Hai mắt Mỹ công tử nheo lại nhìn đối thủ bên kia. Đối thủ trận đấu cuối cùng của nàng là tuyển thủ Tinh Quái Tộc, còn hôm nay vẫn là tuyển thủ Yêu Quái Tộc. Khi nhìn thấy người này, con ngươi của nàng thoáng co lại.
Đó là một nữ tử toàn thân toả ra khí tức thanh lãnh, dung mạo xinh đẹp, nhìn qua lớn hơn Mỹ công tử khoảng ba, bốn tuổi. Nàng mặc quần dài trắng, có một cảm giác thanh lãnh như tuyết.
Trước đó Mỹ công tử không nói với Đường Tam là, trong tổ thứ chín, đối thủ hôm nay của nàng mới là người mạnh nhất. Bởi vì nữ tử này đến từ Phượng tộc, nhưng không phải nhất mạch của Bất Tử Đại Yêu Hoàng, mà là đại diện đến từ Băng Phượng Hoàng nhất mạch.
Danh tiếng Băng Phượng tộc ở Thiên Vũ Đế Quốc kém xa so với Hoả Phượng tộc, thực lực cũng có vẻ không bằng mà Đại Yêu Hoàng lại xuất hiện ở Hoả Phượng tộc, Băng Phượng tộc không xuất hiện cường giả cấp độ Đại Yêu Hoàng, thậm chí trong lịch sử đều không có Đại Yêu Hoàng.
Nhưng điều đó không có nghĩa là bộ tộc này không mạnh, bọn họ là số ít gia tộc chưa từng xuất hiện Đại Yêu Hoàng nhưng được công nhận là huyết mạch cấp một. Băng Phượng tộc nổi danh với Băng Phong vạn lý, xét về thanh danh và cấp độ huyết mạch đều vượt xa Băng Nữ tộc.
Bọn họ là con cưng của Băng nguyên tố, cùng Hoả Phượng Hoàng như nước với lửa. Hoả Phượng Hoàng cao cao tại thượng, lại có Hoàng Giả làm chỗ dựa, tự nhiên là áp chế Băng Phượng tộc đến mức xuống dốc. Nhưng dù sao cùng là Phượng tộc, Băng Phượng tộc cũng không bị ép đến mức diệt tuyệt.
Cường giả trước mặt này chính là người đứng đầu thế hệ trẻ trong Băng Phượng tộc, được xưng là Băng Thiên Sứ. Mà các trận đấu trước, nàng không ngừng chiến thắng cường địch, cuối cùng đi đến ngày hôm nay.
Đây không phải là trận cuối cùng ở tổ thứ chín, nhưng từ thực lực mà nhìn thì lại là trận quyết định ai là người bước vào vòng chung kết. Tuyển thủ Tinh Quái Tộc được luân không kia có nồng độ huyết mạch cùng thực lực đều không bằng Mỹ công tử và Băng Thiên Sứ.
Tất nhiên, điều kiện trước tiên là các nàng ở trận này không lưỡng bại câu thương.
"Tranh tài bắt đầu!" Nương theo tiếng trọng tài, chiến đấu chính thức bắt đầu.
Trên người Băng Thiên Sứ phát ra ánh sáng như tuyết, phía sau mở ra đôi cánh trắng. Trong nháy mắt khi nàng triển khai, khí tức cực hàn cũng toả ra, bão tuyết ngay lập tức bao phủ đầy trời.
Băng Thiên Sứ hiển nhiên đã nghiên cứu qua Mỹ công tử. Các trận trước Mỹ công tử cơ hồ đều cường thế chiến thắng, mà ở hạng mục thi đấu hai người, nàng cùng Đường Tam chiến thắng Long Phượng tổ hợp, quả thực là làm tất cả người xem chấn kinh.
Khi biết rõ Khổng Tước Yêu tộc am hiểu khống chế không gian, Băng Thiên Sứ vừa lên đã không giữ lại chút nào, trực tiếp vận dụng năng lực khống chế cường đại, không tiếc tiêu hao lượng lớn lực lượng của bản thân cũng muốn chiếm được tiên cơ.
Trong bão tuyết, mỗi bông tuyết đều có lực lượng cường đại, dù Mỹ công tử muốn truyền tống đến địa phương nào cũng sẽ được bão tuyết tẩy lễ.
Tay phải Mỹ công tử cầm Thiên Cơ Linh, ánh mắt bình tĩnh, từng bước từng bước đi về phía đối phương. Xung quanh cơ thể nàng có một vầng sáng bạc mờ ảo.
Mỹ công tử đi về phía trước, mà khu vực bị bão tuyết bao phủ càng ngày càng lớn, và nó đang quét về phía nàng.
Tuy nhiên, một cảnh tượng kỳ lạ xuất hiện. Khi bão tuyết đi vào vầng sáng bạc xung quanh thân hình Mỹ công tử thì yên lặng biến mất, tựa như bị truyền tống đến một địa phương khác, không để lại bất kỳ dấu vết nào.
Mỹ công tử tiếp tục tiến lên, không có ý muốn dừng lại, khoảng cách giữa hai bên không ngừng rút ngắn. Mà bão tuyết kia dù có dữ dội đến đâu, chỉ cần tiến vào phạm vi ngân quang liền im lặng biến mất.
Trên đài khách quý, Khổng Tước Đại Yêu Vương không khỏi kinh ngạc khi thấy một màn này.
Hắn hoàn toàn có xác định, trước khi theo mình tới đây, cảm ngộ của Mỹ công tử về không gian tuyệt đối không đến trạng thái như hiện tại. Lúc này, nàng tựa như một cánh cửa không gian, vô luận cái gì tới đều bị không gian bên người nàng thôn phệ, căn bản không có cách nào ảnh hưởng đến nàng, tựa như nàng không còn ở vị diện này vậy.
Cũng lúc