Sự tình phát sinh trên đài thi đấu nhìn qua tưởng đơn giản, nhưng từ khi đôi chuỳ phát ra sóng âm công kích thì chiến đấu đã chân chính bắt đầu. Tên Mãnh Mã Yêu tộc dựa vào sóng âm trùng kích mà tạo cho mình một cơ hội, mà Đường Tam lại dựa vào Tử Cực Ma Đồng tinh thần trùng kích để tranh thủ cho mình một chút thời gian, đồng thời mượn Sư Hổ Kim Cương chủ động cưỡng ép tấn công, lúc này mới đánh trúng mục tiêu.
Thân hình khôi vĩ cố nhiên là ưu điểm lớn nhất của tên Mãnh Mã Yêu tộc, nhưng cũng vì vậy mà thiếu đi linh hoạt. Đường Tam chính là bắt lấy khuyết điểm này mới có thể một kích trúng mục tiêu.
Với thân thể của Đường Tam thì tất nhiên không thể để trọng chuỳ của đối thủ đập trúng, mà trong tay hắn không có vũ khí là vì tránh làm ảnh hưởng đến độ linh hoạt của bản thân. Nhưng đơn thuần chỉ dùng tay, công kích của Đường Tam có đủ mạnh không?
Cảm thụ của tên Mãnh Mã Yêu tộc là sâu sắc nhất.
Một chưởng nhìn rất nhẹ nhàng của Đường Tam đánh vào ngực hắn, vốn dĩ hắn còn thấy công kích này chẳng khác nào gãi ngứa cho hắn. Dù đối thủ là cường giả cấp độ Yêu Vương, chỉ cần không phải đặc biệt am hiểu công kích hay cầm trong tay Thần Khí thì muốn làm hắn bị thương rất khó, huống chi đối thủ chỉ là một nhân loại nho nhỏ.
Nhưng là, sau khi Đường Tam trở về, hắn rơi xuống đất, khi đang định tiếp tục công kích thì cảm giác được không đúng.
Trong lồng ngực, trái tim đột nhiên bị lỡ nhịp, ngay sau đó lại cảm thấy bị bóp nghẹt. Tim là hạch tâm vận chuyển huyết mạch chi lực, nhưng lúc này đồng thời xuất hiện cảm giác nóng bỏng cùng âm lãnh, ảnh hưởng đến quá trình đó. Hắn nào còn khả năng truy kích, trực tiếp ngã xuống mặt đất.
Cảm giác bùng nổ trong trái tim tấn công hắn một cách kỳ lạ.
Sau đó cơ thể hắn, nhất là trái tim truyền đến từng trận đau nhức. Sắc mặt hắn trở nên trắng bệch, màu ám kim trên người theo đó mà mờ đi rất nhiều.
Làm sao có thể? Tại sao lại như vậy? Nhân loại này đã làm như thế nào?
Trong mắt tên Mãnh Mã Yêu tộc tràn đầy ngạc nhiên.
Mà lúc này, Đường Tam cũng đang quan sát biến hoá trên người Mãnh Mã Yêu tộc. Nhìn thấy sắc mặt đối phương thay đổi, khí tức trong nháy mắt suy sụp, hắn biết mình đã thành công.
Một chưởng nhẹ nhàng kia dễ dàng ngăn cản được sao? Một chưởng đó có thể nói là ngưng tụ một thân thực lực của Đường Tam a!
Trong một chưởng kia gồm ba năng lực: Khổng Tước Biến, Sư Hổ Biến cùng Lam Ngân Hoàng.
Tác dụng của Sư Hổ Biến ở chỗ, Sư Hổ Kim Cương trong nháy mắt thôn phệ, làm giảm lực phòng ngự siêu cường của hắn. Huyền Thiên Công cũng thôn phệ một bộ phận huyết mạch chi lực, làm phòng ngự ở ngực tên Mãnh Mã Yêu tộc yếu bớt. Sau đó nhân cơ hội này, Khổng Tước Biến lực lượng không gian thi triển, đem công kích của Đường Tam truyền tống vào trong người tên Mãnh Mã Yêu tộc. Mà Lam Ngân Hoàng thì phát ra hai cỗ khí tức chí dương chí cương cùng chí âm chí nhu lúc trước hấp thu được từ núi Thiên Dương và núi Địa Âm.
Hiện tại Lam Ngân Hoàng của Đường Tam đã không thành hình, bị thay thế bởi lạc ấn Âm Dương nhị khí, nhưng trong đó lại có khí tức Lam Ngân Hoàng làm chất kết dính, duy trì cho nó ổn định.
Khi Đường Tam nghiên cứu Lam Ngân Hoàng thì phát hiện ra rằng, Âm Dương nhị khí sẽ xuất hiện trong công kích của hắn. Cho nên, không gian truyền tống vào cơ thể Mãnh Mã Yêu tộc chính là Âm Dương nhị khí.
Tên Mãnh Mã Yêu tộc không có nhiều thủ đoạn như Đường Tam, có thể dùng vận khí cùng Lam Ngân Hoàng cưỡng ép cân bằng hai khí này, cho nên bây giờ chúng đang tàn phá trong trái tim hắn.
Mặc dù hai khí này không quá mạnh, nhưng bản thân đều là thuộc tính cực hạn. Nếu tác dụng ở chỗ khác, dựa vào lực phòng ngự cực đại, tên Mãnh Mã Yêu tộc có thể chịu được, nhưng tác dụng lại ở trái tim thì ảnh hưởng rất lớn.
Cho nên một chưởng nhẹ nhàng kia được hắn mệnh danh là Khổng Tước Sư Hổ Âm Dương chưởng! Nói đơn giản thì là Tam Biến chưởng, một chưởng quy tụ tam biến.
Âm Dương nhị khí này, Đường Tam mới chỉ nắm giữ sơ bộ, uy năng của lạc ấn cũng không quá mạnh. Nhưng ba loại huyết mạch chi lực này đều điển hình, đúng nghĩa là huyết mạch cấp một a! Phòng ngự của Mãnh