[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

Đều tiến bộ


trước sau

Hiện tại hắn đã đạt được hữu nghị của Sư Hổ tộc, tương lai nếu như Sư Hổ Kiếm Thánh có thể thuận lợi phát triển ở Hoàng Kim Sư Tử tộc, thậm chí có thể ảnh hưởng nhất định đến Sư tộc. Mà Băng Nữ tộc rất có thể trở thành minh hữu tiếp theo. Mặc dù bọn họ sinh sống ở cực bắc, nhưng nếu thuyết phục được bọn họ liên hôn cùng nhân loại, như vậy, mấy chục năm sau, mọi người chính là quan hệ máu mủ tình thâm. Thậm chí, Băng Nữ tộc có thể bị đồng hoá thành một bộ phận nhân loại.

Hoàng Băng Băng đoán chừng cũng đang tự hỏi vấn đề này, Đường Tam cũng không muốn lừa nàng, bởi vì chuyện này không có ý nghĩa. Hiện tại vấn đề của Băng Nữ tộc quá nghiêm trọng. So với việc huyết mạch bị pha loãng, diệt tộc mới càng đáng sợ. Cho nên, Đường Tam cũng không quá lo lắng, dù lần này Hoàng Băng Băng không đáp ứng thì cuối cùng cũng sẽ phải thoả hiệp.

So với nhân loại yếu đuối, liên hôn với các Yêu Quái Tộc cùng Tinh Quái Tộc khác chỉ sợ nàng càng không nguyện ý, bởi vì rất có thể sẽ vượt khỏi khống chế của nàng. Tương đối mà nói, nhân loại dễ khống chế hơn.

Đường Tam đứng người lên, Hoàng Băng Băng lập tức bừng tỉnh, ngẩng đầu nhìn hắn. Đường Tam cười khổ nói: "Ta một đường bay về nên có chút mệt mỏi, muốn đến phòng tu luyện minh tưởng một hồi. Buổi tối các bạn ta sẽ trở về, đến lúc đó ta sẽ mang đồng bạn có được Băng Tinh Biến đến gặp ngài."

"Ừm, được. Ngươi đi đi." Hoàng Băng Băng nhẹ gật đầu.

Đường Tam vội vàng trở về, dù ở trong Hoàng Kim sơn cốc đã nghỉ ngơi qua, nhưng lúc đó thông qua Hồ Vĩ Xá Lợi kíƈɦ ŧɦíƈɦ Thần Thức nên tinh thần vẫn luôn căng thẳng, chưa từng được thả lỏng nên quả thực có chút mệt mỏi.

Tiến vào phòng tu luyện, cảm thụ được linh khí dồi dào bên trong, Đường Tam ngồi xuống khoanh chân minh tưởng, khôi phục lại tinh lực của mình. Hắn biết, Hoàng Băng Băng cần thời gian suy nghĩ đề nghị của hắn, thời gian này vừa vặn dành cho nàng, để nàng suy nghĩ kỹ hơn.

Thời gian từng phút trôi qua, khi sắc trời tối xuống, Đường Tam kết thúc minh tưởng, rời khỏi phòng tu luyện. Hắn đã nhận được thông tin, các đồng bạn đã trở về.

"Tộc trưởng xin chờ một lát, ta đi gặp đồng bạn trước, sau đó sẽ mang vị kia đến gặp ngài." Đường Tam nói với Hoàng Băng Băng, rồi mới rời khỏi phòng.

Nhìn bóng lưng hắn rời đi, ánh mắt Hoàng Băng Băng có chút phức tạp. Vị tộc trưởng này cơ bản cả ngày đều chìm trong suy tư. Đường Tam giảng thuật cùng phân tích rõ ràng, quan trọng nhất là hắn đã đánh trúng nguy cơ của Băng Nữ tộc. Trước nguy cơ tuyệt chủng, những vấn đề khác cũng chẳng là gì.

Nếu quả thực có thể giải quyết như lời hắn, có lẽ đó là lối thoát duy nhất của Băng Nữ tộc trong tình huống hiện tại.

Trong lòng than thầm một tiếng. Nàng biết nếu như mình đồng ý đáp ứng thì sau khi trở về chỉ sợ có rất nhiều việc cần phải làm. Muốn tộc đàn đều tán thành phương thức kết hợp với nhân loại để truyền thừa không phải là một chuyện dễ dàng.

Ra khỏi phòng, Đường Tam dựa theo ước định trước đó với lão sư, đi thẳng lên lầu và đến phòng Yêu Vương mà Trương Hạo Hiên đã mở.

Gõ cửa, cửa mở, các đồng bạn đều đã đến đông đủ.

Có thể nhìn thấy được, trên mặt mọi người đều mang theo vẻ mệt mỏi, nhưng khi bọn họ nhìn thấy Đường Tam, người đã nhiều ngày không gặp thì đều nở nụ cười hiểu ý.

Kỳ thật bọn họ không biết trong thời gian này Đường Tam đã làm gì, Trương Hạo Hiên cũng không nói cho bọn họ. Những ngày này bọn họ đều cố gắng leo núi đề thăng chính mình. Không thể phủ nhận rằng, dù tốn không ít tiền nhưng hiệu quả thật sự không tệ.

"Ta đã trở về." Đường Tam mỉm cười đi lên trước. Độc Bạch không kịp chờ đã lao đến, "Tiểu Đường, mấy ngày nay đều không thấy ngươi, ngươi đã làm gì rồi?"

Đường Tam mỉm cười nói: "Đi làm chuyện tốt a! Chanh tử sư tỷ, tinh huyết của ngươi cũng đã chuẩn bị xong. Sau khi trở về sẽ giúp ngươi chiết xuất huyết mạch, cùng với Cố Lý sư huynh."

