Lĩnh vực, đây là lĩnh vực của Hoàng Băng Băng, chân chính là Hàn Băng lĩnh vực!
Không hề nghi ngờ, thi triển lĩnh vực này tiêu hao rất lớn, nhưng lĩnh vực này khiến năng lực của nàng tăng lên đến cực hạn.
Hàn ý lạnh thấu xương tạo cho người ta một cảm giác áp bách khó tả. Trong đôi mắt xanh đậm của Hoàng Băng Băng, ân ẩn có vầng sáng thâm thuý loé lên. Bị một đối thủ không phải Thần cấp bức bách đến mức này, nàng thật sự có chút tức giận.
Phải biết rằng, từ lúc chiến đấu bắt đầu, người luôn bị áp chế lại là một cường giả Thần cấp như nàng! Nàng thậm chí bị bức phải dùng đến năng lực bản thể mới xem như vãn hồi được đại cục.
Ánh mắt Đường Tam bình tĩnh, không có chút rối loạn nào. Hắn giơ tay lên, quang mang trên chiếc nhẫn loé sáng, sau đó, một kiện đồ vật từ trong đó bay ra.
Khi món đồ này vừa xuất hiện, tất cả xung quanh đều trở nên chậm chạp, thậm chí nó rơi xuống đất cũng chậm chạp.
Băng nguyên tố vốn dùng tốc độ kinh người lan đến chỗ Đường Tam đã biến thành chậm chạp, thậm chí suy nghĩ của Hoàng Băng Băng cũng bị ảnh hưởng.
Trì Hoãn Chi Thạch! Không sai, xuất hiện chính là vật mà Đường Tam mua được trên hội đấu giá, chính xác là Thời Không Đạo Tiêu!
Ngay cả khi là cường giả Thần cấp, Hoàng Băng Băng cũng bị Trì Hoãn Chi Thạch ảnh hưởng. Nguyên tố băng nàng đang ngưng tụ trở nên chậm chạp, hành động của nàng trở nên chậm chạp, tất cả cũng theo đó mà chậm lại.
Hoàng Băng Băng cảm thấy sửng sốt. Ngày đó nàng cũng có mặt trên hội đấu giá nên đương nhiên biết đó là thứ gì. Nhưng dù biết, nàng cũng không nghĩ tới Đường Tam lại lấy Trì Hoãn Chi Thạch ra vào lúc này. Hắn muốn làm gì? Thứ này mặc dù sẽ làm hành động trở nên chậm chạp, nhưng hắn không phải Thần cấp, chẳng phải sẽ nhận ảnh hưởng lớn hơn sao?
Ngay sau đó, sắc mặt của nàng thay đổi.
Đường Tam động, cơ hồ là ngay lập tức đã đến bên người Hoàng Băng Băng. Phá Thiên chuỳ trong tay ngang nhiên đập xuống, tốc độ không chậm lại nửa phần, cùng với trước đó không có gì khác biệt. Bị Sư Hổ Kim Cương kíƈɦ ŧɦíƈɦ, quang diễm sáng rực thiêu đốt trên cây chuỳ, mang theo năng lượng nóng cháy không gì sánh kịp, trong nháy mắt đã đến bên người Hoàng Băng Băng.
Làm sao có thể? Hắn vì sao không bị Trì Hoãn Chi Thạch ảnh hưởng?
Hoàng Băng Băng vừa kinh vừa sợ, Băng nguyên tố trong cơ thể bắn ra muốn đi ngăn cản. Một lớp áo giáp bắt đầu ngưng tụ trên người nàng. Nếu như bình thường, với tu vi của nàng, băng giáp trong nháy mắt đã ngưng tụ xong, ở trong Hàn Băng lĩnh vực đủ để ngăn chặn công kích của Đường Tam. Nhưng vấn đề là, bây giờ trong trạng thái chậm chạp, băng giáp còn chưa hoàn thành, nhưng công kích đã tới.
Hoàng Băng Băng trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, băng giáp lập tức phá toái. Nếu nàng ko phải trong nháy mắt biến mình thành một tảng băng xanh đậm thì chỉ sợ sẽ bị thương nặng.
Đường Tam không có truy kích, thân hình chậm rãi lơ lửng tại chỗ, quang mang lấp loé trong đôi mắt, kim quang như ẩn như hiện sáng lên. Hắn chuyển sang cầm búa bằng hai tay, quang diễm đỏ rực thu liễm vào trong, nhưng bản thân Phá Thiên chuỳ lại toả ra một hào quang màu vàng sậm kỳ dị.
Rõ ràng vẫn là Phá Thiên chuỳ kia, nhưng trong mắt Hoàng Băng Băng và Vũ Băng Kỷ, nó dường như đã biến lớn, có cảm giác nguy nga như núi.
Đường Tam hai tay nâng chuỳ, đưa nó lên trên đỉnh đầu, khí tức cường hãn trong nháy mắt tăng lên đến cực hạn.
Đây là .... "Thần cấp?"
Đồng tử Hoàng Băng Băng co rút lại, cỗ khí tức kia rõ ràng là cấp Thần! Hơn nữa còn vô cùng cường hãn. Lúc này Đường Tam như một Chiến Thần đỉnh thiên lập địa, Phá Thiên chuỳ trong tay đập xuống. Ánh sáng chói mắt làm Phá Thiên chuỳ tựa như một ngôi sao ầm ầm rơi xuống, căn bản không có bị Trì Hoãn Chi Thạch ảnh hưởng. Hoàng Băng Băng sợ hãi, thân thể nhanh chóng hoá thành Huyền Băng vạn năm, nhưng sâu trong lòng nàng cảm thấy mình hoàn toàn không thể ngăn trở được một chuỳ này, chỉ sợ không chết cũng bị trọng thương. Nàng căn bản không có khả năng tránh né.
"Ầm ầm!"
Cự chuỳ rơi xuống, một vòng gợn sóng ánh kim bắn ra, lực bạo tạc kinh khủng mà kịch liệt làm chấn động toàn bộ thung lũng.
Vũ Băng Kỷ dù ở khá xa nhưng cũng khắc sâu cảm nhận được uy năng kinh