[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

Khúc nhạo dạo đại hôn


trước sau

Đường Tam mỉm cười nói: "Ngài cảm thấy thế nào?"

"Cái này, cảm giác này quá tốt. Nếu có năng lượng như vậy để tu luyện, cho ta chút thời gian, dù là Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng ta cũng dám tranh tài một trận."

Đường Tam mỉm cười nói: "Ngài còn nhớ ta đã từng nói đến Thần giới không? Trong Thần giới có loại năng lượng này, hơn nữa mạnh hơn ở đây gấp 10 lần. Cái này gọi là tiên linh khí. Trên vị diện này, ta chỉ có thể làm được như vậy. Hơn nữa không thể để nó tràn ra ngoài, không thể để vị diện phát hiện. Ta đã hứa với ngài, tương lai sẽ dẫn ngài về Thần giới. Đó mới là thế giới gần với vĩnh sinh, ở đó tràn đầy tiên linh khí có thể khiến ngài thăng hoa."

Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng yên lặng hấp thu tiên linh khí phiên bản đơn giản xung quanh, nhưng hắn đã không nói nên lời.


Cách đây không lâu, tiểu tử trước mặt này vẫn còn nhỏ yếu trong mắt hắn, nhưng thiên phú, tài hùng biện, cùng với khao khát thế giới bên ngoài và tương lai của cháu gái đã thuyết phục được hắn.

Mà giờ khắc này, chính thức cảm nhận được sự tuyệt vời của tiên linh khí, dường như đã mở ra một cánh cửa tới tương lai cho hắn, và sau cánh cửa ấy thật khiến người ta khao khát.

"Cảm ơn ngươi, Đường Tam. Ta hiểu được một chút rồi." Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng gật đầu với Đường Tam, sau đó không ngờ lại hơi khom người, hành lễ.

Đường Tam mỉm cười, cũng không né tránh. Xét về cấp độ và tuổi chính thức, Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng đều kém xa hắn.

"Những gì ta nói, ta nhất định sẽ làm được. Hôm nay làm phiền ngài rồi."

Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng cười ha ha, nói: "Cái này thật sự là song hỷ lâm môn. Nếu ngươi đã tạo ra tiên linh khí, vậy thời gian rời khỏi vị diện này sẽ không xa."


Đường Tam nhẹ nhàng gật đầu, ngẩng đầu nhìn lên trần tầng thứ nhất của Sinh Mệnh Chi Tháp, "Có lẽ sẽ không xa."

Mỹ công tử buông tay Đường Tam, khuôn mặt ửng đỏ đi đến bên cạnh Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng.

Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng thở sâu, nhìn cháu gái xinh đẹp của mình, nói: "Trước kia ta cảm thấy con là người may mắn, nhưng bây giờ nghĩ lại, thật ra người may mắn là ta mới đúng. Là ta may mắn trở thành ông ngoại của con nên mới may mắn có được một cháu rể như vậy. Khi sinh thời có thể đi xem thế giới bên ngoài, đi xem thế giới cấp độ cao hơn."

Mỹ công tử ngẩng đầu, mỉm cười nói: "Cái này gọi là duyên phận, phải không?"

Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng cười, "Không phải là duyên phận sao? Tiểu tử, đi thôi. Ngày mai đón dâu ngươi cũng phải cẩn thận. Không dễ dàng như vậy đâu. Ha ha ha!" Nói xong, mặc dù rất không nỡ tiên linh khí, nhưng hắn vẫn dẫn Mỹ công tử rời Cung Lam Kim. Hắn chính là vị khách thứ nhất của Cung Lam Kim.


Đưa mắt nhìn bọn họ rời đi, nụ cười trên mặt Đường Tam dần thu lại, trong mắt hiện lên vô số cảm xúc.

Kiếp trước mình đã không cho nàng một hôn lễ long trọng, vậy kiếp này coi như là đền bù tiếc nuối của kiếp trước.

Tiểu Mỹ, Tiểu Vũ, chúng ta thực sự có thể ở bên nhau một lần nữa.

Đúng vậy, hôm nay Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng đến đây đón Mỹ công tử là vì ngày mai bọn họ sẽ kết hôn. Là tân nương, Mỹ công tử không thể ở cùng tân lang trước ngày đại hôn được, hiển nhiên phải về nhà mẹ đẻ. Ngày mai, Đường Tam sẽ đến Cung Bạch Hổ đón nàng.

Ngày đại hỷ đã đến.

Tổ đình, khắp nơi đều tràn ngập vui sướng.

--------------------

Trong góc một tửu quán vắng vẻ nào đó.

Một người mặc áo choàng xám đã sớm đợi ở đó, trước mặt có một ly rượu mạch, nhưng vẫn chưa hề động đậy.
Đột nhiên, vầng sáng nhu hoà sáng lên, sau đó, một thân ảnh xuất hiện ở ghế đối diện.

Cảm giác được vị này đến, thân thể người áo xám khẽ run lên.

Nếu lần gặp mặt trước, y có thể thoáng bắt được một tia dấu vết của đối phương thì lần này, cho dù đối phương ngồi trước mặt mình, y cảm thấy không có dấu vết như trước.

