Bậc thang thứ nhất đã không cách nào đáp ứng được nhu cầu tu luyện của Đường Tam, hiện tại đắn đều leo lên bậc thang thứ ba ở núi Thiên Dương và núi Địa Âm để tu luyện. Vòng xoáy Âm Dương mạnh lên làm hắn ngày càng hấp thu nhiều Âm Dương nhị khí hơn. Tốc độ tu luyện vẫn tăng nhanh như cũ, nhiều nhất hai ngày nữa, năng lượng của lạc ấn Nuốt Thi Tinh sẽ được tiêu hoá hết.
Sáng hôm sau, khi hắn đến ăn điểm tâm thì lão sư, các đồng bạn cùng Tiểu Miêu đều đang chờ hắn. Hôm qua hắn đã thông tri với mọi người, vé vào cửa đã chuẩn bị xong. Hôm nay mọi người có thể đến quảng trường quan chiến.
Gần đầy mọi người vẫn chăm chỉ tu luyện, hiếm có cơ hội thư giãn, cho nên tất cả đều rất mong chờ.
"Các ngươi đừng vui mừng như vậy. Khi xem thi đấu phải giữ bình tĩnh, đừng so sánh năng lực của mình cùng người dự thi." Đường Tam đưa vé cho mọi người, đồng thời dội một gáo nước lạnh vào bọn họ.
"Khoa trương như vậy sao? Xem ra bọn họ sắp bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ mạnh nha." Không thể đi xem thi đấu, Độc Bạch có chút cười trên nỗi đau của người khác.
"Bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ còn tốt hơn một người không được đi xem thi đấu a." Cố Lý chế giễu.
"Hừ!" Độc Bạch hừ lạnh một tiếng. Hắn quả thực có chút buồn bực, hắn cũng muốn đi xem tranh tài a! Nhưng Thiên Hồ Biến thực sự quá nhạy cảm, hắn cũng hiểu điều đó.
Đường Tam vỗ vỗ vai Độc Bạch, nói: "Đừng nghĩ nhiều như vậy. Chờ sau khi trở về ta làm cho ngươi một kiện lễ vật."
"Lễ vật? Là vật gì?" Độc Bạch rất rõ ràng, vật phẩm Đường Tam xuất ra tất nhiên là tinh phẩm. Đó nhất định là đồ tốt.
Đường Tam cười nói: "Đến lúc đó ngươi sẽ biết. Ta tin rằng ngươi sẽ rất hài lòng. Tuy nhiên, ngươi phải chăm chỉ tăng lên tố chất thân thể của mình, nếu không ta sợ ngươi không thể sử dụng được nó."
Độc Bạch nói: "Ngươi yên tâm, từ khi Tinh Thần Lực của ta đạt đến Cửu giai, ta liền phát hiện Tinh Thần Lực bắt đầu phản hồi lại cho thân thể. Nhất là ở Tổ đình bên này có thiên địa linh khí nồng đậm như vậy, đối với thân thể ta có tác dụng tẩm bổ rất tốt, trạng thái thân thể ta càng ngày càng mạnh hơn rồi. Ta cũng sẽ chú ý luyện tập nhiều hơn."
"Vậy là tốt rồi. Ngươi tiếp tục đi núi Thiên Hồ tu luyện đi. Chúng ta đi thôi." Câu cuối cùng đương nhiên là nói với các đồng bạn và lão sư.
Trương Hạo Hiên hôm nay cũng cố ý đeo mặt nạ và mặc áo choàng, chủ yếu là Đường Tam muốn hắn che giấu chính mình, không muốn Linh Tê thương hội nhìn ra vị Pháp Trận đại sư này cũng đi xem so tài.
Ở ngoài khách sạn Bạch Hổ thuê một chiếc xe ngựa, đi thẳng đến quảng trường Tổ đình.
Gần đây, số lượng khách nhân đến khách sạn Bạch Hổ không vì số lượng tuyển thủ bị đào thải mà giảm bớt. Rất nhiều tuyển thủ bị loại đều ở lại tiếp tục quan sát tranh tài phía sau. Bọn chúng tất nhiên cũng muốn biết ai có thể đứng đầu tiểu tổ, quán quân cuối cùng là người như thế nào.
Sau hai vòng thi đấu cá nhân, số lượng tuyển thủ bây giờ chỉ còn lại khoảng 90 người. Chỉ cần ba vòng tranh tài nữa, người đứng đầu tiểu tổ sẽ được xác định. Mà người có vận khí tốt sẽ chỉ cần thi đấu hai vòng để bước vào vòng chung kết.
Tổ của Đường Tam lẻ người, nói cách khác, sau trận đấu hôm nay, trận tiếp theo sẽ tiến hành rút thăm lại. Trong đó, người rút trúng luân không có thể nghỉ ngơi một trận, đợi đến vòng thứ năm thì chiến đấu một trận quyết định thắng thua với người chiến thắng vòng trước.
Các tổ khác cũng tương tự như vậy.
Từ vận khí trước đó của mình, Đường Tam cũng không cảm thấy mình chỉ cần hai vòng là có thể đứng đầu tổ. Hơn nữa, đối thủ phía sau chỉ sợ càng mạnh hơn.
Hắn chỉ hy vọng bản thân sẽ không gặp phải tồn tại biếи ŧɦái như Liệt Dương Hoa Tinh tộc lúc trước. Ngày đó nếu không có Âm Dương nhị khí tồn tại, e rằng hắn phải bộc phát toàn bộ thực lực mới có cơ hội chiến thắng.
Các đồng bạn cùng lão sư đã lên khán đài, Đường Tam thì đi vào trong khu vực chờ, tụ họp với Đại Miêu cùng Mỹ công tử.
Đại Miêu trông có chút còng xuống, sắc mặt tái nhợt, tựa như có chút quá sức, trong mắt các tuyển thủ khác là hắn chữa thương chưa lành.
Đường Tam nhìn hắn, thấp giọng nói: "Hôm nay Tiểu Miêu