở lại." Thanh âm Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng truyền đến từ sườn núi.
Vòng phòng hộ đã bị phá hư, không thể sửa chữa trong một thời gian ngắn nên thi đấu phải tạm dừng.
Đúng lúc này, Đường Tam bước tới trước phòng nghỉ của Mỹ công tử.
"Mỹ thành chủ, cái này cho ngươi." Nói xong, hắn đưa một trái Lam Kim quả cấp Đại Tinh Vương tới trước mặt Mỹ công tử.
Mỹ công tử đang nhắm mắt dưỡng thần và điểu chỉnh bản thân, nghe vậy liền mở mắt ra. Khi nàng nhìn thấy "Cận Miểu Lâm" lấy một trái Lam Kim quả đưa cho mình thì không khỏi sững sờ.