Thật mạnh! Quang mang trong mắt Đường Tam chợt loé, đối thủ này rõ ràng đã tu luyện đến trình độ thân kiếm hợp nhất. Có thể tu luyện tới trình độ này cũng không phải một chuyện dễ dàng.
Khi Đan Đỉnh Hạc Yêu triển khai hai cánh và bay lên không thì phía dưới, trên người tuyển thủ Thì Quang Ngạc toả ra bạch quang mờ ảo, đôi mắt hắn cũng theo đó chuyển sang màu trắng, vầng sáng vặn vẹo lấy thân thể hắn làm trung tâm khuếch tán ra.
Không cần lại gần Đường Tam cũng có thể cảm thụ được đối phương khống chế thời gian mạnh hơn Cố Lý không biết bao nhiêu lần. Đây dù sao cũng là cường giả dưới Thần cấp của bộ tộc Thì Quang Ngạc, khả năng khống chế thời gian chắc chắn vô cùng mạnh mẽ, từ cảm giác có lẽ là Cửu giai đỉnh phong. Phối hợp với cường giả Đan Đỉnh Hạc Yêu, đúng là một tổ hợp cường đại.
Đáng tiếc là, bọn họ lại gặp phải tổ hợp của Đường Tam cùng Mỹ công tử.
Nếu là thi đấu cá nhân, Đường Tam cảm thấy dù thua trận cũng không thành vấn đề thì thi đấu hao người, hắn tuyệt đối không cho phép mình thua, chủ yếu là không thể để Mỹ công tử thua. Làm sao có thể để bảo bối trân quý của mình cảm nhận được thống khổ chứ?
Đường Tam động, quang mang Truyền Tống trận bàn lấp loé. Sau một khắc hắn đã biến mất, trực tiếp triển khai truyền tống.
Ngay sau đó, hắn đã tới trước mặt tên Thì Quang Ngạc.
Đúng vậy, hắn trực tiếp mở ra phạm vi hắn khống chế thời gian mà bước vào.
Khi Đường Tam xuất hiện thì cả người dường như cứng lại, hắn đã rơi vào một thế giới có dòng chảy thời gian rất chậm.
Đối thủ hiển nhiên đã nghiên cứu qua bọn họ, cho nên tên Thì Quang Ngạc này vừa lên đã triển khai năng lực của mình trên phạm vi rộng. Cùng lúc đó, một đạo kiếm mang trên không trung như thiểm điện đâm xuống, đâm thẳng vào đỉnh đầu Đường Tam.
Nhưng cũng ngay lúc này, vị tuyển thủ Thì Quang Ngạc đột nhiên thấy được hai đạo tử mang. Đúng vậy, từ trong mắt Đường Tam bắn ra hai đạo hào quang màu tím.
Luận về cường độ huyết mạch chi lực, trong tất cả người dự thi, Đường Tam chắc chắn không phải là người mạnh nhất, nhưng nếu luận về Tinh Thần Lực, chỉ sợ cường giả thuộc tính tinh thần thuần tuý mới có khả năng so sánh với hắn. Nếu xét về tổng sản lượng, Cửu giai đỉnh phong đã sớm không thể đánh giá được nữa.
Tử Cực Ma Đồng, tinh thần trùng kích!
Vị tuyển thủ Thì Quang Ngạc này tuyệt đối không ngờ rằng tên trước đây đều chiến đấu chính diện lại có Tinh Thần Lực cường đại như vậy. Phải biết rằng, trong các trận đấu trước, Đường Tam căn bản không có sử dụng bất kỳ năng lực nào liên quan đến Tinh Thần Lực. Hơn nữa, bộ tộc Thì Quang Ngạc có Tinh Thần Lực rất cao, cho nên hắn không nghĩ tới mình sẽ gặp thiệt thòi ở phương diện này.
Ở khoảng cách gần như vậy, một chút chuẩn bị cũng không có. Tên Thì Quang Ngạc chỉ cảm thấy Tinh Thần Chi Hải của mình như bị một thanh trọng chuỳ đập vào, đại não lập tức trống rỗng. Mà thời gian chậm chạp do Thì Quang Biến mang lại cũng theo đó biến mất.
Thanh kiếm trên đỉnh đầu kia cũng bị thời gian ảnh hưởng. Hai người họ hợp tác đã lâu, phối hợp ăn ý, cho nên thời gian làm đối thủ chậm chạp, nhưng cũng gia tăng tốc kiếm mang của Đan Đỉnh Hạc Yêu.
Mà lúc này, khống chế thời gian đột nhiên biến mất, kiếm mang cũng tự nhiên chậm lại.
Cũng ngay lúc đó, một thân ảnh tóc dài màu lam Khổng Tước với ánh bạc lấp lánh xuất hiện phía sau tên tuyển thủ Đan Đỉnh Hạc Yêu. Từng đạo vết nứt không gian đột nhiên nổ tung, hóa thành hàng chục ngân mang quét tới.
Đường Tam cùng Mỹ công tử mặc dù không cố ý phối hợp, nhưng khi Đường Tam đánh gãy khống chế thời gian của đối phương, sau đó dùng Tử Cực Ma Đồng trùng kích tinh thần đối thủ, hoá giải hoàn toàn thời gian chậm chạp, Mỹ công tử làm sao có thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy.
Tấn công điểm yếu của địch, so với giúp Đường Tam đi ngăn cản kiếm mang thì hiệu quả hơn nhiều.
Đường Tam thậm chí còn không thèm nhìn kiếm mang rơi xuống đỉnh đầu mình, dưới chân đạp một bước đã đến gần sát người tên Thì Quang Ngạc. Tay phải nhẹ nhàng vỗ ra một chưởng, ngay trước khi đối phương tỉnh táo thì bàn tay đã dán lên lồng ngực