Tranh tài sẽ diễn ra trong ba ngày nữa, bởi vì cần chờ sứ giả Tổ đình đến giám sát, đảm bảo trận chiến này công bằng. Dù sao, nhân loại có thể thu được chín trận thắng đã là chuyện không thể tin được rồi, vì vậy rất dễ gây hoài nghi ...
Trong ba ngày này, cơ hồ khắp các ngõ hẻm đều thảo luận chuyện đó, thậm chí thỉnh thoảng còn nghe được thanh âm hô to Bạo Đầu.
So với nhân loại, Yêu Quái Tộc cơ hồ đều nhất trí cho rằng nhân loại không có khả năng chiến thắng, bởi vì trong tiềm thức họ tin rằng không cho phép nhân loại trở thành quý tộc là điều tất nhiên. Huống chi, đối thủ của chiến đội Sử Lai Khắc có danh tiếng vượt xa bọn họ, là đội ngũ được vinh danh là có khả năng chiến thắng dù có tiến về Tổ đình.
Cho nên trong ba ngày đánh cược, tổng lượng kim tiền đã đến con số phi thường kinh người. Đặt cược cho Yêu Quái Tộc chiến thắng rõ ràng chiếm thế thượng phong, dù sao, tài phú trong tay nhân loại là có hạn, cho dù trước đó chiến đội Sử Lai Khắc kiếm được không ít tiền, nhưng cũng không thể nào bằng được các quý tộc Yêu Quái.
Nhưng không biết tại sao, đột nhiên một số tiền lớn đặt cược cho chiến đội Sử Lai Khắc, vì vậy đã làm tỷ lệ đặt cược hạ xuống mấy phần. Điều này khiến các quý tộc vốn muốn đem nhiều tiền vào bàn đặt cược thời gian lập tức đổ thêm nhiều tiền hơn vào bàn đặt cược thắng bại, một lần nữa kéo tỷ lệ đặt cược về mức độ một ăn năm. Nói cách khác, nếu chiến đội Sử Lai Khắc thắng, một ăn năm!
Tranh tài còn chưa bắt đầu, nhưng ở phương diện đánh cược, nhân loại tuyệt đối đã ở thế hạ phong. Thậm chí một ít nhân loại có lý trí cũng khuyên nhủ đồng bạn bên cạnh, không nên ôm hy vọng quá lớn. Dù sao nhân loại muốn thu hoạch được danh hiệu quý tộc thật sự quá gian nan.
Chính là trong hoàn cảnh như vậy, bầu không khí trong Đấu Thú Tràng càng ngày càng trở nên khẩn trương, khiến cho những khán giả đến Đấu Thú Tràng mấy ngày trước đều vô cùng hưng phấn, do đó Đấu Thú Tràng thu được càng nhiều lợi ích, kiếm lời đầy bồn đầy bát.
Và ngày này, cuối cùng cũng đã đến.
Khi năm người Đường Tam đi vào Đấu Thú Tràng thì đều có thể cảm nhận được nay đã khác xưa. Tranh tài diễn ra vào buổi tối, nhưng nghe nói sáng sớm, xung quanh Đấu Thú Tràng đã có rất đông người, phủ Thành chủ đặc biệt phái người tới duy trì trật tự.
Nhóm Đường Tam mang mũ trùm thật vất vả mới chen đến phụ cận, sau đó yên lặng mang mặt nạ, chứng minh thân phận cho thủ vệ mới được đi vào.
Túc sát! Đây là cảm giác năm người Đường Tam đều cảm nhận được. Bầu không khí túc sát làm cho người ta một cảm giác đè nén vô hình, đến mức một người hoạt bát như Độc Bạch cũng im lặng không nói gì.
Khi chen qua đám đông, bọn họ thậm chí có thể nhìn thấy mắt của rất nhiều nhân loại đều đỏ hoe, những người đó vô cùng phấn khích, thậm chí là cuồng loạn. Trong số đó, nhất định có dân đánh bạc, nhưng nhiều hơn là những con người tràn đầy kỳ vọng, mong chờ một trận thắng lịch sử của nhân loại. Nhưng là, nhân loại có thể thắng được sao? Không có ai chắc chắn điều này. Hơn nữa, niềm tin chiến thắng ngày càng giảm xuống khi quan phương lần lượt đưa ra thông tin chính thức về trận đấu. Dù vậy, nhân loại cũng không nguyện ý từ bỏ dù chỉ có một xíu hy vọng. Bọn họ đã luôn mong chờ điều này, bọn họ thực sự đã chờ quá lâu rồi!
Người duy nhất không căng thẳng có lẽ chính là Đường Tam. Hắn không những không hồi hộp, thậm chí còn có chút hưng phấn. Cảm xúc này đã lâu không xuất hiện, ít nhất là từ khi Mỹ công tử bế quan thì không xuất hiện nữa.
Nhân loại gắn kết có lẽ bắt đầu từ chính trận đấu này. Tổ chức Cứu Thục hy vọng nhất, không phải là muốn đem thành Gia Lý trở thành đại bản doanh của nhân loại sao? Cho nên bọn họ mới không tiếc tất cả đưa Mỹ công tử trở thành Thành chủ. Dẫu biết rõ khả năng thành công không lớn nhưng bọn họ vẫn luôn liều mạng vì điều đó. Như vậy, vì Mỹ công tử, vì nhân loại, vì gắn kết ban sơ này để chiến đội Sử Lai Khắc hoàn thành đi.
Tên Thị Huyết Ma Viên đã đợi sẵn ở đó, thấy năm người Đường Tam đi đến, sắc mặt hắn nghiêm túc đi lên đón, dẫn bọn họ đi tới phòng