Rốt cuộc là tồn tại như thế nào?

Y đã từng đoán tuy nhiên không dám khẳng định. Nhưng lần này, y gần như có thể xác định, ngồi trước mặt mình là một Hoàng Giả. Chỉ có Hoàng Giả mới có thực lực như thế.

"Chuẩn bị tốt chưa?" Đối phương hỏi với giọng nói vô cùng bình thường. Giọng nói này, mỗi lần y nghe thấy đều khác nhau, nhưng
với người áo xám, hắn có thể xác định người mỗi lần mình nhìn thấy chỉ là một người.

"Đã sớm chuẩn bị tốt rồi. Thù lao đâu?" Người áo xám nói.
Đối phương đưa qua một chiếc nhẫn trữ vật. Người áo xám nhận lấy nó, đeo lên ngón tay của mình, sau đó, khí tức của y đã thả lỏng hơn một chút.

"Đều cho ta? Ngươi không sợ ta không giữ lời hứa sao? Không cần lưu lại một phần đợi đến khi mọi chuyện thành công?" Người áo xám hỏi.

"Sau khi chuyện thành công, khả năng ta không có thời gian gặp ngươi, vì vậy ta đưa hết cho ngươi trước. Không có gì phải sợ, nếu Ảnh Ma tộc không có chút danh dự đó thì đoán chừng các ngươi đã sớm không còn tồn tại. Ngươi chỉ cần đem hai đồ vật này vào vị trí, nhiệm vụ của ngươi sẽ kết thúc."

Vừa nói, bóng người không thấy rõ thân ảnh lấy ra hai đồ vật giống như cái đĩa đưa cho người áo xám.

"Được. Ta nhất định làm được." Người áo xám nhận lấy hai đồ vật.

Sau đó, thân ảnh đối diện đã lặng yên biến mất. Trong ánh mắt y thậm chí có hơi hoảng hốt, dường như cho tới giờ đối phương chưa từng tồn tại.
Cúi đầu nhìn xuống hai chiếc đĩa trên tay rồi cẩn thận cất chúng đi. Lúc này thân hình mới nhu hoá, hoá thành một bóng đen nhạt, lặng yên tiêu tán trong bóng đêm.

--------------------

Tổ đình.

Sáng sớm, trên bầu trời vẫn là mây trắng giăng đầy, có lẽ bởi vì không có ánh mặt trời chiếu sáng, thời tiết có vẻ hơi lạnh và ẩm ướt.

Mặc dù trời chưa sáng rõ, nhưng trên đường phố đã rất đông. Đắm mình trong màn mưa tí tách, Yêu Quái Tộc và Tinh Quái Tộc đều nở nụ cười hạnh phúc trên khuôn mặt.

Đây chính là Sinh Mệnh Chi Thủy chân chính. Được Sinh Mệnh Chi Thủy thấm vào, bọn họ đều cảm thấy cơ thể mình từng giây từng phút đều thăng hoa.

Hôm nay mưa bắt đầu từ rất sớm, hơn nữa lớn hơn thường ngày một chút. Cho dù hạt mưa rơi xuống mặt đất cũng bốc lên khí tức sinh mệnh nồng đậm. Được năng lượng sinh mệnh nuôi dưỡng, mỗi người đều cảm thấy sảng khoái, cả người tràn đầy sức sống.
Bọn họ đều hiểu rằng đây là lễ vật Chuẩn Hoàng đại nhân mang đến. Mà bọn họ chỉ có thể chân thành chúc phúc cho vị đại nhân này mới không phụ lòng món quà tuyệt vời của hắn.

Hôm nay là ngày đại hôn của hai vị Chuẩn Hoàng.

Mọi người tự nhiên đi về phía núi hội nghị Tổ đình.

Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng yên lặng ngồi ở ghế chủ vị trong Cung Thiên Hồ của mình, ánh mắt hắn lúc này có chút trống rỗng.

Đối với Tổ đình, hôm nay chắc chắn là một ngày lễ lớn. Hai Chuẩn Hoàng kết hôn thậm chí còn đại biểu cho xu hướng tương lai của Tổ đình, liên quan đến mối quan hệ giữa các đại chủng tộc và các Hoàng Giả. Kết quả là sẽ có vô số khả năng phát triển thiên biến vạn hoá trong tương lai.

Đã rất nhiều năm chưa tổ chức một hôn lễ long trọng như thế ở Tổ đình. Nhưng Tổ đình nhiều năm không xảy ra chuyện, gần đây lại liên tục có chuyện xảy ra, đây làm sao có thể điểm dừng?
Từ khi Mỹ công tử đến báo cáo công tác làm Tổ đình chấn động, Thiên Hồ Thánh Sơn phải chịu một trùng kích trước đó chưa từng có. Tất cả dường như đều đang thay đổi. Mỹ công tử có huyết mạch nhân loại trở thành Thành chủ thành Gia Lý, Tộc trưởng Khổng Tước Yêu tộc, và báo cáo công tác thành công.

Sau đó là Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng vẫn lạc. Trong gần 2000 năm qua không có Hoàng Giả vẫn lạc, cái chết của Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng đã trực tiếp ảnh hưởng tới cục diện Tổ đình. 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện