Đúng lúc này, một màn quỷ dị xuất hiện, những bông hoa đang chuyển sắc kia đột nhiên khôi phục lại hình dáng ban đầu, nhiệt hoa một lần nữa nở rộ, phát tán ra vầng sáng màu đỏ càng đậm hơn so với lúc trước.
Thân thể thoái mái dễ chịu làm cho bốn người vô ý dừng lại, ngay sau đó, một thanh âm quen thuộc vang lên: "Ta đã trở về."
Một thân ảnh phiêu diêu rơi xuống bên cạnh bốn người, không phải là Đường Tam hay sao?
Bốn người Vũ Băng Kỷ vui mừng quá đỗi, Độc Bạch vọt một cái đã đến bên người Đường Tam: "Ngươi cuối cùng cũng về rồi, thật sự làm chúng ta lo chết mất. Ngươi không sao chứ?" Hắn vừa nói vừa nhìn Đường Tam từ trên xuống dưới.
Nhìn qua Đường Tam tựa hồ không có thay đổi gì, nhưng Độc Bạch có Thiên Hồ Chi Nhãn, hắn mơ hồ cảm thấy trên người Đường Tam có thêm thứ gì đó. Trong mắt Độc Bạch, Đường Tam dường như có chút hư ảo, khí chất đã siêu việt hơn mấy phần.
Đường Tam nhìn thấy cột sáng lối ra đã nhỏ tới mức khó có thể nhìn thấy, nói: "Chúng ta vừa đi vừa nói, thời gian không còn nhiều lắm."
Vũ Băng Kỷ gật đầu, "Vậy ta vẫn dùng ..."
Đường Tam ngắt lời anh nói: "Không cần, Đại sư huynh, các ngươi đi bên cạnh ta là được."
Đường Tam vừa nói vừa dùng tay phải nắm bả vai Độc Bạch. Độc Bạch muốn nói gì đó nhưng lại cảm thấy một dòng năng lượng kỳ lạ mãnh liệt tràn vào cơ thể mình, khiến cho bản thân thoải mái không nói nên lời. Khí huyết dường như đang sôi trào, cảm giác ấm áp lan toả đến từng tế bào khiến cho hắn không khỏi "Ừm" một tiếng.
Hư ảnh Tam vĩ Thiên Hồ màu trắng nổi lên đỉnh đầu, ba đuôi dài đung đưa nhẹ nhàng giữa không trung. Toàn thân hư ảnh toả ra ánh sáng dìu dịu và nó đang dần mạnh lên. Linh Tê Thiên Nhãn của Đường Tam tăng lên tới cấp độ Thất giai đỉnh phong, mặc dù không thể lên được Bát giai, nhưng khí vận chi lực hắn hấp thu trong Thiên Đường Hoa Viên có thể giúp hắn tăng lên, tất nhiên đối với Thiên Hồ Chi Nhãn của Độc Bạch cũng có chỗ tốt.
Lúc này, Đường Tam đem khí vận chi lực chứa trong đan điền của mình truyền sang cho Độc Bạch, mặc dù năng lực Linh Tê Thiên Nhãn của hắn sẽ giảm xuống, nhưng nhất định là có trợ giúp rất lớn cho Độc Bạch.
Có câu uống nước không thể quên người đào giếng, nếu không có Độc Bạch, Đường Tam cũng không thể có được Thiên Hồ Biến cường đại như vậy. Hơn nữa, dù hắn không truyền cho Độc Bạch, những khí vận chi lực này sẽ tiêu tán một phần khi rời khỏi Thiên Đường Hoa Viên.
Khí vận chi lực trào lên, lạc ấn Linh Tê Thiên Nhãn hắc bạch song sắc kịch liệt xoay tròn trong đan điền, các bông hoa xung quanh lập tức xuất hiện biến hoá, từ màu lam chuyển sang màu đỏ, nhưng dù biến thành hàn hoa thì bọn chúng cũng không công kích bọn họ.
Hào quang màu trắng dần trở nên sáng hơn, cái đuôi thứ tư cũng bắt đầu chui ra, đung đưa trên không trung.
Sau khi được Đường Tam truyền khí vận chi lực vào người, Thiên Hồ Biến của Độc Bạch đã tiến lên cấp độ Thất giai Tứ vĩ Thiên Hồ.
Thân hình Độc Bạch càng thêm thon dài, đôi mắt càng thêm sáng ngời, trong con ngươi lần lượt loé ra quang mang màu trắng và màu đen.
Nếu như nói Lục giai Thiên Hồ Biến có thể cảm nhận được vận rủi tồn tại, vận rủi cùng vận khí tương sinh thì Thất giai Thiên Hồ Biến đã chân chính bắt đầu khống chế hai lực lượng này, cũng như dung hoà hai loại năng lượng tưởng chừng mơ hồ nhưng có mặt ở khắp mọi nơi.
Sau khi có bốn đuôi, Thiên Hồ tộc cơ bản đã có được năng lực tự bảo vệ bản thân, mà không chỉ thuần tuý là khống chế vận khí.
"Tiểu Đường, đây là cái gì?"
Đường Tam chỉ lối ra ở hướng xa xa, cùng đồng bạn xuất phát. Bọn họ nhanh chóng đi về phía trước, Đường Tam mới nói: "Ở sâu trong Địa Ngục Hoa Viên này có một nơi gọi là Thiên Đường Hoa Viên. Thủ hộ nơi đó là các bông hoa cấp độ Cửu giai, ta rất may mắn nên bước vào trong Thiên Đường Hoa Viên. Trong đó có được khí vận chi lực vô cùng khổng lồ, ta mang ra một chút, đã truyền hết cho ngươi rồi. Hơn nữa ở đó