Để đánh bại Đường Tam, tuyển thủ Bỉ Mông Cự Thú thậm chí đã không nghĩ đến những tranh tài phía sau. Chủ yếu là vì hắn bị Kim Bằng Biến áp chế quá khó chịu. Nhận mang của hắn rõ ràng muốn đánh trúng Đường Tam, nhưng kết quả luôn bị đối thủ làm bật ra hoặc né tránh được, chung quy vẫn không có tác dụng gì. Huyết mạch chi lực của hắn lúc này đã ngày càng yếu. Mắt thấy sắp thua trận, hắn không còn giữ lại nữa. Hơn nữa, thành công thi triển Trảo Nhận Phong Bạo cũng đủ để nói rõ hắn cường hãn cỡ nào.
Trong phong bạo khủng bố như vậy, việc né tránh đều vô nghĩa, bởi vì trong Trảo Nhận Phong Bạo, không gian đều bị phá toái, gần như không có khả năng né tránh.
Cảnh tượng này không hề nghi ngờ làm chấn kinh toàn bộ dân chúng trên quảng trường Tổ đình, bọn họ đã rất nhiều năm chưa nhìn thấy Bỉ Mông Cự Thú thi triển Trảo Nhận Phong Bạo. Cho dù các quý tộc trên đài khách quý cũng không khỏi tán thưởng.
Mao Văn Võ có chút khó coi. Gia hoả này thật mạnh a! Công kích trình độ này chính mình có thể chịu được sao? Chỉ sợ là rất khó. Quá kinh khủng, mình vậy mà lại rút thăm trúng cái tổ này. Nói cách khác, dù hắn không thua bởi tên số 6 kia, trước mặt tuyển thủ Bỉ Mông Cự Thú, hắn cũng không chiếm được chỗ tốt.
"Bốp!" Hắn cảm thấy sau ót đau nhức, phía sau lại truyền đến thanh âm tức giận của phụ thân, "Ngươi nhìn người ta xem, nhìn người ta có thực lực gì! Nhìn lại ngươi xem! Phế vật!"
....
Mao Văn Võ rất uỷ khuất, không có tranh luận gì, bởi bì hắn rất rõ nếu tranh luận thì có kết quả như thế nào. Đây chính là "con nhà người ta" trong truyền thuyết sao?
Nhưng ngay sau đó, ánh mắt của hắn sáng lên, quay đầu nhìn phụ thân, nói: "Hắn sẽ không thua."
Phụ thân của Mao Văn Võ, Hoàng Kim Mãnh Mã to lớn sửng sốt một chút. Hắn cũng đã nhìn thấy.
Trong hồng quang giữa trời kia có một đạo kim quang phóng lên tận trời, xoay tròn với tốc độ cao bay lên không trung, lao ra khỏi phạm vi bị hồng quang bao phủ.
Bên ngoài kim quang còn có một tầng hào quang bạch kim bao phủ.
Đường Tam không ngờ đối thủ lại liều mạng như vậy? Khi cảm nhận được khí huyết của đối phương suy yếu, Đường Tam cho rằng mình đã thắng, lại không nghĩ tới đối phương còn có thủ đoạn bộc phát này.
Nhưng hắn là ai? Đã từng là Thần Vương, luận kinh nghiệm chiến đấu, dù là Hoàng Giả ở thế giới này cũng không thể so sánh với hắn. Khi cảm giác được không ổn, Đường Tam ngay lập tức đưa ra được phán đoán chính xác.
Lúc này, muốn dùng không gian truyền tống để thoát ly chiến trường là chuyện không thể. Nếu đã vậy thì cũng chỉ có thể dùng tốc độ để giành chiến thắng.
Tốc độ Kim Bằng Biến tăng lên đến cực hạn, dù sau đó vẫn bị nhận mang bao phủ, nhưng dựa vào tốc độ "lên như diều gặp gió chín vạn dặm", hắn vẫn xông ra ngoài phạm vi công kích của Trảo Nhận Phong Bạo. Mượn thế xông bùng nổ đột ngột, hắn khống chế thân thể mình cấp tốc xoay tròn, hai cánh mở ra, Sư Hổ Kim Cương không giữ lại chút nào toàn bộ rót vào trong đó. Khi xoay tròn thì đem năng lực bài xích của Sư Hổ Kim Cương toàn diện triển khai.
Hắn tựa như một cánh quạt, trước khi nhận mang khép lại đã ngạnh kháng xông ra bên ngoài.
Dưới chân là hồng quang dày đặc, còn có không gian phá toái. Cảm nhận được năng lượng bộc phát khủng bố kia, Đường Tam mặc dù đã chạy thoát nhưng da đầu vẫn có cảm giác tê dại.
Quá kinh khủng, Bỉ Mông Cự Thú tộc thật là quá kinh khủng!
Tốc độ, lực lượng, phòng ngự, công kích, tất cả đều rất kinh người. Bởi vậy có thể thấy được, Liệt Thiên Đại Yêu Hoàng mạnh mẽ như thế nào. Như vậy, ba Đại Yêu Hoàng xếp trên hắn còn kinh khủng đến cỡ nào đây!
Nhận mang màu đỏ phía dưới dần biến mất. Bạo phát siêu cấp kéo dài gần chục giây cơ hồ đã hoàn toàn phá huỷ đài thi đấu. Ở trung tâm hồng quang, thân ảnh cao lớn dần hiện ra, hắn khom người, dùng đôi trảo chống xuống mặt đất để chống đỡ cơ thể mình, đang thở hổn hển từng ngụm khí lớn.
Không chờ nhận mang hoàn toàn biến mất, Đường Tam đã quay lại, lần nữa tăng tốc, trong kim quang lấp loé, đôi mắt hắn ánh lên hào quang tử kim rồi nhanh chóng biến mất. Đường Tam phát ra tinh thần trùng kích ngay lập tức đánh