Trong thiên nhiên rộng lớn, Tượng tộc mặc dù không sợ Sư tộc và Hổ tộc, nhưng khi hai bên gặp nhau vẫn sẽ có huyết mạch áp chế nhất định, phần lớn thời điểm đều không xâm phạm lẫn nhau. Nhưng Sư tộc và Hổ tộc mới là Thú Trung Chi Vương. Một là vua rừng rậm, còn một là vua trên thảo nguyên.
Nhưng khi Sư tộc và Hổ tộc đối mặt với Hoàng Kim Mãnh Mã tộc, huyết mạch không bị đối phương áp chế đã rất tốt rồi. Dù bọn họ là Hoàng kim huyết mạch nhưng cũng chỉ là huyết mạch cấp hai mà thôi, Hoàng Kim Mãnh Mã thế nhưng là huyết mạch cấp một.
Mà bây giờ huyết mạch chi lực của Sư Hổ Kiếm Thánh có thể áp chế Hoàng Kim Mãnh Mã, vậy có nghĩa là, cấp độ huyết mạch của hắn không kém đối thủ, thậm chí còn áp đảo đối thủ. Trừ Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng, còn chưa có Sư tộc và Hổ tộc nào có được cường độ huyết mạch như vậy, làm sao có thể không làm quý tộc Sư tộc và Hổ tộc ở đây khiếp sợ?
Giữa không trung, khi tiếng gầm vang lên, Đại Miêu hai tay cầm kiếm, đồng thời Sư Hổ Kim Cương tăng vọt. Tròng mắt hắn đã hoàn toàn biến thành màu đỏ rực, khoé mắt thậm chí có màu trắng lan ra bên ngoài. Trong nháy mắt này, tinh thần khí của hắn đã tăng đến đỉnh điểm, chiến ý trong lòng nở rộ, hắn đã phát huy hoàn toàn lực lượng của mình.
Song chuỳ của Hoàng Kim Mãnh Mã dựng lên, tiếp đón trọng kiếm của Đại Miêu. Đây là thuần tuý lực lượng so đấu, không cho phép có nửa điểm mưu lợi.
"Đương ----"
Tiếng va chạm đinh tai nhức óc vang lên, thậm chí làm chiến đấu trên hai đài thi đấu khác phải dừng lại trong chốc lát. Trên khán đài, phần lớn người quan chiến đều bưng kín hai tai của mình, nhưng dù vậy vẫn không tránh được tiếng ông ông làm ù tai.
Bạch kim cùng hoàng kim xen lẫn, trong nháy mắt bộc phát, thật sự là quá rung động!
Thân ảnh đỏ rực bắn lên, bay ngược ra. Nhưng thân ảnh hoàng kim cũng không dễ chịu, toàn bộ thân thể trong nháy mắt chìm xuống, hai chân ngang gối đã chôn dưới mặt đất.
Đại Miêu xoay mình trên không trung, sau đó rơi xuống mặt đất. Hắn lảo đảo lui về sau năm bước mới có thể đứng vững, sắc mặt cũng đã hơi đỏ.
Không có dừng lại, Đại Miêu thậm chí không cho mình thời gian hồi khí, sau khi đứng vững liền lấy đà phóng người lên, trọng kiếm trong tay lần nữa bốc lên hào quang đỏ rực. Sư Hổ Kim Cương hừng hực lại được thiêu đốt.
"Rống ----" Lại là tiếng gào thét giận giữ, thân thể cường tráng lại lên không trung, lần nữa chém xuống đối thủ.
Lúc này, tên Hoàng Kim Mãnh Mã tộc còn chưa kịp rút chân của mình ra thì tiếng gào thét kia làm hắn không thể không dừng lại, nhìn tên đối thủ đang nhào về phía mình.
Gia hoả này ...
Quang diễm bạch kim lần nữa rơi xuống, Hoàng kim huyết mạch lại nghênh đón. Đôi trọng chuỳ lại vung lên.
"Đương ----"
Va chạm lần thứ hai cơ hồ bộc phát chỉ sau lần đầu tiên vài giây, nhưng âm thanh không hề yếu hơn lần trước đó. Tiếng oanh minh kịch liệt cùng huyết mạch bạo tạc dẫn đến năng lượng ba động nhất thời làm vô số khán giả cùng đám quý tộc trên đài khách quý đứng lên.
Đây mới là chiến đấu bọn chúng muốn xem a! Đây mới là va chạm làm bọn chúng huyết mạch sôi trào. Quả thực là quá đã!
Thân thể Đại Miêu lại bị đánh bay ra ngoài, nhưng thân hình tên Hoàng Kim Mãnh Mã kia cũng hạ xuống, đã đến nửa đùi.
Trong nháy mắt khi rơi xuống đất, Đại Miêu đã phun ra một ngụm máu. Va chạm mãnh liệt như vậy, cường độ thân thể lại không bằng đối thủ nên tất nhiên sẽ bị thương nhẹ.
Nhưng khi phun máu ra, hắn lại nhảy lên cao, lần thứ ba chém trọng kiếm về phía đối thủ. Không có nửa điểm do dự, cũng không có ý muốn dừng lại hồi khí. Không chết liền tấn công, chính là như vậy!
"Oanh ----"
Quang diễm đỏ rực cùng năng lượng hoàng kim bạo tạc nổ tung. Lần này có thể nhìn thấy rõ trọng kiếm trong tay Đại Miêu đã bị cong, cho dù được Sư Hổ Kim Cương gia trì nhưng cũng có chút không chịu được va chạm cuồng mãnh như thế.
Lần này không giống lần trước, Đại Miêu chưa rơi xuống đất đã phun máu. Mà đối thủ của hắn, vị tuyển thủ Hoàng Kim Mãnh Mã tộc đồng thời chảy máu mũi