Tuy nhiên, không ai chú ý là, khi bọn chúng đang triệu hoán Hắc Ám Ma Hổ thì ở giữa chiến đội Sử Lai Khắc, ánh sáng màu trắng lặng yên lấp loé trên người Độc Bạch, trong không khí tựa hồ có cái gì đó đang dâng trào.
Hắc Ám Ma Hổ phát ra tiếng gào kinh người, cố gắng dùng thân thể khổng lồ của nó bao phủ năm tên Ma Hổ kia. Con Hắc Ám Ma Hổ này có khí tức Cửu giai đỉnh phong, thậm chí cường độ năng lượng còn lớn hơn. Hắc Ám nguyên tố đang điên cuồng xua đi Băng nguyên tố.
Nhưng vào lúc này, người đang ở vị trí hạch tâm thi triển tổ hợp kỹ trong lĩnh vực, tên Cửu giai Ma Hổ đột nhiên cảm thấy toàn thân lạnh lẽo, rõ ràng hàn ý đã rút đi nhiều, nhưng bờ vai lại truyền đến đau nhức kịch liệt. Trong cơn đau dữ dội, lại có hàn khí tràn vào trong người khiến tim hắn đập thật nhanh.
Hắc Ám Ma Hổ vừa mới ngưng tụ thành hình lại thiếu đi lực lượng trọng yếu nhất nên thân thể lắc lư một cái, bốn tên Bát giai Ma Hổ cũng có cảm giác dùng sai lực. Bọn họ đã hợp tác nhiều năm, việc triệu hoán chưa bao giờ phạm sai lầm, nhưng lúc này Hắc Ám Ma Hổ bất ngờ nổ tung, hóa thành một mảng sương mù lớn màu đen, lơ lửng trên không trung. Năm tên Ma Hổ nhận phản phệ mà kêu lên một tiếng đau đơn. Cửu giai Ma Hổ phun ra một ngụm máu, trên mặt tràn đầy vẻ khó tin.
Hắc Ám Ma Hổ to lớn, khí thế lẫy lừng làm khán giả nhân loại lo lắng cứ như vậy biến mất, tựa như một con ... hổ giấy màu đen!
Cây băng mâu thứ hai trong chớp mắt này như thiểm điện bắn ra, mang theo khí thế một đi không trở lại cùng khí tức cực hàn.
Cửu giai Ma Hổ không dám sơ suất, quang diễm màu đen trên người hắn đột nhiên bốc lên dữ dội hơn, không tiếc hết thảy cũng muốn cưỡng ép hóa giải Băng nguyên tố còn lại trong cơ thể mình. Một đôi hổ trảo đánh ra, huyết mạch Ma Hổ được thiêu đốt nên bộc phát tới cực hạn.
Chính vì đã đối mặt với nó nên hắn mới hiểu băng mâu đáng sợ như thế nào nên hắn không dám liều mạng. Có được tu vi Cửu giai, bản thân huyết mạch của hắn đủ mạnh nên cũng có năng lực thiêu đốt huyết mạch, giống như Vũ Băng Kỷ ngày đó.
"Oanh ---" một tiếng, băng mâu nổ tung, nhưng nó không phát nổ khi va chạm với Cửu giai Ma Hổ, mà là khi cách hắn ta 15 mét.
Bên trong băng mâu nổ tung bắn ra bốn đạo hàn quang, gần như biến mất trong nháy mắt.
Bốn tên Bát giai Ma Hổ thậm chí còn không kịp phản ứng thì bốn cây băng châm sau lần gia tốc thứ hai đã phân biệt chui vào trong mắt và xuyên qua não của bọn họ.
Đúng vậy, mục tiêu của cây băng mâu thứ hai này không phải là Cửu giai Ma Hổ. Sở dĩ bay tới hắn là vì giương đông kích tây.
Tinh Thần Lực Cửu giai đỉnh phong khống chế, cùng với huyết mạch Cửu giai ngưng tụ đã làm khả năng khống chế Băng nguyên tố của Vũ Băng Kỷ lên một trình độ mới, trước đó làm sao có thể so sánh được?
"Phanh, phanh, phanh, phanh!" Tựa như pháo hoa nở rộ, bốn tên Bát giai Ma Hổ vì băng châm nổ tung mà mất mạng. Chiến đội Sử Lai Khắc lại làm nổ đầu bốn tên đối thủ.
Mà công kích của tên Cửu giai Ma Hổ hoàn toàn rơi vào không trung. Hắn thậm chí còn thấy được biểu tình hài hước của đối phương. Trong lúc nhất thời, máu dồn lên não, hắn điên cuồng gào thét, thậm chí không quản Hắc Ám lĩnh vực bị tán loạn, hung hăng phóng tới Vũ Băng Kỷ.
Mà chờ đợi hắn chính là từng tầng băng thuẫn đột ngột mọc lên từ dướt mặt đất.
Khi băng thuẫn thứ bảy vỡ ra, Cửu giai Ma Hổ đã thiêu đốt hết huyết mạch chi lực của mình, khí tức nhanh chóng sụp đổ. Băng mâu từ trên trời giáng xuống, vẽ lên một đường cong duyên dáng, hung hăng đóng đinh hắn trên mặt đất.
Người chủ trì há to miệng! Nhìn thấy toàn bộ quá trình diễn ra trận đấu, hắn lúc này rất muốn nói mình đã đoán đúng. Quả là trong vòng sáu phút chiến đấu đã kết thúc, chỉ là, người chiến thắng thì ngược lại với dự đoán của hắn.
Ai có thể nghĩ tới chiến đội Sử Lai Khắc, trận đấu trước còn vất vả khổ chiến, trận này gặp phải năm tên đối thủ mạnh hơn cũng chỉ dùng năm phút thời gian liền đánh bại bọn chúng. Từ đầu đến cuối, xuất thủ chỉ có mình Vũ Băng Kỷ. Hắn rõ ràng là tu vi Bát giai, nhưng lại bạo phát ra chiến lực Cửu giai đỉnh phong. Khống