Trình Tử Chanh sửng sốt một lát, ngay sau đó vui mừng quá đỗi, "Thật sao? Quá tốt rồi. Tiểu Đường vạn tuế, hì hì hì!"

"Còn ta, còn ta thì sao?" Độc Bạch hưng phấn hỏi.

Đường Tam bất đắc dĩ nói: "Ngươi không phải vừa mới tăng lên sao? Thiên Hồ tộc có huyết mạch đỉnh cấp, tinh huyết làm sao

dễ lấy như vậy."

"A? Không có phần ta sao?" Bọn họ chỉ biết Đường Tam tham gia hội đấu giá. Hiện tại không có tinh huyết Thiên Hồ tộc, Độc Bạch liền biết mình không có hy vọng. Mặc dù cảnh giới của hắn vừa tăng lên cách đây không lâu, nhưng mà, có ai không muốn tu vi của mình nhanh chóng tăng lên chứ?

Cố Lý châm chọc nói: "Ngươi đúng là không biết vừa lòng. Chính mình không cố gắng, lúc nào cũng dựa dẫm vào người khác."

Độc Bạch trào phúng nói: "Có bản lĩnh ngươi đừng có dùng tinh huyết."

"Được rồi, không nên ồn ào. Tất cả ngồi xuống rồi nói." Trương Hạo Hiên từ bên trong đi ra, nhìn thấy đệ tử của mình thì nụ cười liền tươi hơn vài phần. Ngày đó Đường Tam sớm rời đi, hắn cảm thấy thật là sáng suốt. Hồ Vĩ Xá Lợi khẳng định là đồ tốt hiếm có, đến mức các đại Hồ tộc đều tìm kiếm. Nhưng Linh Tê thương hội đã đảm bảo cho Đường Tam, không tiết lộ tin tức của hắn ra ngoài. Cũng không phải Linh Tê thương hội trượng nghĩa, mà là "Pháp Trận đại sư" phía sau Đường Tam quá trọng yếu!

Mọi người ngồi xuống phòng khách, Trương Hạo Hiên mở ra Thần Thức, hình thành một tấm chắn, sau đó gật đầu với Đường Tam.

Đường Tam nói: "Lần này ta cùng lão sư tham gia hội đấu giá ở Tổ đình, đúng là có rất nhiều đồ tốt. Cụ thể, chờ mọi người trở lại Hoàng Kim sơn cốc sẽ biết, đối với mỗi người đều có lợi. Vấn đề tinh huyết của Chanh tử sư tỷ cùng Cố Lý sư huynh đã được giải quyết, hẳn là đủ để các ngươi tăng lên Cửu giai đỉnh phong. Tương lai khi tấn thăng Thần cấp thì chúng ta lại nghĩ biện pháp. Mọi người gần đây tu luyện như thế nào?"

Có lẽ vì quá hưng phấn sau khi nghe được tin tốt, Trình Tử Chanh cướp lời nói đầu tiên: "Rất không tệ a! Ta ở chỗ Bất Tử Đại Yêu Hoàng thu hoạch được rất nhiều. Mỗi ngày bị ngọn lửa trên núi thiêu đốt, ta cảm thấy thân thể mình ngày càng dẻo dai, dường như huyết mạch của ta mơ hồ có tăng lên, tốt lắm. Chỉ là tiêu hao quá lớn, mỗi ngày trở về đều mệt mỏi không chịu được, may mắn ngươi cho ta đồ bổ tẩm bổ thân thể. Ta cảm thấy tích luỹ trong thời gian này còn hiệu quả hơn mấy tháng tu luyện ở học viện."

Vũ Băng Kỷ rút cục mở miệng nói: "Chỉ là có chút phí tiền." Vừa nói, ánh mắt của hắn nhìn về phía Đường Tam. Hắn mặc dù không hỏi thăm như Độc Bạch, nhưng ánh mắt nhìn Đường Tam tràn đầy mong đợi cùng u oán. Đường Tam không nói là tìm được tinhh huyết cho hắn a! Vũ Băng Kỷ tự biết năng lực của bản thân. Với huyết mạch của hắn, tu luyện đến hiện tại đã có chút miễn cưỡng. Hắn có thể tiến vào Cửu giai, nhưng muốn tu luyện đến Cửu giai đỉnh phong thì rất khó. Hơn nữa, bản thân Băng Tinh Biến có tầng cấp không cao, tiềm năng phát triển trong tương lai không thể so sánh với người khác. Đây cũng là khúc mắc trong lòng Vũ Băng Kỷ.

Độc Bạch nói: "Cảnh giới của ta sau lần tăng lên trước đó cũng không có biến hoá gì. Nhưng mỗi ngày ở núi Thiên Hồ cảm ngộ, khả năng điều khiển khí vận của ta tăng lên không ít, cũng đã hiểu được rất nhiều chuyện trước đây không hiểu. Khống chế phân biệt vận rủi cùng vận may cũng có chút tiến bộ, ta sẽ thử cho ngươi sau."

"Được." Đường Tam gật gật đầu. Nếu có đầy đủ thời gian, hắn muốn đến núi Thiên Hồ nhiều hơn để có thể tìm hiểu sâu sắc ảo diệu ở ngọn núi này. Tuy nói Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng mới là đệ nhất cường giả, nhưng trong lòng hắn, Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng mới là người từ đầu đến cuối luôn thần bí.

Vô luận là núi Thiên Hồ hay Địa Ngục Hoa Viên, hay việc ngưng tụ vận khí của toàn bộ Yêu Tinh Đại Lục, thậm chí là toàn bộ Pháp Lam tinh đều không khỏi có liên hệ đến Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng, vị chưởng khống giả thần bí của Tổ đình.  


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện