Sau mười trận đoàn chiến, toàn bộ chiến đội Sử Lai Khắc dường như đã thoát thai hoán cốt. Chân chính đối mặt với áp bách sinh tử, cho dù là kinh nghiệm thực chiến, phối hợp hay tự thân tăng lên, bọn họ đều có một bước tiến lớn. Đây cũng là điều làm Đường Tam vui mừng.
Tiềm năng của bốn đồng bạn đều rất lớn, có thể mong chờ bọn họ trong tương lai.
Mọi người cũng đã mệt mỏi nên quay trở lại phòng mình nghỉ ngơi.
Đường Tam đi đến bên giường, gian phòng lần này có thể nhìn thấy bên ngoài Đấu Thú Tràng. Mở cửa sổ ra, trong mơ hồ thỉnh thoảng còn nghe được tiếng hoan hô, rõ ràng là thanh âm của nhân loại.
Thắng lợi hôm nay của bọn họ có ảnh hưởng vô cùng to lớn với nhân loại trong thành Gia Lý. Nhưng Linh Tê Lộc Yêu Vương nói không sai, chính vì ảnh hưởng lớn nên càng mang đến nhiều kiêng kỵ. Đối với Yêu Quái Tộc, để ngăn chặn những khả năng mới xuất hiện như thế này chỉ cần gϊếŧ chết bọn họ là được. Chuyện đó quá đơn giản. Tổ đình nhất định phải đi, nếu không đi thì mọi công sức trước đó đều uổng phí. Đường Tam muốn tìm cơ duyên cho đồng bạn, đồng thời cũng vì chính mình. Con đường thành Thần của hắn gian nan không gì sánh được, Tổ đình bên kia xem như là cơ hội thử sức, đồng thời là cơ hội lý giải sức chiến đấu cấp độ đỉnh phong ở thế giới này.
Hiệu suất làm việc của Linh Tê Lộc Yêu Vương rất cao, ngày thứ hai đã có người đến làm thủ tục quý tộc cho bọn họ. Dù là Yêu Quái Tộc hay Tinh Quái Tộc đều phải đăng ký ở một nơi gọi là Quý Tộc Viện để xác nhận thân phận của mình.
Mỗi một chủ thành đều có Quý Tộc Viện của mình, thành Gia Lý bên này tất nhiên sẽ không ngoại lệ, nó do Khổng Tước Yêu tộc nắm giữ.
Sau khi hoàn thành đăng ký, chỗ ở của bọn họ cũng được sắp xếp xong xuôi. Bọn họ đều là quý tộc, cho nên đều có quyền mua đất cùng nhà ở. Linh Tê Lộc Yêu Vương vô cùng hào phóng, là tồn tại giàu có nhất trong thành Gia Lý, là thương gia đứng hàng đầu trong Yêu Quái Tộc, hắn đã cấp cho năm người Đường Tam năm căn nhà nằm ở chỗ tương đối phồn hoa ở phía đông thành Gia Lý.
Mỗi ngôi nhà có diện tích khoảng 300 mét vuông và có sân riêng. Năm ngôi nhà nằm cạnh nhau, và chúng không quá xa quảng trường Gia Lý, tiếp giáp với sườn đông phủ Thành chủ.
Bọn họ có quyền chiêu mộ phụ thuộc đến phục vụ mình, nô ɭệ cũng có thể chiêu mộ. Nhưng nô ɭệ không được tiến vào chủ thành, chỉ có thể ở ngoài thành làm việc cho bọn họ.
Bọn họ không nhìn thấy Linh Tê Lộc Yêu Vương nữa, những chuyện này đều do thủ hạ của hắn an bài. Ngày thứ ba sau khi tranh tài kết thúc, bọn họ đã chuyển vào ngôi nhà được thu dọn sạch sẽ. Trong nhà đồ dùng đã có sẵn, không trang trí gì lộng lẫy nhưng so với học viện Cứu Thục thì tốt hơn một chút. Sạch sẽ và gọn gàng, trước sân có thực vật tô điểm, mỗi ngôi nhà có năm gian phòng, đủ để mười mấy người ở.
Sau đó một đoạn thời gian, đám người Đường Tam đều sống thầm lặng không ra ngoài. Cho đến ngày thứ mười sau khi tranh tài kết thúc, có một vị mà Đường Tam vẫn luôn chờ xuất hiện.
Đường Tam nghe được có tiếng đập cửa nên đi ra. Trong những ngày qua, ngoại trừ hắn lặng lẽ truyền tống về học viện Cứu Thục một chuyến, cùng lão sư trao đổi một số việc thì vẫn ở lại đây. Xung quanh nơi ở của họ luôn có người theo dõi. Người của Linh Tê Lộc Yêu Vương đã ám thị rằng, phần theo dõi này không phải bên Đấu Thú Tràng, mà là muốn đảm bảo bọn họ sẽ đến Tổ đình dự thi trong tương lai.
Mở cửa ra, hắn liền nhìn thấy một nam tử có dáng người khôi vĩ.
Thương thế của hắn có vẻ đỡ hơn, nhưng sắc mặt lại có chút u ám. Phía sau hắn chính là bốn tên Thị Huyết Ma Viên có thân hình cường tráng. Mỗi tên đều toát ra khí tức cường giả.
Thị Huyết Ma Viên cầm đầu là người quen, nhìn thấy Đường Tam, hắn lập tức cười híp mắt đi tới, nói: "Tu La huynh, chiến lợi phẩm của ngươi ta đã đưa tới, xử trí như thế nào ngươi tự mình làm. Tu vi của nó đã bị chúng ta phong ấn, tuỳ ngươi xử trí a. Tràng chủ đại nhân bảo chúng ta đưa nó tới đây. Thương thế cơ bản đã tốt, bất quá, ngươi vẫn phải coi chừng a."
"Đa tạ." Đường Tam nói tiếng