[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

Âm Dương chưởng tái hiện


trước sau

Thật mạnh! Quang mang trong mắt Đường Tam chợt loé, đối thủ này rõ ràng đã tu luyện đến trình độ thân kiếm hợp nhất. Có thể tu luyện tới trình độ này cũng không phải một chuyện dễ dàng.

Khi Đan Đỉnh Hạc Yêu triển khai hai cánh và bay lên không thì phía dưới, trên người tuyển thủ Thì Quang Ngạc toả ra bạch quang mờ ảo, đôi mắt hắn cũng theo đó chuyển sang màu trắng, vầng sáng vặn vẹo lấy thân thể hắn làm trung tâm khuếch tán ra.

Không cần lại gần Đường Tam cũng có thể cảm thụ được đối phương khống chế thời gian mạnh hơn Cố Lý không biết bao nhiêu lần. Đây dù sao cũng là cường giả dưới Thần cấp của bộ tộc Thì Quang Ngạc, khả năng khống chế thời gian chắc chắn vô cùng mạnh mẽ, từ cảm giác có lẽ là Cửu giai đỉnh phong. Phối hợp với cường giả Đan Đỉnh Hạc Yêu, đúng là một tổ hợp cường đại.

Đáng tiếc là, bọn họ lại gặp phải tổ hợp của Đường Tam cùng Mỹ công tử.

Nếu là thi đấu cá nhân, Đường Tam cảm thấy dù thua trận cũng không thành vấn đề thì thi đấu hao người, hắn tuyệt đối không cho phép mình thua, chủ yếu là không thể để Mỹ công tử thua. Làm sao có thể để bảo bối trân quý của mình cảm nhận được thống khổ chứ?

Đường Tam động, quang mang Truyền Tống trận bàn lấp loé. Sau một khắc hắn đã biến mất, trực tiếp triển khai truyền tống.

Ngay sau đó, hắn đã tới trước mặt tên Thì Quang Ngạc.

Đúng vậy, hắn trực tiếp mở ra phạm vi hắn khống chế thời gian mà bước vào.

Khi Đường Tam xuất hiện thì cả người dường như cứng lại, hắn đã rơi vào một thế giới có dòng chảy thời gian rất chậm.

Đối thủ hiển nhiên đã nghiên cứu qua bọn họ, cho nên tên Thì Quang Ngạc này vừa lên đã triển khai năng lực của mình trên phạm vi rộng. Cùng lúc đó, một đạo kiếm mang trên không trung như thiểm điện đâm xuống, đâm thẳng vào đỉnh đầu Đường Tam.

Nhưng cũng ngay lúc này, vị tuyển thủ Thì Quang Ngạc đột nhiên thấy được hai đạo tử mang. Đúng vậy, từ trong mắt Đường Tam bắn ra hai đạo hào quang màu tím.

Luận về cường độ huyết mạch chi lực, trong tất cả người dự thi, Đường Tam chắc chắn không phải là người mạnh nhất, nhưng nếu luận về Tinh Thần Lực, chỉ sợ cường giả thuộc tính tinh thần thuần tuý mới có khả năng so sánh với hắn. Nếu xét về tổng sản lượng, Cửu giai đỉnh phong đã sớm không thể đánh giá được nữa.

Tử Cực Ma Đồng, tinh thần trùng kích!

Vị tuyển thủ Thì Quang Ngạc này tuyệt đối không ngờ rằng tên trước đây đều chiến đấu chính diện lại có Tinh Thần Lực cường đại như vậy. Phải biết rằng, trong các trận đấu trước, Đường Tam căn bản không có sử dụng bất kỳ năng lực nào liên quan đến Tinh Thần Lực. Hơn nữa, bộ tộc Thì Quang Ngạc có Tinh Thần Lực rất cao, cho nên hắn không nghĩ tới mình sẽ gặp thiệt thòi ở phương diện này.

Ở khoảng cách gần như vậy, một chút chuẩn bị cũng không có. Tên Thì Quang Ngạc chỉ cảm thấy Tinh Thần Chi Hải của mình như bị một thanh trọng chuỳ đập vào, đại não lập tức trống rỗng. Mà thời gian chậm chạp do Thì Quang Biến mang lại cũng theo đó biến mất.

Thanh kiếm trên đỉnh đầu kia cũng bị thời gian ảnh hưởng. Hai người họ hợp tác đã lâu, phối hợp ăn ý, cho nên thời gian làm đối thủ chậm chạp, nhưng cũng gia tăng tốc kiếm mang của Đan Đỉnh Hạc Yêu.

Mà lúc này, khống chế thời gian đột nhiên biến mất, kiếm mang cũng tự nhiên chậm lại.

Cũng ngay lúc đó, một thân ảnh tóc dài màu lam Khổng Tước với ánh bạc lấp lánh xuất hiện phía sau tên tuyển thủ Đan Đỉnh Hạc Yêu. Từng đạo vết nứt không gian đột nhiên nổ tung, hóa thành hàng chục ngân mang quét tới.

Đường Tam cùng Mỹ công tử mặc dù không cố ý phối hợp, nhưng khi Đường Tam đánh gãy khống chế thời gian của đối phương, sau đó dùng Tử Cực Ma Đồng trùng kích tinh thần đối thủ, hoá giải hoàn toàn thời gian chậm chạp, Mỹ công tử làm sao có thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy.

Tấn công điểm yếu của địch, so với giúp Đường Tam đi ngăn cản kiếm mang thì hiệu quả hơn nhiều.

Đường Tam thậm chí còn không thèm nhìn kiếm mang rơi xuống đỉnh đầu mình, dưới chân đạp một bước đã đến gần sát người tên Thì Quang Ngạc. Tay phải nhẹ nhàng vỗ ra một chưởng, ngay trước khi đối phương tỉnh táo thì bàn tay đã dán lên lồng ngực

hắn.

Trên ghế quan chiến.

"Tới, chính là nó." Mao Văn Võ cơ hồ trong nháy mắt kêu to thành tiếng, còn vừa kêu vừa nhìn lão cha của mình ngồi phía sau. Lúc trước hắn cũng thua bởi một chưởng như vậy. Hiện tại, một chưởng này lại xuất hiện trên đài thi đấu.

Kiếm mang cơ hồ lướt qua ngay sau lưng Đường Tam, đâm xuống mặt đất, mà tên Đan Đỉnh Hạc Yêu kia cũng không có cơ hội khống chế nó nữa. Trường kiếm trong tay không ngừng lấp loé, hoá thành từng ánh kiếm phá vỡ vết nứt không gian do Khổng Tước Linh mang tới. Trong phút chốc, không khí trên không quay cuồng, chiến đấu giữa hai bên ngay lập tức được đẩy lên cao trào.

Ở bên kia, bàn tay Đường Tam đã dán lên ngực đối thủ.

Thành thật mà nói, nếu đối thủ không phải là tộc Thì Quang Ngạc thì Đường Tam sẽ không dễ dàng vận dụng Tử Cực Ma Đồng, dù sao đây cũng là một trong các át chủ bài quan trọng của hắn. Hơn nữa còn là một năng lực không không dễ giải thích là từ huyết mạch. Nhưng trước mặt là huyết mạch chi lực của Thì Quang Ngạc Cửu giai đỉnh phong, hắn không thể bỏ lỡ. So với chờ Cố Lý tăng lên thì thôn phệ huyết mạch chi lực của đối thủ có hiệu quả tốt hơn nhiều. Về sau khi hắn luyện chế Thời Không Đạo Tiêu thì cần có khả năng khống chế thời gian mạnh mới có thể để Thời Không Đạo Tiêu phát huy ra uy năng càng lớn. Cho nên hắn thà rằng sử dụng Tử Cực Ma Đồng cũng muốn mình có cơ hội tiếp xúc với đối thủ.

Khả năng phòng ngự của Thì Quang Ngạc so với lực phòng ngự của Hoàng Kim Mãnh Mã đúng là một trên trời một dưới đất. Hắn căn bản không cần dùng Khổng Tước Biến truyền tống, trực tiếp mở ra năng lực thôn phệ của Sư Hổ Kim Cương, đồng thời một đạo Âm Dương nhị khí rót trực tiếp vào cơ thể đối phương.

Tinh Thần Lực của tên Thì Quang Ngạc này đúng là khá mạnh mẽ, cho nên hắn chỉ cần một giây đã có thể khôi phục khả năng khống chế. Thậm chí khi ý thức vừa mới khôi phục một phần, hắn đã muốn thi triển Thì Quang Biến để thay đổi tốc độ thời gian.

Nhưng đã không kịp nữa.

Tay Đường Tam đã ấn lên ngực hắn.

So với Yêu Quái Tộc phổ thông, phòng ngự của Thì Quang Ngạc cũng không tệ, lân phiến trên người sinh ra lực phòng ngự mạnh. Đáng tiếc hắn lại đối mặt với uy năng của Sư Hổ Kim Cương, có được huyết mạch cấp một.

Năng lực thôn phệ bắt đầu hấp thu huyết mạch chi lực của hắn, huống chi còn có Huyền Thiên Công cũng có năng lực tương tự làm hậu thuẫn.

Âm Dương nhị khí rót vào, khí tức chí dương chí âm cơ hồ ngay lập tức làm nhịp tim tên Thì Quang Ngạc tăng lên gấp ba. Nhịp tim dữ dội làm tốc độ vận chuyển huyết mạch bạo tăng, nồng độ huyết mạch cũng theo đó tăng mạnh, nhưng cũng vượt qua khả năng khống chế của hắn. Sự hỗn loạn trong cơ thể làm tên Thì Quang Ngạc này trợn tròn mắt, thời gian vừa mới biến hoá lại đột nhiên ngừng lại.

"Xin lỗi." Thanh âm của Đường Tam vang lên bên tai hắn. Ngay khi tên Thì Quang Ngạc còn chưa hiểu rõ thì năng lực thôn phệ kinh khủng đã bộc phát mạnh nhất, trái tim đang đập dữ dội kia đột nhiên nổ tung.

Thất kiếu đồng thời chảy máu, tên Thì Quang Ngạc đờ đẫn nhìn đối thủ của mình, sau đó hắn cũng cảm giác được huyết mạch đang sôi trào trong cơ thể mình đang bị đối phương điên cuồng thôn phệ.

Ngay sau đó, "Oanh ---" một tiếng dữ dội, thân thể tuyển thủ Thì Quang Ngạc nổ tung, hoá thành huyết vụ bay tứ tung.

Quang mang đỏ rực toả ra, bao phủ thân thể Đường Tam.

Vì muốn thôn phệ với tốc độ nhanh nhất, hắn không thể không dùng loại phương thức cực đoan này. Vì không muốn để tên Thì Quang Ngạc làm bại lộ năng lực của mình, hắn lựa chọn đánh chết đối thủ, từ đó xoá sạch mọi dấu vết.

Tất cả mọi chuyện đều diễn ra quá nhanh. 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện